21 Một chuyện phức tạp, khi nhìn theo một góc cạnh khác, có thể rất đơn giản. Một chuyện đơn giản, ở một mặt nào đó, lại vô cùng phức tạp. Mọi chuyện sẽ thay đổi khi ta thay đổi cách nhìn nhận của mình.
22 Nếu buổi sáng chìm trong không khí náo nhiệt, buổi trưa chiều sôi động thì lễ hội âm nhạc vào buổi tối của đại học X còn đặc sắc hơn. Năm nay khoa Đông Phương mở hẳn một lễ hội Cosplay rất đình đám.
23 Xin chào tất cả các bạn, tôi là Changmin, năm nay 19 tuổi, nhà ở gần trung tâm Sài Gòn, cách chợ Bến Thành chừng bốn mươi lăm phút đi xe máy – nếu như bạn biết đường, còn không thì tôi không biết.
24 Trong số các câu chuyện tình yêu tệ hại nhất thế giới, câu chuyện của Changmin tôi phải nói là nằm trong những cái dưới đáy bảng, tức là vô cùng tệ hại, cùng cực tệ hại.
25 Chuyện tình yêu quả nhiên là thứ, nói xa không được, nói gần cũng không xong. Khi tôi cứ mãi lạc trong mê cung của chính mình, thì tình cảm đã đi trước một bước rồi.
26 1.
Có một lần Yunho không kiềm được thắc mắc, chạy tới hỏi Yoochun.
“Tại sao quán lại tên là Mắt Mèo?”
“Thì là Mắt Mèo đó!”
“Cái đó thì ai chả biết, tại sao cơ?!”
“Chứ sao mới được?”
“Phải có lý do cho cái tên chứ!”
“Thế tại sao một cộng một bằng hai?”
“Tại_”
“Tại sao bà bán bánh bao lại bán bánh bao?”
“Tại_”
“Tại sao Changmin lại đẻ ra sau mày?”
“Tại_”
“Không biết chứ gì? Cái gì mày cũng không biết thì đập đầu vào đâu chết đi, hỏi tao làm quái gì!”
Nói rồi Yoochun đi thẳng.
27 1.
Quán Mắt Mèo từ hai tháng trước bỗng nhiên trở nên buôn bán rất đắt, Yoochun quyết định sẽ tăng lương cho nhân viên của mình và kêu gọi mọi người góp ý thay đổi những điều chưa tốt của tiệm.
28 Xin chào, tôi là Kim Junsu. Mong là các bạn còn nhớ tôi. Còn không, chắc cũng không có gì lạ, vì dù sao tôi cũng quen rồi.
Bạn đừng vội kết luận bất kỳ điều gì qua câu giới thiệu trên của tôi.
29 Quận Tam Tân đúng là cái quận kì lạ.
Yoochun, thanh niên hai mươi tư tuổi, cũng là ông chủ của quán cà phê Mắt Mèo vừa nhận ra đều đó. Bản thân anh vốn luôn tự hào về độ biến thái của quán cà phê mà mình sở hữu, chưa kể đến sự mới lạ và cách quản lý quái dị.
30 Nói thật, ‘Gốc Cây’ ảnh hưởng thì ít, ‘Tuệ Lâm’ ảnh hưởng thì nhiều. Đó là điều mà Yoochun ngộ ra ngay cái giây phút nói chuyện với Thanh Thanh.
Thay vì trả lời cho ra ngô ra khoai, mặt của cô bé ngớ ra rồi chạy biến xuống dưới lầu.
31 Đối với một người bình thường, họ luôn có một ăng-ten nhất định để nhận thấy tín hiệu tình cảm từ một người khác. Nhưng đó là với người bình thường còn riêng Yoochun thì hoàn toàn khác.
32 "Tôi sẽ nói Junsu nghỉ làm ở Mắt Mèo!"
Buổi sáng hôm sau Jaejoong gọi điện thông báo một cách lạnh lẽo cho Yoochun. Anh cũng không ngạc nhiên, bản thân vẫn còn rất giận vụ ngày hôm qua.
33 Mọi chuyện lộn xộn trong khu phố hình như đều bắt đầu từ Mắt Mèo. Thanh Thanh nhận ra điều này sau hai tháng làm việc tại đây.
Dấu hiệu đầu tiên đó chính là ông chủ, cô không biết phải nhận xét thế nào cả.
34 Cúp điện nói sao cũng là chuyện không tốt.
Mắt Mèo cúp điện còn chán chê hơn, cả dàn nhân viên ra ngoài hiên ngồi quạt ruồi, hưởng chút gió mùa hè.
35 Cúp điện tiếp tục nói sao cũng không phải là chuyện tốt.
Nhất là khi cả quận Tam Tân đã mất điện đến hai buổi sáng liên tục rồi, Jaejoong lại ra ngoài Mắt Mèo đóng đô.
36 “Việc ba mẹ thích đi du lịch và em chịu làm lơ cho hai người không có nghĩa là hai người muốn làm gì thì làm trong nhà người ta đâu nha!”
Mới sáng ra đã nhìn thấy Changmin mặt mày chù ụ đứng ở cửa nhà càm ràm, thật làm Jaejoong mất cả hứng đi hẹn hò.
37 Trong những cái chết, Jaejoong không bao giờ muốn bị chết bởi cơn thịnh nộ của Junsu cả.
Vì đó là cách chết thê thảm nhất. Vong linh sẽ không bao giờ siêu thoát.