21 . . .
Sáng hôm sau.
"Rầm. . . Rầm"-vợ ơi, dậy đi học. _Tiếng nói cùng tiếng đập cửa của Anh Khang vang lên khắp nhà.
"Cạch"-Nhỏ tiếng lại.
22 . . .
Anh Khang nhẹ nhàng đặt cô gái đó lên xe của mình, rồi cùng cô ta rời khỏi quán bar, hắn nhìn vào kính hậu thấy nó đứng phía sau với cánh tay thấm đẫm máu thì tim không tự chủ nhói lên.
23 Tại phòng y tế.
-Trúc Nhi, dạo này dường như anh thấy em hay đau đầu, đi bệnh viện khám thử nhé?_Thiên Bảo nhẹ nhàng nói với Phương Trúc, ánh mắt không tránh khỏi lo lắng.
24 Hôm sau.
Tại lớp 11a1.
Phương Trúc đang đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tai đeo earphone, bàn trên Anh Khang và Quế Chi tình cảm với nhau nhưng đôi mắt hắn luôn hướng về phía nó.
25 Sáng hôm sau.
Phương Trúc từ trên phòng bước xuống với một bộ đồ đen bó sát, mái tóc thả tự nhiên, không cần thông báo nó rời khỏi biệt thự đến một khách sạn cách đó 3 cây số.
26 1 tuần sau.
Tại công ty T&H.
-Thưa giám đốc có chủ tịch công ty Quách Huỳnh muốn gặp giám đốc ạ. _Thanh Tuấn nói với Phương Trúc trong khi nó đang làm việc.
27 . . .
Tại trung tâm thương mại.
-Anh muốn mua gì?_Phương Trúc lên tiếng hỏi Thái Danh.
-Mua vài thứ cần thiết thôi, lên lầu 3 đi.
-Là Thái Danh thiếu gia và Ngọc Hân tiểu thư đây sao?_Một tiếng nói mỉa mai vang lên phía sau, cả 2 người quay lại.
28 . .
Chưa tiếp thu được câu nói của Thái Danh, thì điện thoại Anh Khang vang lên.
-Con nghe, thưa ba.
-. . .
-Vâng, con về liền. _Cúp máy xong hắn đi thẳng ra gara lấy xe, hắn có linh cảm điều ba hắn sắp nói không được tốt lắm.
29 . . .
-Mỹ Hà, Trúc Nhi về nhà chưa?_Thiên Bảo vội vàng hỏi khi thấy Mỹ Hà ở phòng khách.
-Chưa, có chuyện gì thế anh?
Không trả lời Mỹ Hà, Thiên Bảo lấy điện thoại ra gọi cho Phương Trúc.
30 . . .
Điện thoại Quế Chi vang lên. Cô ta bắt máy.
-Tôi nghe, chuyện gì?
-Bước tiếp theo tạm thời tính sau đi.
-Được.
. . .
-Dẫn nó theo tao.
31 . . .
1 tuần sau.
-Trúc Nhi, em nên đi chữa bệnh đi, bây giờ còn kịp đấy. _Thiên Bảo khuyên Phương Trúc trong khi nó đưa tay lên ôm đầu với vẻ mặt đau đớn.
32 Sân sau trường.
-Thái Danh là. . . người yêu mới của em à?_Anh Huy lên tiếng trước.
-Em chưa từng có người yêu cũ thì sau anh ấy lại là mới chứ?_Bích Thảo trả lời ánh mắt nhìn Anh Huy có một chút gì đó gọi là oán trách.
33 Tối hôm sau.
-Em có thật sự là muốn đi tới đó không vậy?_Thiên Bảo lo lắng hỏi nó.
-Tổng cộng 6 lần. Anh không đi thì ở nhà đi. _Phương Trúc vừa nói vừa xuống dưới nhà.
34 Anh Huy tiến tới nắm lấy 1 bàn tay của Bích Thảo, chợt, bàn tay kia của cô bị kéo với một lực thật mạnh. Cô ngoảnh mặt lại thì bất ngờ khi thấy Thái Danh nhìn mình với đôi mắt yêu thương xen lẫn xót xa.
35 2 ngày sau.
-Quế Chi, bước tiếp theo, cô chuẩn bị ra tay đi. _Trong một căn phòng, ông Mẫn ngồi đối diện với Quế Chi, có Anh Khang và cả ba của hắn.
36 Đám người đó dẫn Mỹ Hà tới một căn biệt thự bị bỏ hoang, nằm gần trung tâm thành phố.
-Con gái, nhớ ta không nào, haha. _Ông Mẫn ngồi trên một cái ghế tay cầm điếu thuốc, miệng cười hiểm độc.
37 Phịch.
Cả thân hình đổ sập xuống đất, tất cả chết trân khi thấy người trúng đạn lại là. . . Hoàng Anh Huy, đôi môi tái đi vì mất máu, mắt dường như đang muốn nhắm nghiền lại.
38 1 tuần sau.
Anh Huy cũng đã tỉnh dậy được 3 tiếng đồng hồ, nhưng cậu vẫn còn rất yếu, mỗi ngày Phương Trúc và Thiên Bảo đều vào chăm sóc cho cậu.
-Hình như cậu không thích ba mình thì phải?_Thiên Bảo hỏi Anh Huy.
39 . . .
Chiều.
Anh Khang đứng bên bờ biển, để từng cơn gió mát lạnh phả vào mặt, ra sức muốn cuốn đi muộn phiền trong lòng, nhưng trái lại, lại làm cảm xúc hắn dâng trào, bỗng nhiên hắn cảm thấy tủi thân hơn bao giờ hết.
40 Hôm sau.
Không thấy Thái Danh với Bích Thảo đi học, Phương Trúc, Thiên Bảo và Mỹ Hà tới nhà tìm.
-Sao anh không đi học thế anh trai?_Mỹ Hà lóc chóc chạy vào nhà trước.