21 Quan gia. Ngồi trên sofa là Hạo Thần, kế bên là một người phụ nữ trung niên dáng người hơi gày, gương mặt hơi hốc hác. Cạnh đó, một người đàn ông gần 50 tuổi ngồi xe lăn nhưng trên người lại toát ra vẻ oai phong.
22 6 năm sau. “Này cô đã nghe chưa, phó giám đốc lại bị từ chối nữa rồi đó. ” – Một cô nhân viên nói. “Vậy sao? Là lần thứ mấy rồi nhỉ? Lần nào anh ta cũng cầu hôn trước mặt nhiều người như vậy, sao chị ta không động lòng gì hết.
23 “Là do những người có liên quan vụ lần này bất mãn gây ra thôi, anh không sao. Họ cũng không đánh anh chết được. ” – Á Vinh làm bộ mặt bình thản nói để Nhược Thi có thể yên tâm.
24 “Xin lỗi bác, lúc nãy cháu vô lễ rồi. ” – Nhược Thi rót một tách trà đưa ẹ Thần. Mẹ Thần cười ôn nhu nói – “Không sao, ta hiểu mà. ”Mẹ Thi khó xử hỏi – “Thi Thi, con sống tốt không, giờ con đang ở đâu sao không dọn về nhà?”“Lần này con về vì công ty có vụ kiện cáo liên quan đến một người bạn, con sống rất tốt, con xin lỗi vì đã ra đi như vậy.
25 “Cô ấy đã kết hôn”Hiếu Mân và Hoàn Nghiên nhìn nhau rồi lại quay qua nhìn Hạo Thần không nói gì. “Cô ấy đã có con” – Hạo Thần nói tiếp. Hoàn Nghiên bắt đầu có dự cảm không tốt, đang định nói gì thì Hạo Thần vứt ly rượu xuống phẫn nộ hét một tiếng – “Chết tiệt!”Hạo Thần ngã lưng vào ghế, dáng ngồi bất lực một tay gác lên trán, giọng nói thống khổ, đầy bi thương – “Tôi vẫn đợi cô ấy, vẫn không ngừng tìm cô ấy…”Thấy tình cảnh này, cả hai người chỉ cúi mặt chứ không dám nói ra sự thật.
26 Bước vào trong Nhược Thi đầu tiên là đưa mắt nhìn xung quanh, không thấy Linh tạm thời có thể yên tâm. Nhưng trên sofa, là ba mẹ Thần đang ngồi xem báo.
27 “Là do cô ngây thơ, do cô quá đơn thuần nên không thể trách được. Những người phụ nữ bên cạnh Thần rất đáng sợ, cô căn bản không thể đấu cùng họ, chạy trốn cũng là một cách.
28 Tại một căn biệt thự với cánh cổng sắc cao và nhọn, bên trong được bố trí nhiều vệ sĩ, từ ngoài nhìn vào thật khiến người ta không dám đến gần, chỉ sợ bị khí thế nơi đó bức chết.
29 Lâm Thịnh tức giận hất đổ mọi thứ trên bàn xuống đất, hắn quát – “Mẹ nó, ở đâu ra cái bọn khốn kiếp đó. ”Rất nhanh người thanh niên làm theo lời Lâm Thịnh, một nữa vệ sĩ đã được đưa đi, giờ trong căn biệt thự đã thưa thớt người hơn.