41 Người con trai ấy ngồi trên chiếc ghế sang trọng của một người cầm quyền, đôi mắt màu nâu khói lạnh lẽo nhìn ra bên ngoài qua cái cửa sổ lớn trong phòng.
42 Ngồi xung quanh bàn ăn như thường lệ, tám thành viên của kí túc xá lớp Toán chỉ im lặng dùng bữa, với một không khí nặng nề đè nặng mỗi người. Song Tử và Sư Tử vẫn chưa về, dù cho tụi nó đã gọi điện báo Xử Nữ, và Bạch Dương từ khi chạy theo Ma Kết cũng chẳng thấy đâu.
43 "Ê mấy đứa! Mấy đứa!! Tin giật gân! Tin nóng hổi đây!!" Lớp Toán vốn đang thu dọn tập vở định ra chơi thì Thế Đạt chẳng biết từ đâu vừa miệng hét khí thế vừa hớt hải chạy như bay vào lớp.
44 Trên hành lang trước lớp học giờ ra chơi nơi rất nhiều học sinh tụ tập, chân Ma Kết vẫn đều đều bước đi. Đôi mắt nâu tinh anh đờ đẫn và chán nản, dường như chẳng có một chút sức sống nào.
45 Tận đến khi cô gái trong vòng tay đã trở nên bình tĩnh trở lại, Kim Ngưu vẫn chưa cảm thấy nhẹ nhõm. Cô gái ấy, với đôi tay buông thõng xuống như bị gãy và khuôn mặt như vô hồn, chợt đưa tay áp vào ngực Kim Ngưu, cẩn trọng đẩy cậu ra.
46 Dạo gần đây tâm trạng Nhân Mã có vẻ không ổn, đó là điều Thiên Bình chợt nhận ra sau nhiều ngày không ngừng quan sát cậu. Mặc dù luôn miệng nói rằng ghét cay ghét đắng, ghét hận ghét thù Nhân Mã, Thiên Bình lại cứ vô thức quan tâm đến cậu mà chính cô còn không hay.
47 "Tụi mình sẽ không hỏi cậu đi đâu, nhưng nhớ đừng về muộn đấy!" Trước câu trả lời của Xử Nữ, Cự Giải không khỏi ngạc nhiên. Một lớp trưởng "tàn bạo" và ác bá, cô thực không nghĩ rằng cậu có thể đồng ý dễ dàng như vậy với một nụ cười hiền.
48 Bạch Dương đang nằm dài trên giường với một đống truyện tranh bao quanh cùng với mấy gói bim bim, chân lại không chút ý tứ gác ngược trên tường. Trông thật sự mất hình tượng, dù cho hình tượng của Bạch Dương vốn từ lâu đã không có chứ đừng nói tới mất! Thật khó coi!! Thường ngày thì Sư Tử sẽ chui vào phòng Bạch Dương, hoặc ngược lại nó sẽ chui vào phòng mèo con, có hôm còn nằm ôm nhau ngủ ngon lành đến tận sáng chẳng biết trời trăng mây gió gì.
49 "Những thứ này là gì đây?! Còn không mau trả lời!!" Vẫn cái chất giọng lạnh lùng ấy, người đứng đầu Vương gia thẳng tay vứt trên bàn làm việc của mình một xấp những bức hình chụp.
50 Bệnh viện thành phố, nơi người con trai đang đứng trên dãy hành lang, hơi tựa người vào bức tường phía sau lưng trong khi vẫn đang nói chuyện điện thoại.
51 Rời khỏi phòng kí túc xá của lớp Toán, Nhân Mã đi theo sau Thiên Bình vốn cứ bước đi không ngừng, chậm rãi nhưng vô định. Vô định bởi chính Thiên Bình cũng không biết cô muốn đi đâu.
52 Như cách Nhân Mã đã tự mình giết chết cái tình cảm bé nhỏ chỉ vừa len lỏi trong tim cậu, mọi thứ xảy ra hôm qua đối với cậu hoàn toàn chỉ đơn thuần là một trải nghiệm.
53 "Em không cần lo quá đâu, em ấy chỉ bị suy nhược dẫn đến sốt cao thôi. " Đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Sư Tử đang nằm trên giường, Song Ngư nhìn sang người phụ nữ mặc áo blouse trắng là người phụ trách phòng y tế, chớp một cái rồi lại thôi.
54 Tay cầm cái tô nhựa nhỏ đựng cháo mua từ căng tin tới, Song Ngư trên đường tới phòng y tế. Nói thật thì cậu cũng chả hiểu sao lại tốt bụng tình nguyện đi mua cháo cho con nhỏ điên khùng chết tiệt kia, trong khi chính mình còn chưa có gì bỏ vào bụng.
55 Học viện nơi tụi nó theo học có khá nhiều câu lạc bộ, như câu lạc bộ bóng rổ mà Kim Ngưu tham gia, câu lạc bộ mĩ thuật của Cự Giải, câu lạc bộ văn học nơi Thiên Yết đăng kí, vân vân và mây mây.
56 "Về!!" "Khôngg-thíchhh!" Trong gian phòng khách của phòng kí túc lớp 10 Toán, tụi nó hoàn toàn để mặc hai anh em nhà nào đó đang tranh cãi mấy cái chuyện không đâu nhưng quan trọng đối với một trong hai người họ, thay vào đó lại hoàn toàn dán mắt vào chương trình hài đang phát sóng mà cười hả hê.
57 Song Tử thường không thích mùa đông. Nó lạnh, rét buốt và ẩm ướt, cái lạnh ấy khiến cậu cảm thấy khó chịu và không thoải mái. Dù Song Tử ghét nắng chói chang, cậu ghét cả trời buốt giá, có lẽ cậu hợp với thời tiết mát mẻ hơn.
58 "Nhân Mã! Nè Mã! Anh nghe em không?" Nhân Mã giật mình sực tỉnh, ánh mắt ngơ ngác nhìn con nhỏ đang khua khua tay trước mặt cậu, chớp mấy cái. Cậu mải suy nghĩ mà quên béng đi mọi thứ xung quanh, bao gồm cả chuyện mà nó đang thao thao bất tuyệt.
59 "Ai mà biết! Tại bị trễ chuyến nên đành vậy thôi. " Một tay chống cằm, Song Ngư lơ đễnh đưa mắt nhìn đâu đâu, hoàn toàn mặc kệ vài ánh mắt đang lén nhìn mình của mấy cô gái đang che miệng cười khúc khích.
60 Trong số những chiếc xe phóng vội trên đường, người ta không mấy chú ý đến chiếc ô tô đen bóng chạy chầm chậm. Không khí đường phố luôn như vậy, càng nhộn nhịp về tối.