21 Lúc ta nhìn thấy cậu, ta biết ngay, là cậu! Rốt cuộc ta cũng biết, A Thiệp bên người Lý Đang kia vì sao lần nào cũng làm cho ta có cảm giác lạ lẫm. Để cho ta cảm thán chính là, A Thiệp giả mỉm cười gọi tên ta, còn người thật thì không, thậm chí ngay cả tên cũng không gọi!
Ta lúc ấy thật sự có xúc động muốn đi lên ôm cậu, nhưng ta đã cực lực áp chế lại.
22 Ta cực lực đề nghị A Thiệp vào nội thành làm trị liệu toàn diện, cậu lại cực lực từ chối.
Ta nói: A Thiệp, thân thể là quan trọng nhất, em còn trẻ như vậy, tại sao phải buông tha.
23 A Thiệp có một người anh song sinh? Lúc trước ta đã điều tra rõ ràng thân thế của cậu, theo như tin tức thì Quyền thúc chỉ có một người con trai duy nhất thôi mà.
24 Ta vẫn không biết vì sao A Thiệp lại muốn về nội thành.
Lúc cậu và ta ngồi trên thuyền, vẫn luôn nhìn qua ngoài cửa sổ. Ta nói với cậu: Anh có một phòng ở một nơi mà Lý Đang không biết, em ở chỗ đó đi.
25 Ta thừa dịp Lý Đang đi ra ngoài, đến gần A Trạch, nhỏ giọng nói: Cậu không phải A Thiệp, đúng không?
Cậu ta ngạc nhiên lui về phía sau một bước.
Ta vẫn nhỏ giọng nói: Tôi nghĩ, nhất định cậu muốn biết làm sao mà tôi biết đúng không? Cậu có hứng thú đi gặp một người không.
26 Cả đời này ta sẽ luôn nhớ đến buổi chiều âm u đó, đoạn đường đen tối đó, và một màn mà vĩnh viễn ta không muốn nhớ lại.
Từ xa xa ta đang lái xe thì nhìn thấy A Thiệp, lòng ta bắt đầu an tâm.