1 "Ê mày, trên đời này có hoàng tử không nhở? Soái ca ý?" Nằm gối đầu lên lưng con bạn, Bạch Dương đưa mắt nhìn lên trần nhà, đôi mắt sáng rỡ chớp chớp mấy cái.
2 "Thế cơ đấy! Cậu còn lý do nào không hả?! Nói cho cậu biết, năm ngày nữa mà tôi không thấy mặt cậu ở đây thì đừng có trách!!" Song Tử ngoài việc kéo điện thoại xa khỏi tai ra thì chẳng còn cách nào khác.
3 Thiên Yết mở mắt thức dậy trên giường của mình. Lồm cồm bò dậy, cô đưa tay dụi dụi mắt, đồng thời lại vô thức nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Nhìn bầu trời trong xanh kia, đôi mắt đen láy của Thiên Yết vẫn còn phảng phất đâu đó tia lo sợ, nhưng cô vẫn mỉm cười tự trấn an mình.
4 "Mình. . . bị lạc rồi thì phải. . . ?" Sau một hồi lâu đi lòng vòng sân trường, Sư Tử đành dừng lại nghỉ chân, và cùng lúc nhận ra một điều hết sức quan trọng.
5 Hội trường lớn là nơi tổ chức buổi lễ khai giảng. Ma Kết đứng bên trong cánh gà, thò đầu nhìn ra ngoài. Khắp khán phòng toàn người là người. Số ghế ngồi bên dưới dường như chẳng còn chỗ trống.
6 "Cảm ơn bài phát biểu tuyệt vời của em, Ma Kết. Tiếp theo đây là. . . " Ma Kết rời khỏi chỗ đứng và nhường nó lại cho thầy hiệu trưởng, còn mình thì bước vào trong cánh gà, đôi mắt lại vô thức nhìn về phía khán đài.
7 Sau khi mở toang cánh cửa lớp học, Bạch Dương thản nhiên ngắm một lượt cả căn phòng tràn đầy ánh sáng và cực thoáng mát mà nó khá thích, hoàn toàn không chút để ý đến mấy ánh mắt của các học viên khác đang nhìn mình.
8 Vì là ngày đầu tiên, nên ngày học nhanh chóng kết thúc sau buổi sinh hoạt chủ nhiệm. Nói là nói vậy, cứ buổi sinh hoạt kéo dài vài tiếng là ít. Lớp Toán lúc này cũng bắt đầu lục đục ra về.
9 Lúc này, Thiên Bình và Ma Kết đang phụ trách phần dọn rửa bát đĩa, để mặc mười đứa kia bên ngoài phòng khách tám chuyện trời đất. Vốn tính ôn nhu kiệm lời, nên ngoài âm thanh của tiếng chén đĩa, khó lắm một trong hai người mới lên tiếng gì đó.
10 Song Tử và Kim Ngưu nhìn nhau, cho đến khi tiếng thầy quản sinh vang lên, cả hai mới chịu nhảy xuống bờ tường bên kia theo lệnh của Xử Nữ. Cách một bức tường dày, tiếng của thầy quản sinh vẫn vang lên mồn một đến đáng sợ.
11 "Đau!" Xử Nữ ngẩng đầu nhìn Thiên Yết đang nhăn mặt lại mà mỉm cười. Cậu nên nhẹ tay hơn một chút vậy. Mà nhắc mới nhớ, không biết mấy đứa kia sao rồi nhỉ? Cậu có chút thắc mắc nha! Sau khi rời khỏi chỗ thầy quản sinh, vì chân Thiên Yết bị bong gân hay gì đó nên Xử Nữ chẳng còn cách nào ngoài cõng cô lên phòng kí túc của lớp Toán.
12 Bảy giờ rưỡi sáng, còn đúng một tiếng nữa là vào tiết một. Cự Giải thức dậy khá sớm, định bụng làm bữa sáng cho đám thì nhận ra, Thiên Yết đã vào bếp lúc nào.
13 Suốt giờ học đầu ra chơi, bàn của Song Tử bao gồm cậu, Bảo Bình và kể cả Kim Ngưu cứ cảm thấy lạnh gáy. Không chỉ cậu, mà cái sát khí kinh hồn đáng sợ đó dường như toả ra khắp cả lớp, khiến lớp học 10 Toám lúc nào cũng ồn ào yên ắng đến lạ, như sợ đụng chạm phải nhân vật đáng sợ nào đó.
14 Giữa những học sinh đang lật đật đến căng tin dùng bữa trưa hay ôm cặp ra về nếu không bán trú, một cô gái không ngừng chạy, nhanh chóng lướt qua họ trước khi bất kì ai kịp nhận ra, để lại cho người ta sự ngạc nhiên và có chút tò mò.
15 Vừa về đến trường bằng taxi, Bạch Dương và Nhân Mã về thẳng kí túc xá ngay. Không một ai nói bất kì điều gì, và cậu vẫn im lặng xách cái túi giấy đựng mấy hộp quà.
16 "Sư Tử đâu?" Hôm nay do các thầy cô phải đi họp nên hầu hết các lớp đều được nghỉ. Khi Bạch Dương vừa rời khỏi phòng và định sang tìm Sư Tử đi đâu đó ăn, nó chẳng nhìn thấy bóng dáng con nhỏ đâu cả.
17 Sau khi hoàn thành gần hết đống bài tập cho ngày mai, Cự Giải thở phào một cái. Ngả người ra sau ghế đến mức tưởng chừng như sắp ngã đến nơi, cô hít sâu rồi vươn vai cho đỡ mệt mỏi.
18 Một ngày hoàn toàn bình thường như bao ngày bình thường khác, và tụi nó với thân phận là những học sinh, những đứa trẻ là tương lai của đất nước, là những chồi non cần được chăm sóc lại tiếp tục hành trình đến trường.
19 "Tụi con gái đi lâu thế nhỉ?" "Chả biết, chắc ăn cho cố xác vào đấy mà! Thằng ngu, mất Hậu rồi kìa!!" Kim Ngưu nói bâng quơ trong khi mắt cứ tập trung vào bàn cờ, lại còn thẳng tay đấm bốp vào lưng Nhân Mã, thật khiến cho ai đó không khỏi nguyền rủa! Xử Nữ hơi nghiêng đầu, cũng có thể.
20 "Nè, có khi nào tụi mình bị đuổi thật không?" Mãi một lúc sau khi đã bình tĩnh lại, Cự Giải mới rụt rè hỏi. Ban nãy cô cũng quá khích trắng trợn luôn, giờ nghĩ lại còn không tin mình dám nói ngang hàng với thầy giám thị mà đòi công bằng.