Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yên Chi Trảm

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 123
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Tô Thất Thất là một con buôn dung tục, một cô gái nhỏ rất sợ chết. Ở Ô Y Hạng sống tạm bợ 14 năm, biết mình chính là tỷ tỷ của Thiên Tuyết công chúa cao quý mỹ lệ nổi danh khắp thiên hạ.

Danh sách chương Yên Chi Trảm


Chương 61: Ngô Thành Lịch Kiếp 6

61 Quản Phong một bên đáp lời một bên thúc giục mọi người nhanh tốc độ hơn, xe ngựa rất nhanh liền chạy băng băng ra ngoài, Thất Thất vội hướng về một góc trong xe, tự giác lui thành một đoàn, tận lực không chiếm chỗ, cũng may nàng nhỏ gầy, thật đúng là không chiếm chỗ, Doãn Trường Ninh cũng coi như nàng không tồn tại, không biết nghĩ cái gì, không nói một lời híp mắt ngồi.


Loading...

Chương 62: Ngô Thành Lịch Kiếp 7

62 Vương Quốc Khánh đẩy ra xe ngựa không gặp Doãn Trường Ninh, nghĩ đến cấp dưới báo “Tướng quân gia” chính là Lôi Nhân, vì thế mang theo hơn mười kỵ binh đuổi theo Lôi Nhân, Thất Thất vừa mới bắt đầu còn để ý việc ngồi ở phía trước Lôi Nhân, thấy không được tự nhiên, ở lúc Lôi Nhân dùng trường thương đẩy ra hơn mười mũi tên, bỗng nhiên thân thể đánh thật mạnh vào trên người Thất Thất, Thất Thất mới biết được mình hiện tại cần lo lắng không phải là vấn đề danh tiết, mà hẳn là nên lo lắng tánh mạng có còn giữ được hay không?

Lôi Nhân ói ra một búng máu, bỗng kẹp ngựa, cũng không lo chắn tên, chỉ lo liều mạng chạy thoát ra, Thất Thất chỉ nghe tiếng gió bên tai gào thét mà qua, trời vốn đang âm tình bất định, bắt đầu rớt mưa nhỏ, trên mặt Lôi Nhân máu loãng cùng giọt mưa rơi đến trên người Thất Thất, Thất Thất mới không khỏi kích động , chợt nghe thanh âm Vương Quốc Khánh truyền tới:“Các ngươi vài cái đi theo bên kia, bắt sống !”

Lôi Nhân lại ở phía sau một đầu cắm xuống ngựa, Thất Thất cũng bị Lôi Nhân kéo xuống theo, Thất Thất chỉ cảm thấy cái trán cùng cánh tay đều đau rát, nhưng không kịp bận tâm đau đớn, vươn tay lấy ra sáu mũi tên nhỏ, trong não hiện lên rất nhiều loại phương thức chạy trốn, loại thứ nhất chính là trước giả chết, rồi hành sự tùy theo hoàn cảnh; loại thứ hai là tìm biện pháp cùng Vương Quốc Khánh nhận quen biết, để cho Vương Quốc Khánh buông tha mình; Loại thứ ba nói mình là bị Lôi Nhân bức ép, để cho Vương Quốc Khánh buông tha cho mình;…….


Chương 63: Ngô Thành Lịch Kiếp 8

63 Thất Thất tuy biết nói tự mình xông họa lớn, vì cứu Lôi Nhân buông tha cho vài cơ hội chạy trối chết, hiện tại phục hồi tinh thần lại, biết là chậm, dứt khoát ngang ngược một lòng mặc cho số phận cho rồi, trong đầu chỉ cầu Doãn Trường Ninh cho mình một cái chết thống khoái, khi nghe được Doãn Trường Ninh phân phó lấy loạn côn đánh chết nàng , Thất Thất vẫn là sợ hãi , nàng chịu qua không ít đánh, tự nhiên biết chết kiểu này không xem như thống khoái, muốn cầu xin tha thứ, nhưng nhìn bộ mặt âm trầm của Doãn Trường Ninh, biết cầu xin tha thứ cũng không làm nên chuyện gì.


Chương 64: Cuộc Sống Cẩu Thả 1

64 Trên người rất lạnh, trên người rất đau, Thất Thất muốn ôm thân mình, cái loại đau đớn này lại làm cho nàng không thể thực hiện được; Thất Thất ra sức ho khan, mỗi một cái ho đều liên lụy đến đau đớn trên người, mỗi một tiếng ho miệng đều đầy máu tươi.


Chương 65: Cuộc Sống Cẩu Thả 2

65 Bởi vì Tôn Tiểu Lăng bị đánh chờ chết còn không chịu về nhà, cho nên chuyện nữ nô xấu xí Tôn Tiểu Lăng si tâm vọng tưởng yêu say đắm đại tướng quân Đại Chu quốc, ở Đồng thành bị khuyếch đại rất nhanh liền truyền đi ồn ào huyên náo, Tôn Thiếu Bạch nghe nói lại xấu hổ giận dữ, hắn làm những chuyện như vậy là đi theo địch phản quốc, thanh danh vốn đã không tốt, Thất Thất từng vào hồng trướng, đối với thanh danh của hắn, lại là liên tiếp gặp nạn, hiện tại lại thêm danh tiếng như vậy , Tôn Thiếu Bạch ngay cả cửa phòng cũng không dám ra!

Bạch Viện thấy Doãn Trường Ninh không ở Đồng thành, Tôn Tiểu Lăng này cư nhiên còn trước sau như một mơ hoàng lương đại mộng của nàng, có một người như vậy yêu say đắm Doãn Trường Ninh người mà mình đối đầu, chẳng quản là một con người cực xấu lại tương đối không có thưởng thức gì, Bạch Viện vẫn cảm giác không quá thoải mái, đối với Thất Thất trừ bỏ khinh thường, còn có chính là bất mãn, lúc Tôn Thiếu Bạch bơm đủ dũng khí ra cửa lại đến cầu xin hắn thoát nô tịch cho Thất Thất, hắn không thuận theo chán ghét việc này, để cho người ta đem khế ước của Thất Thất đưa đi Hâm vương phủ ở Thượng Dần hoàng thành Đại Chu, vẫn không có hồi âm, Bạch Viện cũng gác lại mặc kệ, đối với Tôn Thiếu Bạch cũng tránh mà không gặp!

Tướng quân phủ vừa rút đi, chỉ chừa vài người trông coi viện, do Lưu quản sự kia quản lý, Thất Thất là nô tịch tướng quân phủ, bị Bạch Viện cưỡng chế từ trong địa lao thả ra, Lưu quản sự sớm đã được phân phó, đem Tôn Tiểu Lăng đuổi ra khỏi tướng quân phủ.


Chương 66: Cuộc Sống Cẩu Thả 3

66 Thất Thất sống sót giãy dụa giữa sống hay chết, biết tin tức Doãn Trường Ninh thực có khả năng không quay về Đồng thành, càng thêm chán chường mà tiêu pha ngày tháng!

Một buổi hoàng hôn cùng mọi ngày không có gì bất đồng, sau khi đong rượu từ Ô Y Hạng Thất Thất quay về đại tướng quân phủ, thấy một cô gái yểu điệu che một chiếc ô màu đỏ máu đào từ trước mặt mình ngang qua, thế nhưng có vài phần nhìn quen mắt, Thất Thất sửng sốt một chút, nữ giới cùng mình quen thuộc không nhiều lắm, trừ bỏ Thiên Tuyết, càng ít có cô gái nào có tư sắc cùng khí chất như vậy, Thất Thất liền lén lút đi theo, mãi theo đến lúc cô gái kia lên kiệu, Thất Thất lại theo cỗ kiệu đi một đoạn đường, chân đi đến đau , đi tới trước một tòa lầu trống trải, nàng kia xuống kiệu, Thất Thất mới nhìn rõ, người này cư nhiên là Trân đại nương tử, Thất Thất có gần ba năm chưa thấy qua Trân đại nương tử, nguyên bản nghĩ nàng đã chết, ai ngờ không những không chết, theo một thân quần áo thủy sắc kia nhìn qua, hẳn là sau khi chồng cùng con trai nàng chết, sống một chút cũng không tệ.


Chương 67: Cuộc Sống Cẩu Thả 4

67 Quy nô đang muốn gọi lại Thất Thất, Thất Thất bỗng ném lại người bán đậu hủ lập tức đi vào trong, quy nô vừa thấy vội thét to gọi người bắt Tô Thất Thất, Tô Thất Thất đã tới nơi này, còn có chút ký ức, vài cái đã lủi lên lầu hai, quy nô kia thét to gọi người đến, cũng gào hô đuổi theo, Thất Thất tìm đúng mục tiêu liền hướng về chỗ náo nhiệt phía trước chạy.


Chương 68: Đồng Tiền Công Tử 1

68 Doãn Trường Ninh cũng không nghĩ tới mình rời đi Đồng thành nhoáng lên một cái liền một năm , mỗi ngày đều có tin tức từ Đồng thành rơi vào trong tay hắn, đã muốn hình thành thói quen việc đầu tiên là phải xem tin tức Lưu quản sự mang đến, hắn chẳng thể nghĩ tới Tôn Tiểu Lăng cư nhiên là tiểu nha đầu năm đó cứu mình, tuy rằng Tôn Tiểu Lăng cùng trước kia giống nhau tham lam, con buôn, tỏ ra khôn vặt, nhưng Doãn Trường Ninh không biết Tôn Tiểu Lăng làm sao mà biến thành cái dạng này , Tôn Tiểu Lăng nghĩ biện pháp tiếp cận mình, có phải là bởi vì tham tài hay không, rõ ràng từng cứu mình có điều kiện lợi nhất như vậy, nhưng tất cả các phương thức Tôn Tiểu Lăng dùng để tiếp cận đều không có dùng chuyện đã từng cứu mình kia, điều này làm cho Doãn Trường Ninh có chút không rõ.


Chương 69: Đồng Tiền Công Tử 2

69 Ước chừng lúc Thất Thất đi vào, đúng là lúc tiếng đàn ngưng hẳn, nghe được có tiếng người vỗ tay, sau đó có người không nhanh không chậm nói:“Đồng thành không hổ là hoàng thành năm đó của Đại Kỳ, thật sự là tàng long ngọa hổ,‘Bách hoa lâu’ xem ra cũng ẩn dấu không ít tuyệt sắc nha!”

Thất Thất nghe thanh âm kia có chút quen thuộc, tuy nhiên Thất Thất uống qua hai chén rượu có chút buồn ngủ, thầm nghĩ nâng rượu đưa vào, xong rồi dẹp đường hồi phủ ngủ ngon một giấc, bước mạnh một bước đi lên, lại nghe Phương Trân Châu nói:“Hôm nay cũng đều là hai vị Vương gia hân hạnh, Thanh Thường mặt mũi mới có thể vẻ vang, Thanh Thường còn không mau mang rượu rót đầy!”

Phương Trân Châu thanh âm chưa dứt, Thất Thất đã muốn bước vào, Phương Trân Châu vừa thấy Thất Thất liền trách:“Thật là, rượu làm gì giờ mới đưa tới!”

Thất Thất vì biểu hiện công lao vất vả của mình vội nói:“Đại đương gia, trong hầm chỉ có một vò rượu ngon này, chôn bảy tám mươi năm nha, đáng giá cho ta đào ra đây!”

Phương Trân Châu biết cái bệnh thổi phồng gấp mấy lần không ngừng của Thất Thất, nhưng lúc này khuyếch đại ngược lại có chút thích đáng, vội nói:“Mau đưa cho Thanh Thường đi!”

Thất Thất nói tiếng “Vâng” liền đưa cho tiểu nha đầu Thanh Thường, vừa nhấc đầu lại thấy ngồi trong tiệc cư nhiên là Doãn Trường Ninh cùng Bạch Viện hai người, Thất Thất sửng sốt một chút, Doãn Trường Ninh đang ngửi rượu trong chén, không có biểu tình gì, Bạch Viện thấy lại nói:“Hâm vương gia, này không phải là nô tỳ quý phủ ngươi sao, làm thế nào lại ở nơi này đưa thứ rượu lâu năm gì đó đến đây!”

Doãn Trường Ninh buông cái chén, mở quạt trong tay nói:“Trách không được, lần này trở về, liền cảm thấy quý phủ thiếu cái gì, nguyên lai thiếu một cái tiện nô như vậy!”

Bạch Viện nghe xong cười ha ha nói:“Đen như vậy, không lắc lư ở trước mắt, Hâm vương gia dường như còn rất nhớ mong!”

Thất Thất nằm mơ cũng không nghĩ tới, bản thân mình ngay cả lòng báo thù cũng đều phai nhạt, thậm chí tồn tâm yên đẹp sống qua ngày, như thế nào lại gặp phải Doãn Trường Ninh thằng nhãi này, mà chiếu theo tình hình trước mắt, thằng nhãi này rõ ràng biết mình ở “Bách hoa lâu”, vừa mới bắt đầu Thất Thất ở vương phủ cùng Lưu quản sự càn quấy, thật có lòng đem Doãn Trường Ninh kéo trở về, nhưng càn quấy gần một năm, đừng nói thấy Doãn Trường Ninh, chính là ngay cả tin tức của Doãn Trường Ninh cũng không có một tí ti nào, Thất Thất là ở từng ngày từng ngày thất vọng mà vượt qua , rượu càng uống càng nhiều, bệnh tật cũng càng ngày càng nhiều, vô kế khả thi mới gặp được Phương Trân Châu, cuối cùng lúc cảm thấy nên vì bản thân mình tìm một nơi tốt để đi, đã muốn chuẩn bị như vậy mà sống qua từng ngày từng ngày, Doãn Trường Ninh lại quay trở lại, như thế này không phải là giày vò người sao?

Phương Trân Châu vừa thấy có chút buồn bực nói:“Hai vị Vương gia nhận thức Đồng Tiền?”

Doãn Trường Ninh nhân tiện nói:“Là một quy nô trong quý phủ của bổn vương, chẳng biết làm thế nào để cho nàng trốn thoát!”

Phương Trân Châu nghe xong nhìn về phía Thất Thất nói:“Nô tài này như thế thì quá lớn mật, vốn đã hứa ước với người ta , thế nhưng trốn thoát, Vương gia tính xử trí như thế nào?”

Doãn Trường Ninh nguội lạnh nói ra một câu:“Nhẹ thì bắt trở về gả cho người mù, người què, nặng thì ngay tại chỗ đánh chết!”

Thanh Thường nhìn Thất Thất liếc mắt một cái, trách không được có chút không giống người thường! Thất Thất vừa nghe đem nàng gả cho người mù, người què thật đúng là không bằng đánh chết nàng cho rồi, nếu không ngại chỗ đông người, nàng thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên! Nếu không phải bởi vì đen, Thất Thất sớm đã bị lời thoại của Doãn Trường Ninh chọc tức đến vẻ mặt đỏ bừng , Phương Trân Châu nhân tiện nói:“Vương gia không bằng như vầy đi, nô tài này cũng không phải là nô tài có thứ khả năng đặc biệt gì, hôm nay do Trân Châu làm chủ, Hâm vương gia đem nàng bán cho ‘Bách hoa lâu’ thấy như thế nào?”

Doãn Trường Ninh nghe xong bỗng khép lại cây quạt nói:“Tuy rằng Trân Châu mặt mũi lớn, nhưng là gia nô quý phủ bổn vương tự ý bỏ trốn, không những không xử trí, ngược lại còn cho nàng chọn sẵn nơi đi, về sau nô tài quý phủ của bổn vương có phải Trân Châu ngươi toàn bộ chuẩn bị chuộc đi hết không nha!”

Trân Châu sửng sốt một chút, nàng cũng không biết vì sao mình muốn thay Thất Thất này ra mặt, cũng không nghĩ tới Doãn Trường Ninh sẽ dùng giọng điệu như vậy từ chối nàng.


Chương 70: Đồng Tiền Công Tử 3

70 Quản Phong lắc đầu, nhìn Doãn Trường Ninh bước lên xe mặt âm trầm muốn nhỏ nước, không biết Tô Thất Thất sao lại chắc chắn như vậy rằng nàng hai ngày sau có thể thoát nô tịch, xem cái kiểu này ước chừng thoát nô tịch xong chuẩn bị tiếp tục trở về làm nghề nghiệp trước kia.


Chương 71: Đồng Tiền Công Tử 4

71 Doãn Trường Ninh nhìn Thất Thất liếc mắt một cái cũng không gấp nói:“Bổn vương lặn lội đường xa, một thân bụi đất, Tôn Tiểu Lăng lại đây hầu hạ bổn vương!”

Thất Thất dùng vẻ ngang ngược hiếm khi có được đứng ở tại chỗ nói:“Không cho thoát nô tịch, tướng quân gia, ngươi liền đánh chết Tiểu Lăng đi!”

Doãn Trường Ninh thấy hừ một tiếng nói:“Đánh chết ngươi, vậy cũng thật làm lợi cho ngươi, nếu không nghe lời, bổn vương tra tấn chết ngươi!”

Thất Thất hiện đối với chết tính ra không kiêng sợ, chỉ sợ “Tra tấn” hai chữ này, biết ác không qua Doãn Trường Ninh, héo queo theo Doãn Trường Ninh đi về hướng phòng tắm, vừa đi vừa nhịn không được bắt đầu nghĩ mình có phải lại có hy vọng báo thù hay không , tuy nhiên giống như Doãn Trường Ninh loại tính cách âm trầm bất định này, cảm thấy mình năm đó định ra cái mục tiêu báo thù kia có phải có chút cao quá ,có chút si tâm vọng tưởng hay không, vẫn là ở “Bách hoa lâu” làm chút mua bán nhỏ có vẻ thỏa đáng cùng chắc ăn hơn một ít.


Chương 72: Đồng Tiền Công Tử 5

72 Thất Thất hừ một tiếng, cây quạt này, nàng hài lòng nhất là bảy chữ “Đồng Tiền công tử, yêu nhất bạc” kia!

Doãn Trường Ninh thấy Thất Thất mang đầu xoay qua một bên, liền từ trên bàn lấy lên một cây quạt gỗ tử đàn, mặt lụa trắng, vẽ tranh sơn thủy mờ ảo hỏi:“Không thích sao?”

Thất Thất tiện thể đồng thời xoay qua, cái mũi ngửi được một mùi hương dễ chịu, nhịn không được mang đầu quay lại đây, sống trong “Bách hoa lâu” một đoạn thời gian này, Thất Thất vốn thích đồ cổ ngọc khí nhưng lại phân hàng kém đã tiến lên một bước lớn, vừa thấy đã biết cây quạt trong tay Doãn Trường Ninh là thứ tốt, nhất là phiến ngọc treo rủ xuống kia giống như hoàng tùng thạch lâu năm , mặt trên dường như có khắc hai người, nhưng lại không thấy rõ , nhìn khối ngọc treo rủ kia, Thất Thất chợt quên trước đó không lâu mới bị Doãn Trường Ninh ép buộc gần như chết đi, duỗi tay ra liền đoạt vào trong tay.


Chương 73: Thử Chịu Nhục 1

73 Thất Thất thoát khỏi Tôn Thiếu Bạch, vốn oán hận muốn ném túi kẹo hoa quế kia đi, cuối cùng tâm mềm nhũn, mở ra cầm một cục ném vào miệng, lại nhìn cây quạt mới của mình, nghĩ mình nếu phe phẩy cái cây quạt này xuất hiện ở “Bách hoa lâu” thật là rêu rao cỡ nào, nghĩ đến “Bách hoa lâu” mới nhớ tới mục đích mình gặp Tôn Thiếu Bạch , bản thân mình lo chán ghét Tôn Thiếu Bạch hèn nhát, vậy mà đem chuyện chuộc thân bực đại sự này quên mất, nàng buông kẹo hoa quế lập tức quay trở về, trở lại chỗ cũ, Tôn Thiếu Bạch đã đi rồi, Thất Thất hối hận không thôi.


Chương 74: Thử Chịu Nhục 2

74 Từ phòng Doãn Trường Ninh đi ra, Quản Phong như trước lạnh khuôn lạnh dạng mà đứng, nhìn bộ dáng Quản Phong, Thất Thất thậm chí cảm thấy lễ ngộ mình có trong thư phòng có phải cùng Quản Phong này có liên quan hay không, Thất Thất bị thương cũng lười cùng Quản Phong chào hỏi, xám xịt về phòng mình, xám xịt ngồi vào bên giường, chỉ là ngồi đến lúc lên đèn cũng không có người quan tâm nàng, mới nhớ tới chuyện cơm chiều, xem ra Quản Phong cũng sẽ không quản nàng.


Chương 75: Thử Chịu Nhục 3

75 Thất Thất ngồi dưới đất đang suy đoán lung tung, lại nghe có một thanh âm quen thuộc nói:“A, mới hơn một năm không tới, Hâm vương phủ này vậy mà cùng năm đó có chút không giống!”

Sau đó nghe được thanh âm của Doãn Trường Ninh tên kia:“Làm cho Vận vương hao tâm tổn trí, những ngày bổn vương không ở, ít nhiều nhờ Vận vương phái người để ý, Vận vương, mời bên này !”

Bạch Viện kia nghe xong cười nói:“Hâm vương thật sự là khách khí ! Mời!”

Thất Thất nghe trong giọng nói của hai người khách sáo lấy lệ, lại lần nữa dâng lên dũng khí báo thù! Thất Thất một lần nữa sinh ra dũng khí báo thù còn chưa kịp nghĩ kỹ báo thù như thế nào, Lưu quản sự lại vọt đến đây kêu lên:“Tôn Tiểu Lăng, sao trốn ở chỗ này nhàn rỗi, Vương gia có khách đến, còn không đi đưa trà!”

Thất Thất vừa nghe, loại sự tình này Doãn Trường Ninh có thể để cho mình ra mặt, bảo nàng ra ngoài đưa trà, Doãn Trường Ninh ngươi không sợ dọa người, Tô Thất Thất nàng còn sợ sao?

Bưng trà, Thất Thất liền đi vào lương đình, Doãn Trường Ninh thằng nhãi này ấn theo lời Bạch Viện nói thô kệch nghèo túng, lại cứ thích học đòi văn vẻ, tướng quân phủ là một phủ Vương gia Đại Kỳ quốc, thời điểm vừa mới tiến vào, Thất Thất chỉ cảm thấy còn không bằng hoàng cung kim bích huy hoàng lịch sự tao nhã, nhưng qua một đoạn thời gian sau, không còn cái loại cảm giác này , đập vào mắt đều trắng trong thuần khiết hơn, thiếu vẻ rực rỡ chói mắt, cho nên Thất Thất yêu thích kim bích huy hoàng càng nhận định Doãn Trường Ninh học đòi văn vẻ!

Bạch Viện nhìn đến Thất Thất trước có hai phần giật mình, không có vươn tay tiếp trà Thất Thất quỳ đưa qua, sau đó thở dài:“Hâm vương quả nhiên thưởng thức cùng người khác không quá giống nhau!”

Thất Thất nghe xong rất tức giận, Bạch Viện ngươi nói những lời này tính là cái ý tứ gì, Doãn Trường Ninh cũng không nhanh không chậm nói:“Vận vương nói thế, bổn vương sao có chút không rõ?”

Bạch Viện mới vươn tay nhận trà cười nói:“Nếu Hâm vương lần này tới Đồng thành vội vàng, chưa mang theo người hầu hạ, bổn vương có thể trước rút chút thị nữ cho Hâm vương sai bảo, làm sao cũng tốt hơn nhiều với việc ngày ngày đối mặt với xấu nô tỳ này!”

Thất Thất mới đứng dậy đi đến trước mặt Doãn Trường Ninh quỳ xuống, Doãn Trường Ninh lại nhẹ nhàng phe phẩy cây quạt nói:“Vận vương này có điều chưa biết, tỳ nữ bổn vương sai bảo này thế nhưng là người bình thường cũng không dám sử dụng!”

Bạch Viện nhìn về phía Doãn Trường Ninh có chút khó hiểu hỏi:“Hâm vương xin chỉ giáo cho?”

Doãn Trường Ninh nhân tiện nói:“Nô tì này là hộ quốc thánh nữ Tây Phiên quốc! Bổn vương đem nàng dạy dỗ thành như vậy cũng tốn một phen tâm huyết !”

Bạch Viện nghe xong cười ha ha nói:“Hâm vương, ngươi thật biết nói giỡn, Tây Phiên quốc bị vây trong hoang mạc cùng núi cao, cực kỳ thần bí, nghe nói hộ quốc thánh nữ này là mỹ nữ hiếm có thiên hạ, còn nghe nói thánh nữ mười tám năm trước từng xuất hiện ở hoàng cung Đại Kỳ, này đều chỉ là nghe nói!”

Doãn Trường Ninh cũng không tiếp tục tranh cãi, nhân tiện nói:“Bổn vương cũng từng nghe một ít lời nói có liên quan đến Tây Phiên thánh nữ, nghe nói nàng có một tay tiễn pháp giỏi, sử dụng một cây Tử Kim Thai Vân Nê cung, tiễn pháp danh gọi ‘Xuyên vân phá nhật, ngũ quỷ truy hồn’, nghe nói nàng mạo đẹp như tiên, còn có bí mật được tiến vào Tây Phiên thánh đàn, nghe nói Tây Phiên thánh đàn là chỗ cực kỳ thần bí, bên trong nghe nói có thuốc trường sinh bất lão, ăn vào có thể hóa vũ đăng tiên!”

Thất Thất nghe xong hoảng sợ tới mức tim đập mạnh, tiểu tâm can lủi trên nhảy dưới, vì sao mỗ mỗ lại có Tử Kim cung này, chẳng lẽ bà là thánh nữ gì đó, nhưng ấn theo cách nói của Doãn Trường Ninh cùng Bạch Viện, thánh nữ là một người cực kỳ xinh đẹp, mỗ mỗ cùng xinh đẹp dường như kém quá xa, nhưng nàng làm sao có tiễn pháp cũng sẽ là “xuyên vân phá nhật, ngũ quỷ truy hồn” này, lại nghe Bạch Viện nói:“Chẳng lẽ xấu nữ này có những thứ…,” Nói xong lại nhịn không được cười nói:“Hâm vương thật sự là… Thật sự là biết nói giỡn!”

Doãn Trường Ninh cũng cười đứng lên nói:“Vận vương trừ phi đưa người như vậy cho bổn vương sai bảo, nếu không vẫn là dùng xấu nô như vậy, trong lòng bình tĩnh chút!”

Bạch Viện liền cười trêu nói:“Chẳng lẽ ngươi hiện tại không bình tĩnh !”

Doãn Trường Ninh vươn tay bưng chén trà lên nói:“Trong lòng có mãnh hổ, nhẹ ngửi hoa tường vi!”

Bạch Viện nghe xong cười đến nước mắt thiếu chút nữa chảy xuống, Thất Thất không hiểu được hai người nói là có ý gì, đã thấy Bạch Viện chỉ vào Doãn Trường Ninh nói:“Hâm vương còn bướng bỉnh giống như trước đây, nhưng nàng làm sao được cho rằng hoa tường vi, ngay cả cỏ so với nàng còn thuận hơn!”

Thất Thất mới biết được hai người đang lấy mình nói giỡn, còn ra sức dùng chút nhã từ nhã tự, lại đem mình giẫm đạp ngay cả cọng cỏ cũng không bằng, hận không thể lập tức tiến lên cho Doãn Trường Ninh một cái: Ai muốn nghĩ gì cứ nghĩ, bà cô đây mặc kệ !

Nhưng ngẫm lại đại kế của mình, Thất Thất lại giả vờ cái gì cũng không có nghe hiểu được, cực kỳ phối hợp với tình hình ngây ngô cười theo, sau đó đứng dậy thối lui đến một bên.


Chương 76: Thử Chịu Nhục 4

76 Thất Thất vốn chỉ suy nghĩ một chút Doãn Trường Ninh sẽ mang nàng, không nghĩ tới Doãn Trường Ninh phân phó kêu chuẩn bị xe, lại thật sự đem nàng kêu ra, Bạch Viện híp mắt nhìn Thất Thất liếc mắt một cái, nghĩ những tin đồn này, tự dưng có chút không thoải mái, Tô Thất Thất này giống như cao da chó vậy, thật sự là mặt dày mày dạn dán lên người Doãn Trường Ninh.


Chương 77: Thanh Lâu So Chiêu 1

77 Khẩn trương ngồi ở trong xe ngựa Thất Thất rốt cục nghe được Quản Phong nói:“Vương gia, đến ‘Bách hoa lâu’!”

Thất Thất mới nhẹ nhàng thở ra, Doãn Trường Ninh đứng dậy xuống xe ngựa, Thất Thất cũng vội vàng đi theo muốn xuống xe, Doãn Trường Ninh đứng vững sau, lại quay người nói với Thất Thất:“Đến ‘Bách hoa lâu’ loại địa phương này, hành vi cử chỉ phải chú ý một ít, nếu không bổn vương vĩnh viễn không có tâm tình, Tiểu Lăng cô nương cũng….


Chương 78: Thanh Lâu So Chiêu 2

78 Rời xa đình, Thanh Thường rốt cục ngừng lại, Thất Thất liền hỏi:“Thanh Thường, tìm Đồng Tiền có chuyện gì?”

Thanh Thường do dự một chút mới nói:“Đồng Tiền, tỷ tỷ muốn cầu ngươi một chuyện!”

Thất Thất vừa nghe chuyện Thanh Thường muốn cầu xin mình đẹp giống như họa, chỉ thiếu chút vỗ ngực liền nhận lời, nhưng vừa nghĩ, Thanh Thường có thể cầu mình chuyện gì, có thể là chút chuyện rất khó làm hay không, vì thế vội vàng sửa lời nói:“Thanh Thường tỷ tỷ, chỉ cần Đồng Tiền có thể, tuyệt không sẽ không làm?”

Thanh Thường thở dài nói:“Đồng Tiền, tỷ tỷ là trong nhà phạm vào chuyện mới bị xử lý đến ‘Bách hoa lâu’ này!”

Thất Thất vừa nghe hoảng sợ tới mức tim đập mạnh, y theo lời này của Thanh Thường, Phương Trân Châu kia rõ ràng thật là gian tế, nếu cùng quan gia Đại Chu không có liên hệ, làm sao có thể làm để cho nàng làm tú bà của những quan kỹ này, nhưng Thất Thất vẫn là có chút nhỏ nhen, trên mặt lại cực kỳ an phận nhìn Thanh Thường nói:“Tỷ tỷ, có cái gì muốn nói, cứ nói!”

Thanh Thường chợt thở dài cười nói:“Quên đi, Đồng Tiền, ngươi hiện tại cũng thân bất do dĩ, tỷ tỷ chắc là có chút si tâm vọng tưởng , quên đi, lần khác nói tiếp đi!”

Thất Thất vốn hưng trí bừng bừng, ai ngờ Thanh Thường bỗng nhiên lại không nói, làm cho nàng không hiểu sao thất vọng, gặp Thanh Thường vốn vẻ mặt hưng phấn, bỗng chốc trở nên có chút suy sụp, sợ mình bức cũng bức không được, vì thế chỉ phải nói:“Cũng phải, Đồng Tiền cũng là gia nô nhà người ta, sợ thật đúng là không nhất định giúp được tỷ tỷ!”

Thanh Thường thở dài, đôi mắt chợt đỏ, Thất Thất nhìn vành mắt cũng nhịn không được đỏ theo, Thanh Thường ai thán vận mệnh xấu, bản thân mình so với Thanh Thường tốt hơn được bao nhiêu, hai người thương cảm một hồi, Thất Thất mới hỏi:“Thanh Thường tỷ tỷ, Đại Chu cùng Đại Kỳ rốt cuộc là khai chiến hay là hòa thân nha?”

Thanh Thường nghe xong lập tức nhìn trái phải một hồi mới nói:“Nghe nói Tô thái tử Đại Kỳ cùng Kim Ô kết thân gia, thật sự nói không chính xác!”

Thất Thất chỉ kém chút không có kêu ra: Thật tốt quá! Nàng trông mong không thể Đại Chu đánh cá chết lưới rách cùng Đại Kỳ, sau đó hết thảy đánh chết mới tốt, nhưng lại không tiện vui mừng lộ rõ trên nét mặt, vội hạ giọng hỏi:“Tỷ tỷ cảm thấy bên kia có mấy phần thực lực?”

Thanh Thường vừa nghe vội lắc đầu nói:“Việc này, tỷ tỷ nào biết đâu, lại nghe người ta nói Tô thái tử kia muốn dùng muội tử hắn đến Đại Chu hòa thân, ai biết được?”

Thất Thất ghen hận nhất chính là Thiên Hương đến hòa thân, vừa nghe sẽ không cao hứng, từ chỗ Thanh Thường không nghe được gì nhiều, bỗng nhớ mình là gia nô Doãn Trường Ninh mang đến hầu hạ, vì thế vội vàng nói:“Tỷ tỷ, Đồng Tiền còn đang làm người hầu, phải đi rồi!”

Thanh Thường gật gật đầu, Thất Thất đối với “Bách hoa lâu” cực kỳ quen thuộc, vội mò trở về đình, đã thấy nơi đó dường như đã muốn đến cao điểm, có hai cô gái Kim Ô cơ bản đang múa trước mặt Doãn Trường Ninh , vốn ăn mặc ít, lại dựa rất gần, không khí thật sự có chút quái dị, Thất Thất không biết Doãn Trường Ninh tên kia có chút huyết mạch phun trào nào hay không, dù sao nàng nhìn xem đều phải chảy máu mũi !

Lúc khúc nhạc hết, hai vũ cơ xinh đẹp tư thế tuyệt mỹ quỳ gối trước mặt Doãn Trường Ninh, Thất Thất chỉ cảm thấy các nàng dựa vào quá gần, nhìn làm sao cũng cảm thấy có phần gần gũi quá đáng, Doãn Trường Ninh chậm rãi thu cây quạt đối với Bạch Viện nói:“Dường như này hai mỹ nữ này đối với bổn vương rất có hứng thú !”

Bạch Viện khẽ cười một chút nói:“Hâm vương nếu thích, bổn vương đem hai nàng chuộc ra tặng cho Hâm vương là được !”

Doãn Trường Ninh vui vẻ nói:“Vận vương gia biết bổn vương gần đây là vô mĩ không vui, thật sự là săn sóc nha, từ chối thì có vẻ bổn vương quá mức làm kiêu, mỹ nhân như thế, Quản Phong, nhận lấy!”

Quản Phong vội đáp lời, biết Doãn Trường Ninh căn bản sẽ không thích hai nàng này, vì thế liền nói với Thất Thất:“Ngươi dắt các nàng đi xuống đi!”

Bạch Viện vừa thấy mình tặng lễ trọng, cư nhiên để cho hắc nô mình chướng mắt nhất kia dẫn đi, trong lòng có chút không thoải mái , Thất Thất vừa nghe để cho nàng mang mỹ nữ đi xuống, là chuyện mỹ sự , vì thế đi lên trước nho nhã lễ độ nói:“Hai vị tỷ tỷ mời !”

Hai mỹ nữ kia chỉ phải đứng lên, cũng không quá thoải mái mà nhìn Thất Thất liếc mắt một cái, Thất Thất cao hứng phấn chấn dẫn hai người đi xuống, còn thuận tay sờ sờ eo nhỏ hai mỹ nhân để lộ ra ngoài, hai mỹ nhân kia không khỏi hét to một tiếng, Thất Thất sợ tới mức thu hồi tay, liền nghe được Doãn Trường Ninh miễn cưỡng hỏi:“Tôn Tiểu Lăng lại xảy ra chuyện gì!”

Một mỹ nhân trong đó lập tức quỳ đến trên đất khóc nói:“Vương gia, hắc nô này phi lễ Thiến Hề!”

Quản Phong, Phương Trân Châu đều có chút giật mình nhìn Thất Thất, Doãn Trường Ninh nghe xong mới một lần nữa ngồi xuống nói:“Đồng Tiền ngươi phi lễ Thiến Hề cô nương, thật to gan!”

Thất Thất nghe giọng điệu Doãn Trường Ninh ngay cả nửa phần uy nghiêm cũng không có, còn gọi mình là Đồng Tiền, mồ hôi đang muốn toát ra kia cũng không bốc nữa, vội quỳ xuống nói:“Vương gia, đánh chết Đồng Tiền, Đồng Tiền cũng không dám, sợ là Thiến Hề cô nương này nghĩ…”

Doãn Trường Ninh nhân tiện nói:“Nghĩ cái gì?”

Thất Thất nháy mắt mấy cái mới có thể liên thanh nói:“Đồng Tiền sợ Thiến Hề cô nương tức giận, cũng không dám nói!”

Doãn Trường Ninh nhìn Thất Thất liếc mắt một cái nói:“Bổn vương ban thưởng ngươi vô tội, ngươi cứ nói!”

Thất Thất lại nhìn thoáng qua Thiến Hề mới nói:“Đồng Tiền nghĩ Thiến Hề cô nương là vì để cho Vương gia càng thêm chú ý mỹ mạo của nàng!”

Thiến Hề nũng nịu kia lập tức khóc lên:“Vương gia, hắc nô này nói hươu nói vượn, nàng thật sự phi lễ Thiến Hề!”

Thất Thất vội muốn biện bạch, lại nghe Doãn Trường Ninh cực kỳ mị hoặc hỏi:“Thiến Hề, hắc nô kia phi lễ ngươi làm sao ?”

Thiến Hề lập tức chỉ vào cái eo thon nhỏ của nàng nói:“Hắc nô này sờ soạng thắt lưng Thiến Hề !”

Doãn Trường Ninh nghe xong liền cả giận nói:“Thật sự là khốn kiếp, Đồng Tiền ngươi không biết bổn vương thích nhất chính là hai vòng eo nhỏ này, cư nhiên cho ngươi nhúng chàm , Quản Phong!”

Quản Phong lập tức lên tiếng trả lời mà vào, Doãn Trường Ninh liền hung tợn nói:“Đem chỗ Thiến Hề bị người ta sờ vuốt qua cắt bỏ, bổn vương chán ghét con gái bị người khác sờ qua!”

Thiến Hề hoảng hốt thét lên ngã ngồi xuống đất, hướng về phía Bạch Viện khóc, Bạch Viện đang muốn mở miệng, Quản Phong kia đã che miệng Thiến Hề, đè lại Thiến Hề, giơ tay chém xuống đem một khối da lớn trên lưng Thiến Hề cắt ra, máu chảy đầm đìa , nhỏ trên sàn tất cả đều là máu, Thất Thất vốn quỳ, thấy một màn cảnh tượng huyết tinh này cũng sợ tới mức đặt mông ngồi xuống đất, Bạch Viện thấy vỗ bàn nói:“Hâm vương không thích, cũng không tất phải nhận!”

Doãn Trường Ninh nở nụ cười một chút nhìn về phía một mỹ nhân khác, mỹ nhân kia sợ tới mức rụt về sau, Doãn Trường Ninh lại hỏi:“Ngươi tên là gì?”

Mỹ nhân kia run rẩy nói:“Nô tỳ kêu Phán Hề!”

Doãn Trường Ninh lại hỏi:“Vậy Đồng Tiền có phi lễ ngươi không?”

Phán Hề vội vàng quỳ xuống đất lắc đầu nói:“Không có, không có Đồng Tiền công tử không có phi lễ qua Phán Hề!”

Thất Thất không nghĩ tới mình mình thoáng cái từ “hắc nô” trong miệng Thiến Hề biến thành “Công tử” trong miệng Phán Hề, đã thấy Doãn Trường Ninh hướng về phía Phán Hề vẫy tay một cái nói:“Lại đây!”

Phán Hề sợ hãi đi đến trước mặt Doãn Trường Ninh, Doãn Trường Ninh lại duỗi tay ra đem nàng ôm đến trong lòng ngả ngớn vuốt ve vòng eo cùng ngực nàng nói:“Quả thật là tuyệt sắc nhân gian, bổn vương thích, đa tạ lễ vật của Vận vương, được mỹ nhân này, tâm tư bổn vương sẽ không ở trong tiệc rượu đây, xin Vận vương lượng giải, bổn vương đi trước một bước!” Nói xong đem Phán Hề nhẹ nhàng đặt ở một bên hướng Bạch Viện nhấc tay thi lễ, sau đó lại hướng về phía Phương Trân Châu nói:“Trân Châu cô nương, về sau gặp được tuyệt sắc như vậy cũng đừng quên bổn vương!”

Trân Châu hơi có chút ưu tư, vẫn vung khăn tay lên hơi thi lễ nói:“Vương gia yên tâm, Trân Châu nơi này có thứ tốt khi nào thì giấu diếm Vương gia!”

Doãn Trường Ninh nhìn Bạch Viện liếc mắt một cái, liền nghênh ngang mà đi, Thất Thất thấy sắc mặt Bạch Viện chậm rãi bình thường , Vương Minh Hàn tiến lên, không biết cùng hắn nói gì đó, Thất Thất cũng vội ra khỏi đình.


Chương 79: Cùng Tắm Uyên Ương 1

79 Thất Thất vốn tưởng rằng mình gây họa, Doãn Trường Ninh thằng nhãi này khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình, trốn đến trên xe chở hai tuyệt sắc kia, chuẩn bị lăn lộn cùng nhau trở về, nhưng người còn chưa có lên xe ngựa, đã có người lại đây kêu lên trong xe Doãn Trường Ninh hầu hạ.


Chương 80: Cùng Tắm Uyên Ương 2

80 Doãn Trường Ninh cách mành nhìn Thất Thất ở trong nước chơi vui vẻ, thật cảm thấy đây mới là bản tính Thất Thất, Thất Thất thân thể không tốt, chơi sung sướng một hồi liền từ trong bồn đi ra.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Vân Cuồng

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 80


Mạc Nghiên Xuyên Sách

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Chuyện Cũ Của Bạch Dương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 54


Thưởng Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Hoa Thị Chiêu Nguyệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43


Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 7


Trảm Long

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 71