21 Nguyệt Nương vừa dứt lời, nơi đây dường như dừng lại trong ba giây. Ngay sau đó là những ánh mắt rà soát nàng, cũng may mắn cho nàng là đã tiếp xúc với đủ loại người, nên mới có thể bình thản trước ánh mắt của ba người này.
22 Chỉ thấy bốn bóng đen từ cửa sổ nhảy ra, nháy mắt đã biến mất trong bóng đêm, Nguyệt nương theo sát phía sau bốn người này, hoá thành những bóng đen mờ mờ ảo ảo bay nhanh.
23 Đỉnh trời trăng treo, tiếng canh ba vang lên, dưới ánh trăng những đợt công kích vẫn chưa dừng lại.
Bản lĩnh kiếp trước của Duẫn Tích gần như tồn tại nội lực giống như bọn người ở Đông Lan Đại Lục này, chỉ cần không phải là cứng đối cứng, dựa vào thân thủ linh hoạt và tốc độ của nàng hiển nhiên là có thể giành được thắng lợi.
24 Nửa đêm, lúc mọi người đang say giấc mộng, dĩ nhiên là ngoại trừ đạo tặc hái hoa vào ban đêm ra thì hầu như toàn bộ Hoàng thành đều đã say giấc. Thỉnh thoảng có vài tiếng gà gáy vang lên, đánh vỡ màn đêm yên tĩnh.
25 Nguyệt nương đưa Duẫn Tích về Phong Tây Viên, sau khi giúp nàng xử lý tốt vết thương thì lập tức rời khỏi Hiên Vương phủ. Trong Tế Nguyệt Lâu còn có hai người tiểu muội bị thương, hiện tại chưa biết tình hình thế nào.