21
Thành phố A, quảng trường trung tâm.
Đậu xe xong, Lưu Khả nói với Lạc Thần, "Đi thôi cậu Lạc. "
"À được. " Lạc Thần đuổi kịp cước bộ của Lưu Khả.
22 "Cảm ơn chủ tịch khích lệ, cháu sẽ cố gắng công tác. " Lưu Khả lễ phép cười với ba Lạc. Về phần Lạc Thần nói anh là người tốt, ha ha, anh không có tốt như Lạc Thần nói, nhưng đương nhiên không thể là người xấu.
23
"Ư. . . Không có sao hết, dì Trương. " Sắc mặt Lạc Thần ửng đỏ, thật là xấu hổ, bị dì Trương nhìn thấy cái dạng này, hình tượng trang nam tử của mình!!
"Thật sự không sao?" Dì Trương vẫn còn có chút lo lắng, "Có phải có ai bắt nạt cậu hay không? Nếu có thì nói cho dì Trương, dì Trương đi báo thù cho cậu.
24 "Ưm ứm ừm ựm ừm. . . Con về rồi. " Lạc Thần vui vẻ đi vào nhà, cậu đã được lái chiếc Land Rover của anh hai, à không phải, giờ đã là của cậu. Cậu đã cùng chiếc xe yêu quý chạy một vòng, cảm giác kia thật tốt.
25 Ngày cứ thế trôi qua, trong nháy mắt đã đến sinh nhật của Lạc Thần Dật và Tiêu Hàm. Đúng, không sai, Lạc Thần Dật và Tiêu Hàm có chung ngày sinh nhật.
26 Con tên là Lạc Bảo Bảo, năm nay năm tuổi. Con có tận hai người cha, cả hai đều rất thương con, ông nội bà nội cũng rất thương con, các chú cũng rất thương con.
27
"Bảo Bảo thật đúng là thích Trình Trình, hễ mà thấy Trình Trình là sẽ quên mất chúng ta. " Tiêu Hàm có chút "ghen".
"Ha ha, đúng vậy. Trình Trình cũng rất thích Bảo Bảo.