Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yên Chi Trảm

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 123
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Tô Thất Thất là một con buôn dung tục, một cô gái nhỏ rất sợ chết. Ở Ô Y Hạng sống tạm bợ 14 năm, biết mình chính là tỷ tỷ của Thiên Tuyết công chúa cao quý mỹ lệ nổi danh khắp thiên hạ.

Danh sách chương Yên Chi Trảm


Chương 81: Vương Phi Hai Phủ 1

81 Khi Thất Thất tỉnh lại, phát hiện mình nằm ở trên giường lớn của Doãn Trường Ninh, thoải mái mà bày cái chữ đại ở trên mặt, hồi tưởng lại là phòng ngủ của Doãn Trường Ninh, Thất Thất vội có chút thu liễm thu hồi tay chân, cẩn thận muốn cong người đứng dậy, mới phát hiện trong phòng không có người, Thất Thất ngủ vô cùng tốt vội từ trên giường ngồi lên, nhẹ tay nhẹ chân xốc lên sa trướng, quả nhiên thấy trong phòng không có ai, Thất Thất rón ra rón rén xuống giường, vừa mới chuẩn bị chuồn ra khỏi phòng, phát hiện ở trên thân vẫn như trước là chiếc áo ngủ màu tím cổ áo có chút thấp kia, Thất Thất thấy bên ngoài sắc trời sáng tỏ, cứ như vậy đi ra ngoài, vẫn có chút khiến cho người ta xấu hổ, trước kia mình cũng từng mặc áo ngủ, mỗ mỗ ở Ô Y Hạng tìm thợ may người ta làm , nhưng làm sao cũng như loại cổ áo thấp này, đều là che thật nghiêm kín.


Loading...

Chương 82: Vương Phi Hai Phủ 2

82 Thất Thất vội theo Lưu quản sự đi qua hành lễ, sau đó nghe đại công chúa nói:“Bên cạnh Vương gia cũng không có người hầu hạ vừa lòng, một hắc nô như vậy, một là bề ngoài không đủ đoan chính, hai là nhân thủ cũng quá ít, Vương gia hãy nghe bản cung một câu, bản cung giúp Vương gia tuyển chút người vừa ý hầu hạ!”

Thất Thất từ trong lòng khen ngợi đại công chúa đủ hiền lành, Doãn Trường Ninh thằng nhãi này cũng quá có phúc phần, ngay cả Bạch Viện kia người có tâm cơ như vậy, cũng chưa tìm được một người vừa ý, làm thế nào chuyện tốt toàn để cho Doãn Trường Ninh thằng nhãi này gặp được, trong lòng tự dưng càng hận !

Doãn Trường Ninh cười nhẹ nói:“Ái phi thật sự là vợ tốt của bổn vương, hiền thê tốt, một đường mà đến, sợ là xa xôi, nói vậy cũng mệt mỏi, rượu hoa quế Đồng thành này cực kỳ nổi tiếng, ái phi cần phải uống nhiều mấy chén!”

Vì thế đối với vị giai nhân quần áo gọn gàng này ngồi xuống vị trí, rồi mới phân phó để cho Thất Thất cùng Thiến Hề, Phán Hề đều đứng lên hầu hạ, Thiến Hề kia da trên lưng mặc dù bị Doãn Trường Ninh cắt, nhưng cũng không ảnh hưởng đến dung mạo hơn người của nàng, chỉ là ước chừng miệng vết thương chưa lành, cho nên cử chỉ rõ ràng chậm chạp.


Chương 83: Vương Phi Hai Phủ 3

83 Hiển nhiên đại công chúa dẫn theo không ít người cùng vật, Thất Thất biết làm thế nào cũng không tới phiên mình hầu hạ, không hiểu sao trong lòng đau xót, chậm rãi hướng về phía căn phòng nhỏ của mình đi đến!

Lúc đi ngang qua thư phòng Doãn Trường Ninh, thấy nơi đó đèn sáng, Thất Thất có chút tò mò, lúc này ai sẽ ở trong thư phòng Doãn Trường Ninh, vì thế cẩn thận đẩy cửa ra đi vào, đã thấy Doãn Trường Ninh ngồi ngay ngắn ở dưới đèn cùng Quản Phong nói cái gì đó, ước chừng nghe được động tĩnh bỗng đem ánh mắt chuyển hướng Thất Thất, Thất Thất hoảng sợ tới mức tim đập mạnh, trong lòng không hiểu sao nhẹ lại, có chút cà lăm nói:“Vương gia… Nô tỳ ngang qua thư phòng ngài, thấy có đèn, nghĩ đã quên tắt đèn, cho nên….


Chương 84: Vương Phi Hai Phủ 4

84 Đại công chúa nhân tiện nói:“Bản cung quần áo không chỉnh tề, lại chưa trang điểm làm thế nào gặp người?”

Doãn Trường Ninh thằng nhãi kia lại nói khéo như rót mật:“Diện mạo ái phi làm sao còn phải trang điểm, trang điểm chỉ sợ Vận vương phi càng không chỗ dung thân!”

Thất Thất nghe xong thật sự là mắc ói, không biết Doãn Trường Ninh thằng nhãi này nguyên lai là như vậy, hai người liếc mắt đưa tình một phen, “Ái phi” kia vẫn đi trang điểm làm dáng, Doãn Trường Ninh quay đầu nhìn đến Thất Thất, Thất Thất nhanh chóng cúi đầu, bạc trong tay lại bị nàng túm đến một tay mồ hôi.


Chương 85: Vương Phi Hai Phủ 5

85 Bạch Viện vì náo nhiệt mà long trọng tự nhiên mời ca kỹ vũ cơ của “Bách hoa lâu”, vì thế Thất Thất lại thấy được Phương Trân Châu cùng Thanh Thường, Phương Trân Châu kia đứng ở dưới đình, không dám kiều mỵ động lòng người như ngày xưa khi chỉ có hai vị Vương gia, mặc dù phong thái chói người như trước, nhưng lại có vẻ thành thật bổn phận, cũng không biết nghĩ cái gì mà xuất thần, cúi đầu, Thất Thất vài lần hướng về phía nàng nháy mắt, nàng chưa từng nhận thấy được, Thất Thất có phần khó chịu nhìn Phương Trân Châu, đều là phụ nữ với nhau, Phương Trân Châu tư sắc không tệ lại chỉ có thể làm bà chủ tiệm rượu hoặc là tú bà kĩ lâu, mặc dù trong tay dư dả, nhưng thân phận so với mình cũng không cao quý hơn đến đâu.


Chương 86: Vương Phi Hai Phủ 6

86 Thất Thất đang muốn vòng qua một đôi giai nhân lang có tình thiếp có ý này, lại nghe có người nói:“Vương gia, bản cung đi khắp nơi tìm ngươi nha, nguyên lai đang cùng muội muội tư hội !”

Thất Thất thấy Doãn phi kia lập tức dùng tay áo lau lau nước mắt, đại công chúa chậm rãi từ trên cầu đi xuống dưới, lại nghe Doãn Trường Ninh nói:“Cùng Vận vương uống nhiều mấy chén, đi ra hóng gió, không ngờ gặp được Thất muội !”

Đại công chúa mỉm cười nói:“Này cũng thật khéo !”

Doãn Trường Ninh cũng cười nói:“Đây đúng thật sự là, ái phi nghỉ ngơi một chút có đỡ hơn nhiều không?”

Đại công chúa lập tức hơi sẵng giọng:“Còn nói nữa, người ta đầu vẫn rất đau, đều tại hoàng huynh, hoàng tẩu quá mức thịnh tình, bản cung lại mê rượu !”

Doãn Trường Ninh nhân tiện nói:“Ai nói không phải đâu, Vận vương nhiệt tình hiếu khách, ngăn cũng ngăn không được, bổn vương nơi này vừa vặn có một chút thuốc dán có thể làm cho đầu thoải mái, ái phi có thể thử một lần!” Vì thế nói xong liền phân phó Quản Phong mang tới, sau đó tự mình bôi ở trên đầu cho đại công chúa, đại công chúa kia thập phần đắc ý, Doãn phi lại đem bàn tay nắm quá chặt chẽ , răng kia cũng bởi vì cắn chặt, mặt trở nên có chút khó coi , Thất Thất nghe người ta nói ông trời thích đem người không cùng loại phối nhân duyên, nhưng làm sao lại đem Doãn Trường Ninh cùng đại công chúa phối thành một đôi, hai người này rõ ràng so với Bạch Viện, Doãn phi giỏi ngụy trang hơn nhiều lắm, lại đều gian xảo, làm thế nào lại phối đến cùng nhau!

Thất Thất vừa thấy bên kia náo nhiệt, sợ phát hiện ra mình, thấy mặt khác còn có một cái đường thông về phía chỗ đình phong cảnh hấp dẫn kia, vội bưng trà đã ngội lạnh hướng về phía đình đi đến, không nghĩ tới còn chưa đến đình, lại nghe đến thanh âm của Bạch Viện :“Vậy ngươi nói phải như thế nào?”

Thất Thất lại sinh lòng tò mò, xem ra cánh rừng lớn này thật sự là loại chim nào cũng có, bên kia là Doãn Trường Ninh cùng muội muội yêu đương vụng trộm, bên này có Bạch Viện cùng tình nhân ước hẹn, còn đều ở dưới mí mắt phu nhân chính quy của mình, mấy tên đàn ông này thật sự là muốn sắc đến không muốn sống nữa, vừa muốn tìm chỗ nhìn lén, lại nghe tiếng Vương Minh Hàn truyền tới:“Người nào?”

Thất Thất mới nghĩ đến Bạch Viện có Vương Minh Hàn, vậy Doãn Trường Ninh không phải cũng có Quản Phong sao, sao lại khinh địch như vậy để cho mình dễ dàng lại gần, nên xem đều đã xem, không nên nhìn cũng đã nhìn, còn không có suy nghĩ hiểu được rõ ràng, Vương Minh Hàn đã đi ra, Thất Thất vội nói:“Nô tỳ Tôn Tiểu Lăng nấu trà tỉnh rượu cho Hâm vương đi ngang qua, kinh động đến Vương tướng quân sao?”

Vương Minh Hàn vừa thấy không kiên nhẫn vung tay lên nói:“Người xấu nhiều quái dị, nấu cái trà tỉnh rượu có thể nấu hơn một canh giờ, còn không mau đưa đi!”

Thất Thất vội vàng đi qua, trong lòng lại có hiếu kỳ: Đại công chúa cùng Doãn phi kia đều quấn quít lấy Doãn Trường Ninh, Bạch Viện này lại hẹn hò với ai, xem ra cuộc sống của những vương công quý tộc này thật đúng là đủ làm người ta buồn nôn!

Thất Thất đến đình, vừa rồi trên đường đều đụng phải chánh chủ, biết trong đình sẽ không gặp chủ tử, buông trà, mò đến trong lều của những cô nương trong “Bách hoa lâu” nghỉ ngơi, gặp Thanh Thường nửa tựa ở trên tháp thượng giản dị nghỉ ngơi, nghĩ nàng vừa rồi nhất định hiến vũ không ít, trong lòng không khỏi đồng tình, vội dịch bước đi qua kêu một tiếng:“Thường tỷ tỷ!”

Thanh Thường vừa nhấc đầu thấy là Thất Thất vội nói:“Là Đồng Tiền!”

Vì thế hồng bài lớn nhỏ đều vây quanh lại đây, bảy miệng tám lưỡi hỏi đông hỏi tây , đem Thất Thất bận đến độ không biết trước trả lời ai mới tốt, trong lòng nhất thời sinh cảm giác tự hào, quên mình cần báo thù, quên đủ loại không vui, quên bộ dáng thân phận mình, quên những cảnh ngộ không chịu nổi của mình…, thật vất vả mới đem đám kia tiểu hồng bài nhiều chuyện kia đuổi rồi, Thất Thất mới ngồi xuống cùng Thanh Thường nói:“Đại đương gia đâu!”

Thanh Thường chu miệng:“Nàng là đại đương gia, ai biết tung tích của nàng, ai lại biết nàng đi hướng nào, Đồng Tiền, ngươi ở vương phủ có tốt không?”

Thất Thất liền cười nói:“Có cái gì mà tốt hay không, làm gia nô nhà người ta có thể tốt được chỗ nào đây!”

Thanh Thường nhân tiện nói:“Nói không chừng chúng ta đây là lần gặp mặt cuối cùng!”

Thất Thất vừa nghe có chút giật mình hỏi:“Tại sao lại nói như vậy ? Đồng Tiền ngày sau ở vương phủ quen thuộc, là có thể thường xuyên ra ngoài, muốn gặp mặt còn không được sao!”

Thanh Thường cười khổ nói:“Đồng Tiền giống thân phận của ta và ngươi vậy gặp mặt nói dễ hơn làm nha, thân không thể tự chủ!”

Thất Thất cũng có chút động dung, nhưng qua một hồi mới nói:“Thường tỷ tỷ, ngươi nếu tin tưởng Đồng Tiền, Đồng Tiền nhất định sẽ thường xuyên đi thăm ngươi!”

Thanh Thường gật gật đầu đôi mắt ửng đỏ nói:“Thường tỷ tỷ biết Đồng Tiền tốt nhất, Thường tỷ tỷ đã biết!”

Thất Thất còn chuẩn bị hỏi thăm nguyên do, lại nghe có người nói:“Ngươi nấu trà tỉnh rượu cho Vương gia nấu đến tận nơi này!”

Thất Thất ngẩng đầu vừa thấy là Quản Phong, vội đứng dậy nói:“Quản đại nhân, Đồng Tiền trở về không thấy Vương gia, cho nên tìm chung quanh, đụng phải người quen!”

Quản Phong nhìn Thanh Thường liếc mắt một cái hừ một tiếng nói:“Có quen biết đúng thật nhiều, trà của ngươi đâu?”

Thất Thất vội nói:“Để trên bàn Vương gia !” vừa nói vừa hướng về phía Thanh Thường làm cái ánh mắt chờ ta, liền vội vàng đi theo Quản Phong.


Chương 87: Tới Lúc Về Bắc.

87 Trở lại tướng quân phủ không bao nhiêu lâu, đại công chúa lại triệu kiến Thất Thất một lần, ban cho mười lượng bạc, dặn dò chút sự tình, đơn giản chính là bảo nàng chú ý Doãn Trường Ninh nhiều hơn có thân mật hoặc nạp thiếp gì không, mọi việc cứ như thế hướng tới, thấy Thất Thất vui mừng lộ rõ trên nét mặt, lại hứa hẹn một vài lợi ích, sau đó trở về Thượng Dần.


Chương 88: Đường Về Phong Ba 1

88 Thất Thất hiếm khi ngủ đến say sưa là bị Quản Phong kêu dậy, Thất Thất mở đôi mắt buồn ngủ lim dim, thấy Quản Phong đại nhân đích thân tới gian ổ chó của mình, vội vàng thụ sủng nhược kinh ngồi dậy, nhìn ánh mắt Quản Phong rõ ràng có chút bất thiện, Thất Thất trong ngực không khỏi gõ trống : Chẳng lẽ Quản Phong này dự định thừa dịp Doãn Trường Ninh về bắc, không có thời gian rảnh hỏi đến sự vụ lớn nhỏ trong tướng quân phủ, mang mình hủy thi diệt tích!

Nghĩ đến đây, Thất Thất lập tức khẩn trương lên, lúc đối phó với Doãn Trường Ninh, mình còn có nhện độc cùng vân nê cung, đối phó Quản Phong này, nàng lại là tay không tấc sắt, Thất Thất theo bản năng lấy tay ở trên chiếc giường mình kia mò lung tung, muốn đụng đến cái gì đó có thể dùng để phòng bị, lại nghe Quản Phong hung tợn nói:“Thu dọn một chút, lập tức xuất phát!”

Thất Thất nghe mà sửng sốt: Xuất phát, xuất phát đi đâu, chẳng lẽ ở trong này động thủ không tốt, muốn đi ra ngoài động thủ, chẳng lẽ để cho mình thu dọn cái chiếu dùng để gói xác? Vậy còn thu dọn cái rắm nha!

Chết tới nơi Thất Thất tận lực tỏ ra trấn tĩnh một ít, nhặt lên cây quạt lụa của mình ra vẻ nho nhã nói:“Quản đại nhân, mời đi!”

Quản Phong vừa thấy có chút buồn bực nói:“Ngươi cái gì cũng không mang?”

Thất Thất cực kỳ phóng khoáng mở ra cây quạt nhẹ nhàng phe phẩy nói:“Trên đời này bất luận thứ nào cũng là sinh không mang đến chết không mang đi, mang nhiều thứ nhơ bẩn như vậy…,”

Quản Phong duỗi tay ra đánh gãy thiên đại kịch hiên ngang lẫm liệt Thất Thất chuẩn bị tốt:“Ít nói mấy lời nhảm nhí như vậy, nhanh chóng đi thôi!”

Thất Thất nghe xong lời này còn có chút bất mãn, người đều sắp chết, không cho bữa ăn ngon thì thôi, cư nhiên cả bài kết ngôn lâm chung hoàn chỉnh cũng không để cho người ta nói xong, thật sự là rất không nhân đạo!

Thích ứng với ánh sáng bên ngoài, trước mặt Thất Thất bỗng xuất hiện Tứ Bảo cùng Doãn Trường Ninh: Tên kia mặc một thân áo gấm màu lam nhạt, tươi cười đầy mặt cưỡi ở trên lưng Tứ Bảo !

Thấy Thất Thất có chút ngẩn người, Doãn Trường Ninh có phần bất mãn nói:“Thu dọn thỏa đáng chưa, từ bây giờ, Tứ Bảo của bổn vương sẽ do ngươi chăm sóc !”

Thất Thất sửng sốt một chút, lấy lại tinh thần mới biết được Doãn Trường Ninh cũng muốn mang nàng về bắc, Thất Thất không hiểu sao vui vẻ trong lòng, khép quạt lại đuổi theo, Doãn Trường Ninh lại chỉ vào xe ngựa nói:“Lên xe đi!”

Thất Thất lại như trước đuổi theo nói:“Vương gia, nô tỳ cũng muốn cưỡi ngựa!”

Doãn Trường Ninh nghe xong, nhìn Thất Thất một hồi, chợt tà tà cười nói:“Bằng kỹ thuật cưỡi kia của ngươi ?” Bỗng thu lại tươi cười có hai phần nghiêm túc nói:“Tuy nhiên đến lúc đó không được hối hận!”

Thất Thất hừ một tiếng nói:“Nô tỳ cũng không hối hận gì, kỹ thuật cưỡi của nô tỳ thì làm sao!”

Doãn Trường Ninh nhìn Thất Thất liếc mắt một cái liền phân phó nói:“Quản Phong, để cho Lưu quản sự tìm một con ngựa nhỏ chút đến đây!”

Quản Phong thở dài, chỉ phải phân phó xuống, không bao lâu Lưu quản sự kia điên cuồng mừng rỡ nắm một con ngựa trắng vừa trưởng thành không có một cọng lông nào mọc lộn xộn đi lại đây, vừa đến liền quỳ xuống bẩm:“Vương gia, đây là con thiên lý mã tốt nhất trong chuồng, hạ quan đã phối cho nó yên ngựa khảm san hô đỏ quý trọng nhất trong kho!”

Doãn Trường Ninh nghe xong gật gật đầu nói với Thất Thất:“Lên ngựa đi!”

Lưu quản sự vừa nghe là cho Thất Thất cưỡi, ngây người tại trận, Thất Thất cực kỳ đắc ý vươn tay tiếp nhận dây cương nói với Lưu quản sự :“Lưu quản sự không nghĩ tới nô tỳ lại phải đi theo hầu hạ Vương gia nha!”

Lưu quản sự giương miệng muốn nói gì đó, lại không nói ra , Thất Thất tay chân vụng về leo lên, đắc ý cưỡi ngựa đi theo phía sau Doãn Trường Ninh, nhưng sau lại cảm thấy không ổn, vẫn là lui qua phía sau Quản Phong, vẫn lại cảm thấy không ổn, lại lui qua phía sau những người tùy tùng, mặc dù vẫn cảm thấy không ổn, Thất Thất cũng quyết định không thể nhường nữa.


Chương 89: Đường Về Phong Ba 2

89 Doãn Trường Ninh nghe xong xoay qua Thất Thất một hồi lâu mới cười to nói:“Chẳng lẽ bộ dáng của ngươi so với bổn vương tốt hơn đến đâu?”

Thất Thất như trước rất nghiêm túc thành thật yên phận nói:“Nô tỳ cùng tướng quân gia không giống nhau, nô tỳ nhiều ít tôn nghiêm cũng không có chuyện gì, nhưng tướng quân gia dường như không thể, ít nhất Quản đại nhân cùng bọn họ sẽ thực thương tâm thất ý !”

Doãn Trường Ninh nghe xong vểnh môi một chút nói:“Ngươi là nha đầu tham tài con buôn, ngơ ngơ ngác ngác, trong lời nói lại có một phen đạo lý, nói cho bổn vương, tên thật của ngươi có phải kêu Tô Thất Thất hay không!”

Thất Thất vừa nghe lập tức đánh ngựa đi lên đằng trước Doãn Trường Ninh, lại nghe Doãn Trường Ninh lớn tiếng nói:“Quản Phong, tìm chỗ có nước, để cho các huynh đệ thu xếp sạch sẽ, bổn vương muốn nở mày nở mặt về bắc!”

Quản Phong vừa nghe trên mặt lạnh lẽo lập tức có một chút tươi cười, lớn tiếng nói:“Vâng, Vương gia!”

Thất Thất thấy những tùy tùng này cũng không tránh đi nàng, bắt đầu cởi quần áo nhảy vào dưới sông, bỗng nghĩ đến mình là con gái, làm sao lại ở trong này xem đàn ông thoát y tắm rửa, bộ dạng dường như còn cực kỳ có hứng thú, nghĩ đến mình cũng nên rửa sạch một chút, liền đi lên phía trên một đoạn đường, tìm một khúc sông, cẩn thận đi xuống, ngồi xổm ở bờ sông, chậm rãi gỡ tóc, đem mấy thứ dơ bẩn trên đầu từng cái từng cái rửa sạch, lại nghe có người nói:“Vì sao không ở dưới sông rửa càng sạch sẽ hơn một ít!”

Thất Thất nghe ra là giọng Doãn Trường Ninh, còn chưa kịp quay đầu, Doãn Trường Ninh đã bước đến bên người nàng, duỗi tay ra xách Thất Thất lên liền ném xuống sông, Thất Thất sợ tới mức đạp vài cái còn chưa kịp kêu ra, Doãn Trường Ninh đã nhảy xuống sông, thuận thế lôi kéo Thất Thất, kéo vào trong lòng, một cái ôm rất chắc khỏe.


Chương 90: Đường Về Phong Ba 3

90 Rất nhanh mua đầy một xe này nọ, Quản Phong phân phó thân binh áp tải đến khách sạn, lại mang Thất Thất đi vào một quán trà, Quản Phong xuống ngựa bước đi vào, Thất Thất thực buồn bực, Quản Phong này không phải đi mua đồ, sao lại mang mình vào quán trà cái gì, hắn sẽ mời mình uống trà, có tốt bụng như vậy sao? Nghĩ xong Thất Thất ngẩng đầu nhìn một chút bảng hiệu quán trà kia, mặt trên viết bốn chữ to “Gia hòa trà quán”, rất có phần đẹp mắt, xem cấp bậc cũng không quá tệ.


Chương 91: Đường Về Phong Ba 4

91 Doãn Trường Ninh cưỡi ngựa cùng Thất Thất ở Bắc Tề trấn đi dạo hơn phân nửa đêm, rốt cục kiềm chế không được kéo giọng hỏi:“Tôn Tiểu Lăng, cái chỗ mà ngươi gọi là chơi vui, chính là mang bổn vương dắt ngựa đi rong dạo chơi Bắc Tề trấn sao?”

Đi dạo hơn phân nửa đêm này, Thất Thất đã sớm gấp đến độ ra mấy thân mồ hôi, nhưng nàng mang theo Doãn Trường Ninh dạo hơn phân nửa trấn Bắc Tề, vẫn không nghĩ tới thứ nào chơi vui cả, trong lòng Thất Thất mãi kêu: Xong rồi, xong rồi, Đồng Tiền tiểu cô nãi nãi hôm nay chết chắc rồi! Chợt thấy phía trước có một tiệm mì chiên, hôm qua nàng theo Quản Phong ở trên đường từng vụng trộm mua ăn, cảm thấy thơm giòn đặc biệt ăn ngon, Thất Thất lập tức tinh thần tỉnh táo, quyết định ngựa chết trị thành ngựa sống nói:“Tướng quân gia, làm sao có thể đâu, ngài coi nô tỳ thành cái dạng người gì, nô tỳ làm sao có thể lừa ngài đâu, nô tỳ ở Bắc Tề phát hiện một món ăn ngon cực kỳ, cho nên muốn mang Vương gia đến ăn thử!”

Doãn Trường Ninh vừa nghe liền hừ một tiếng nói:“Miệng lưỡi trơn tru, làm thế nào từ chơi vui biến thành ăn ngon rồi!”

Thất Thất vội nói:“Tướng quân gia, nô tỳ đảm bảo ngài ăn rồi sẽ còn đến nữa!” Nói xong lập tức nhảy xuống ngựa, đối với người nặn mì kia nói:“Chiên phần mì cá!”

Doãn Trường Ninh thấy cũng nhảy xuống, chỉ vào quầy mì kia hỏi:“Chính là cái này!”

Thất Thất vừa gật đầu vừa hết sức thuần thục kéo ra băng ghế dài, dùng tay áo lau, Doãn Trường Ninh liền ngồi xuống, Thất Thất đứng ở một bên nhỏ giọng nói:“Tướng quân gia, mì cá chiên kia thật sự ăn ngon lắm, vào miệng lập tức tan ra, nô tỳ từ nhỏ đến lớn chưa từng ăn qua thứ nào ngon như vậy, thầm nghĩ thứ ăn ngon như thế, làm sao cũng nên mời Vương gia nếm thử!”

Doãn Trường Ninh nghe xong vươn tay xoa bóp tiểu hắc mặt của Thất Thất nói:“Tôn Tiểu Lăng, ngươi tiểu hắc nô này, dám hồ lộng bổn vương như vậy, coi chừng bổn vương lấy ngươi đem chiên, nếm thử xem sẽ là cái hương vị gì!”

Thất Thất vì mười lượng vàng kia quyết định không đếm xỉa đến, lập tức nói:“Lão sư phụ làm một phần mì giống của ta vậy cho vị gia này ăn đi!” Nói xong sau đó lại nhỏ giọng nói với Doãn Trường Ninh:“Tướng quân gia, ăn đồ của nô tỳ, ngài liền bớt giận đi!”

Doãn Trường Ninh nhìn Thất Thất nói:“Trừ phi ngươi đáp ứng bổn vương về sau không gọi ngươi là Tôn Tiểu Lăng, gọi ngươi là Tô Thất Thất!”

Thất Thất lăng lăng nhìn Doãn Trường Ninh, Doãn Trường Ninh hất lông mày nói:“Không đáp ứng thì quên đi, phần mì chiên kia ngươi tự giữ ăn no một mình đi!”

Thất Thất sợ mười lượng vàng cứ như vậy bay mất, vội vàng nói:“Nô tỳ sống là người của Vương gia chết là quỷ của Vương gia, Vương gia muốn đổi tên cho nô tỳ liền đổi tên là được!”

Doãn Trường Ninh nhìn Thất Thất mất hứng nói:“Ngươi không thành thật, bổn vương mất hứng!”

Thất Thất vì vàng lại nhượng bộ nói:“Nếu Vương gia thích, gọi cái gì cũng được!”

Doãn Trường Ninh hừ một tiếng lại càng không cao hứng nói:“Vẫn không thành thật!”

Thất Thất chỉ phải nói:“Vậy gọi Tô Thất Thất là được!” Nói xong lời này, Thất Thất cũng rất muốn khóc, thật sự rất muốn khóc rống một hồi, Doãn Trường Ninh mặt mày mới có ý cười lớn tiếng nói:“Lão nhân gia, mì kia không cần chiên, chiên cá không là được rồi!”

Ông lão chiên mì vừa nghe, vội đem mì cá vừa chiên xong bưng lên, Doãn Trường Ninh vươn tay tách một miếng, đặt ở trong miệng vừa ăn vừa đắc ý nói:“Thất Thất, đừng nói thật đúng là ăn ngon, một ngụm cắn xuống ngoài xốp trong giòn, răng má lưu hương nha!”

Thất Thất ngượng ngùng cười cười, khó chịu qua đi, nghĩ đến cầm chắc mười lượng vàng so với cái gì đều chân thật, một cái tên của mình có thể đổi mười lượng vàng, cũng coi như đủ sở hụi, đang suy nghĩ làm thế nào lừa Doãn Trường Ninh không còn đem Phán Hề kia ôm đến trên đùi, mình coi như đại công cáo thành, sau đó đi nơi nào đó phóng khoán một phen đây, lại nghe Doãn Trường Ninh vô sỉ nói:“Thất Thất, nói cho ta biết, làm sao mới có thể đem một thân đen thui này của ngươi làm mất!”

Thất Thất sửng sốt một chút, mình biến thành bộ dạng này, nàng chưa từng nghĩ đến sẽ thay đổi trở về, tuy nhiên bằng bản thân nàng mà nói là phi thường thích bộ dạng trước mắt này, người không giống người, quỷ không giống quỷ, một hồi lâu mới lấy lại tinh thần nói:“Tướng quân gia, bộ dáng này của nô tỳ rất tốt!”

Doãn Trường Ninh nghe xong nhân tiện nói:“Cô gái nào không thích dung mạo, bộ dạng này có thể có cái gì tốt!”

Thất Thất cười khổ một chút nói:“Tướng quân gia, có người sinh ra một bộ dáng tốt là phúc khí, người giống như nô tỳ vậy bề ngoài xấu chút sợ mới là phúc khí!”

Doãn Trường Ninh chợt vươn tay ôm cổ Thất Thất, hung hăng vò vào trong ngực nói:“Dùng phương pháp gì mới có thể cho ngươi khôi phục bản mạo, lo gì…” Doãn Trường Ninh bỗng nhiên dừng lại nửa câu nói sau của mình, hắn bị chính hành động của mình rung động, bản thân mình đến tột cùng là đang làm cái gì, thật là mê muội đầu óc.


Chương 92: Vương Phủ Thượng Dần 1

92 Doãn Trường Ninh không hề uống rượu cợt nhã Phán Hề, vẫn không sốt ruột gì chạy đi, cho nên một đường đi tới, đến Thượng Dần đã gần cuối tháng chín, cuối tháng chín Thượng Dần thành đã hơi có gió lạnh.


Chương 93: Vương Phủ Thượng Dần 2

93 Thất Thất từ trên giường Doãn Trường Ninh thức dậy mới có chút nghĩ mà sợ, đại công chúa kia rõ ràng là tính ghen rất nặng, nếu biết mình cả đêm ngủ ở trong ổ chăn của Doãn Trường Ninh, có phải sẽ nghĩ phương pháp đem mình cũng đuổi mất hay không, xem ra,...


Chương 94: Vương Phủ Thượng Dần 3

94 Doãn Trường Ninh giả ý cả kinh chống thân mình ngồi dậy nói:“Là thái tử điện hạ cùng Vận vương, bổn vương thất lễ !” Sau đó lại giả bộ choáng váng đầu chống đỡ hết nổi muốn té ngã xuống, thái tử kia thấy vội hỏi:“Hâm vương thân thể khó chịu không tất đa lễ, mau mau nằm xuống!”

Thất Thất thật sự không thấy ra Doãn Trường Ninh có ý tưởng muốn xuống giường hành lễ, đã thấy Doãn Trường Ninh cũng không khách khí liền nằm xuống, chẳng quản thái tử kia hỏi cái gì, chỉ trả lời một câu:“Bệnh cũ, vết kiếm thương đánh giặc lưu lại, phát ra, qua vài ngày là tốt rồi!” Sau đó lại không mở miệng nữa, rồi nghe thái tử kia nói:“Trước đó không lâu, Đại Kỳ quốc dùng Thiên Hương công chúa đến hòa thân, Thiên Hương công chúa là tiểu mỹ nhân nổi danh thiên hạ!”

Thất Thất nghe xong trong lòng chợt lạnh, lại nghe kia thái tử nói:“Phụ hoàng cho rằng Bạch Viện với ngươi lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, hứa gả cho ai đều sợ mất công bằng, cho nên phụ hoàng tính cho ngươi cùng Bạch Viện tỷ thí văn võ một phen, ai thắng có thể ôm mỹ nhân về!”

Doãn Trường Ninh hữu khí vô lực nói một tiếng:“Nhi thần đa tạ phụ hoàng cất nhắc!”

Thái tử kia vừa thấy Doãn Trường Ninh có hai phần hăng hái, vì thế lại nói:“Ngày định là 16 tháng 10, ngươi cần phải mau chóng khỏe lên, nếu không chính là Bạch Viện một mình ôm mỹ nhân về !”

Doãn Trường Ninh lại có khí vô lực ừ một tiếng, sau đó mặc kệ thái tử kia nói tiếp cái gì, hắn đều rất phiền chán càng không ngừng hừ hừ, Thất Thất này làm nô tài nghe xong còn chịu không nổi, nghĩ làm thái tử kia, tôn quý quen, khẳng định càng chịu không nổi, quả nhiên thái tử cuối cùng ngồi không yên, nói mấy lời thoại như nghĩ dưỡng tốt hơn linh tinh, sau đó liền đứng dậy đi rồi.


Chương 95: Một Vương Gia Khác 1

95 Thất Thất kích động ngồi xổm xuống, muốn đem mấy thứ vỡ nát gì đó nhặt lên, Doãn Trường Ninh đã sải bước đi đến, Thất Thất cả kinh, tay bị mãnh vỡ kia cắt một chút, máu bỗng chốc liền chảy ra.


Chương 96: Một Vương Gia Khác 2

96 Thất Thất vừa nghe vội chạy ra bên ngoài vừa thấy thật sự treo mấy khối thịt, Thất Thất lại xoay người chạy về phòng bếp lấy dao, Lôi Nhân đều bị nàng xoay chuyển hoa cả mắt.


Chương 97: Một Vương Gia Khác 3

97 Mặc áo bông của dì Thanh, khoác áo khoác da chó của Doãn Trường Ninh, đã muốn cực kỳ ấm áp, Thất Thất ngay cả ho khan cũng cảm thấy nhẹ hơn rất nhiều.


Chương 98: Công Chúa Hòa Thân 1

98 Thất Thất theo Doãn Trường Ninh về tới vương phủ, đừng nói ngồi trong lòng Doãn Trường Ninh, ngay cả tư cách ngồi trên ngựa cũng không có, Thất Thất cực kỳ biết điều toàn bằng một đôi chân nửa đi nửa chạy về vương phủ, ngày hôm sau chân kia liền sưng lên, nàng luôn mãi do dự, cầm áo khoác da chó đi trả lại cho Doãn Trường Ninh, Doãn Trường Ninh ngại bẩn, bảo người ta đi thiêu, Thất Thất ngượng ngùng lui ra, nhìn người đem áo khoác da chó kia đi đốt, trời lạnh như thế, nàng thật sự có chút đáng tiếc thứ đồ tốt đó.


Chương 99: Công Chúa Hòa Thân 2

99 Thất Thất không dám cắt ngang Thanh Thường, chỉ nghe Thanh Thường có chút lầm bầm lầu bầu tiếp tục nói:“Hắn vì bảo mệnh lại đem ba tỷ muội chúng ta đưa cho đại Tư Mã tướng quân, kết quả lại bị đại Tư Mã tướng quân ném vào ‘Bách hoa lâu’, hai tỷ tỷ của ta không chịu nổi nhục nhã, trước sau đã tự sát!”

Thất Thất ở một đêm cực độ thất ý này thật sự nghe được nhiều câu chuyện cùng loại, chỉ phải liên tục nói:“Thường tỷ tỷ, ngươi không cần nói những điều này với Đồng Tiền, Đồng Tiền gặp được không thể tốt hơn ngươi bao nhiêu, giống nhau cũng là người cơ khổ!”

Thanh Thường cười khổ nói:“Biết ngươi không thích nghe, ngươi chướng mắt ta!”

Thất Thất cũng cười khổ nói:“Ngươi hiện tại là tân sủng của thái tử, cuộc sống so với trong ‘Bách hoa lâu’không biết tốt hơn đến đâu, thân phận cũng không biết tôn quý hơn bao nhiêu, Đồng Tiền làm sao có thể chướng mắt ngươi đây!”

Thanh Thường còn muốn nói cái gì đó, Thất Thất lại nghe được thanh âm Tôn Thiếu Bạch: “Tiểu Bình, ngươi trốn đi đâu vậy?”

Thất Thất thừa dịp lúc Thanh Thường sững sờ, bỗng chốc trốn dưới bụi hoa , sau đó nghe được giọng nói Tôn Thiếu Bạch có chút khinh miệt:“Sao lại là ngươi, Linh Cơ của thái tử !”

Thất Thất nghe ngữ khí này làm thế nào cũng cảm thấy Tôn Thiếu Bạch với Thanh Thường có nhận thức, nhưng nàng lúc này đã trải qua nhiều chuyện như vậy, thật sự cần tìm một chỗ sắp xếp lại tâm tình một chút, cũng không để ý thêm hai người nhận thức hay không, dựa vào địa hình có vẻ quen thuộc nhanh chóng bỏ chạy.


Chương 100: Công Chúa Hòa Thân 3

100 Lễ nghi hoàn thành, Thích Nam Bắc nói một ít từ ngữ chúc phúc liền cáo từ , Doãn Trường Ninh như trước miễn cưỡng ngồi ở chỗ kia không nhúc nhích, Quản Phong vội đứng dậy đưa Thích Nam Bắc đi ra ngoài, Thất Thất mới biết được động phòng kia nguyên lai không phải thiết lập ở phòng này của Doãn Trường Ninh, mà là ở “Y hương các” một chỗ bên cạnh “Cảnh bình điện”, Thất Thất vừa thấy ngay cả chỗ ở cũng không tính là điện, oi bức trong lòng hơi bằng phẳng chút, nhưng vẫn cảm thấy rất đè nén.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Độc Mị Bát Hoàng Tử

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 15


Đá Quý Không Nói Dối

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43


Nại Hà

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Hàn Mặc Tân Thiêm Đại Mặc Hương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100



Nguyệt Mãn Kinh Hoa

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 10


Đau Lòng Vợ Trước

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16


A Nam

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64