21 Chương 11: Vẻ yếu đuối của Khương Doãn Nặc
Chiều mùa đông, ánh mặt trời u ám xuyên qua cửa sổ trên mái nhà rộng lớn, chiếu vào sân bóng trong nhà trống trải, mang theo hơi ấm như có như không.
22 Chiều mùa đông, ánh mặt trời u ám xuyên qua cửa sổ trên mái nhà rộng lớn, chiếu vào sân bóng trong nhà trống trải, mang theo hơi ấm như có như không.
Trong sân, vài bóng dáng thanh niên sôi nổi mồ hôi như tắm.
23 Chương 12: Nụ hôn tinh nghịch
Điều gì nên đến vẫn sẽ đến.
Khương Doãn Nặc buồn bực thở dài, nhỏ giọng hỏi, “Cậu đến làm gì”, tuy biết bản thân mình biết rõ nhưng vẫn hỏi.
24 Điều gì nên đến vẫn sẽ đến.
Khương Doãn Nặc buồn bực thở dài, nhỏ giọng hỏi, “Cậu đến làm gì”, tuy biết bản thân mình biết rõ nhưng vẫn hỏi.
“Đến an ủi chị, bị người ta đá rất thảm còn gì”.
25 Chương 13: Ngẩng đầu lại thấy cậu
Một nụ hôn nhẹ dẫn đến một đêm mất ngủ.
Bên môi, hơi thở ấm áp của cô vẫn còn chưa tan, mà len lỏi vào tận sâu nơi đáy lòng mềm mại nhất, lung lay xúc động.
26 Một nụ hôn nhẹ dẫn đến một đêm mất ngủ.
Bên môi, hơi thở ấm áp của cô vẫn còn chưa tan, mà len lỏi vào tận sâu nơi đáy lòng mềm mại nhất, lung lay xúc động.
27 Chương 14: Bạn học soái ca Lôi Viễn
Khương Doãn Nặc ngơ ngác nhìn cậu ta, cố gắng tìm kiếm trong đầu nhân vật giống như vậy. Nhưng cô buồn rầu phát hiện, ký ức tám năm trước hay hồi ức tám năm nay đều chỉ tồn tại vì một người.
28 Khương Doãn Nặc ngơ ngác nhìn cậu ta, cố gắng tìm kiếm trong đầu nhân vật giống như vậy. Nhưng cô buồn rầu phát hiện, ký ức tám năm trước hay hồi ức tám năm nay đều chỉ tồn tại vì một người.
29 Chương 15: Có lẽ là người yêu
Giáo viên thể dục khó hiểu nhìn Lôi Viễn, bởi vì trong danh sách không hề có tên Khương Doãn Nặc.
Lôi Viễn tiếp tục nói, “Hoạt động lần này sẽ do thành viên câu lạc bộ thể thao của trường là bạn Khương Doãn Nặc và mình cùng phụ trách.
30 Giáo viên thể dục khó hiểu nhìn Lôi Viễn, bởi vì trong danh sách không hề có tên Khương Doãn Nặc.
Lôi Viễn tiếp tục nói, “Hoạt động lần này sẽ do thành viên câu lạc bộ thể thao của trường là bạn Khương Doãn Nặc và mình cùng phụ trách.
31 Chương 16: Sương mù trước mắt
Ngôn Hề La là một mỹ nữ không hơn không kém. Dáng người cân đối, khuôn mặt trái xoan, tóc xõa ngang vai hơi xoăn màu hạt dẻ, đôi mắt hẹp dài xinh đẹp, sống mũi tinh tế, môi đỏ xinh xắn gợi cảm, nụ cười ngọt ngào.
32 Ngôn Hề La là một mỹ nữ không hơn không kém. Dáng người cân đối, khuôn mặt trái xoan, tóc xõa ngang vai hơi xoăn màu hạt dẻ, đôi mắt hẹp dài xinh đẹp, sống mũi tinh tế, môi đỏ xinh xắn gợi cảm, nụ cười ngọt ngào.
33 Chương 17: Bông lúa mì hoàn hảo nhất
Hứa Khả chậm rãi rót rượu vang vào trong ly thủy tinh, nhìn dòng chất lỏng màu đỏ thẫm đang sóng sánh trong ly, cậu nhàn nhạt nói: “Được, tôi phê chuẩn.
34 Hứa Khả chậm rãi rót rượu vang vào trong ly thủy tinh, nhìn dòng chất lỏng màu đỏ thẫm đang sóng sánh trong ly, cậu nhàn nhạt nói: “Được, tôi phê chuẩn.
35 Chương 18: Có một tên ngốc
Bao nhiêu là đồ ăn ngon, mỳ thịt bò, xiên thịt dê, bánh rán, bún qua cầu… Làm gì thế chứ, tại sao không cho tôi ăn… Khương Doãn Nặc bưng mặt bị vỗ đau điếng, một bàn đầy thức ăn ngon bỗng chúc tan thành mây khói.
36 Bao nhiêu là đồ ăn ngon, mỳ thịt bò, xiên thịt dê, bánh rán, bún qua cầu… Làm gì thế chứ, tại sao không cho tôi ăn… Khương Doãn Nặc bưng mặt bị vỗ đau điếng, một bàn đầy thức ăn ngon bỗng chúc tan thành mây khói.
37 Chương 19: Cú điện thoại của Lâm Hiên
“Phản ứng thật là con mẹ nó nhanh, cái chân đó mà đá xuống thì người kia không ngốc cũng tàn phế”, Lôi Viễn nghĩ lại mà rùng mình.
38 “Phản ứng thật là con mẹ nó nhanh, cái chân đó mà đá xuống thì người kia không ngốc cũng tàn phế”, Lôi Viễn nghĩ lại mà rùng mình.
Hứa Khả ở phía xa, khẽ chau mày, sắc mặt hơi tái, tay trái đã không thể cử động.
39 Chương 20: Anh đã từng ở trong trái tim em
Ngày cuối cùng của năm, vẫn là bầu trời âm u.
Mưa bụi xen lẫn những hạt nước đá li ti như có như không rơi rải rác, mặt trời giống như con mắt nửa nhắm nửa mở, cách một làn hơi mờ tỏa ra khí lạnh, không một tiếng động trượt xuống tận chân trời, bên đường, trên thân cây trơ trụi treo những vệt nhũ băng lấp lánh, khiến cho con đường ẩm ướt càng thêm mờ mịt.
40 Ngày cuối cùng của năm, vẫn là bầu trời âm u.
Mưa bụi xen lẫn những hạt nước đá li ti như có như không rơi rải rác, mặt trời giống như con mắt nửa nhắm nửa mở, cách một làn hơi mờ tỏa ra khí lạnh, không một tiếng động trượt xuống tận chân trời, bên đường, trên thân cây trơ trụi treo những vệt nhũ băng lấp lánh, khiến cho con đường ẩm ướt càng thêm mờ mịt.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50