101 Năng lượng lưu màu lam tại tay phải Đường Liệp hình thành một đoàn vầng sáng trong suốt, bao vây một thai nhi có đường kính ước chừng hai ly trong suốt, Đường Liệp ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mắt, thai nhi này chính là thành quả do sự kết hợp sai lầm giữa hắn và Thủy Đại Nhân, bởi vì lo lắng Thủy Đại Nhân đột nhiên thay đổi, ảnh hưởng thao tác của hắn, Đường Liệp thấp giọng dặn dò: “ Ngươi nằm yên, không nên cử động, nếu không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
102 A Ba Nhĩ chứng kiến tình thế không ổn, một cước đá vào mông tên cầm nỏ kia, làm cho hắn ngã lăn sang bên, tuy rằng như thế, mũi tên vẫn bắn trúng đầu vai tên kia, đầu mũi tên còn lộ ra sau vai hắn.
103 Phước Long Hải thầm mắng Phổ Long Khải giả dối, ở mặt ngoài vẫn phải cười làm lành: “ Phổ đại nhân thật sự là hài hước. ”Phổ Long Khải nói: “ Ta có chuyện muốn cầu ngươi.
104 Sau khi nghe Đường Liệp nói xong, trên mặt Phổ Long Khải toát ra vẻ ngưng trọng, nhẹ giọng thở dài nói: “ Mặc Ngư, ngươi đi nghỉ ngơi đi, chuyện hôm nay đừng nói cho ai biết.
105 Đường Liệp có chút buồn bực nhìn Phù Linh đứng bên trong tiệm tơ lụa, hai ngày này vì muốn bồi Phù Linh giải sầu, hắn cơ hồ đã đi khắp phố lớn ngõ nhỏ của đế đô.
106 Lần này cùng đi với nàng còn có Huyền Băng hiền giả Hạ Ngôn Băng, phụ trách chiếu cố an toàn cho nàng. Đường Liệp cưỡi trên một Độc Giác Thú, suất lĩnh sáu gã võ sĩ ở trước cửa thành lẳng lặng chờ đợi Mặc Vô Ngân đến.
107 Nghĩ đến Mặc thị Cự Tử bị chính tay mình đâm, nội tâm Mặc Vô Ngân giống như bị đao cắt, trước kia sở dĩ nàng cừu hận Đường Liệp là bởi vì đố kỵ, khi đó nàng cho rằng do Đường Liệp xuất hiện mà làm cho cảm tình của nữ hoàng dao động, làm sao lại nghĩ Đường Liệp là Mặc thị Cự Tử, nhớ tới những ngày này Đường Liệp bảo vệ cho mình, trong nội tâm lại vô cùng áy náy, hai hàng nước mắt dọc theo gương mặt chậm rãi hạ xuống.
108 Đường Liệp nao nao, nhìn thấy Mặc Vô Ngân nhanh chóng từ trong bình ngọc đổ ra một viên thuốc màu nâu, nghiền nát trong lòng bàn tay, duỗi tay thoa lên mặt Đường Liệp, sau đó cũng thoa lên mặt mình, thuốc thoa đến phía trên thì da thịt liền nhanh chóng xảy ra biến hóa, làn da hai người trong nháy mắt biến thành màu xám đất, ngay cả lông mày cũng biến thành màu đỏ, cho dù là người quen thuộc cũng rất khó nhận ra thân phận nguyên lai của bọn họ.
109 Hắc long bộc phát ra một tiếng rống giận điên cuồng, thân hình đột nhiên triệt lui ra phía sau, thân thể thật lớn bởi vì đau đớn mà bật lui lên, đuôi dài hướng Mặc Vô Ngân quét ngang tới.
110 Mặc Vô Ngân bỗng nhiên dừng chân lại, nhẹ giọng nói: “ Chúng ta chia tay ở đây đi!”Đường Liệp yên lặng nhìn Mặc Vô Ngân, hắn cũng không muốn cho nàng đi, lại không nghĩ ra lý do gì giữ nàng lại, hồi lâu mới nói: “ Tách ra đối với chúng ta mà nói là chuyện rất nguy hiểm.
111 Mặc Vô Ngân cũng không nghĩ tới bên trong cao hạp lại có một càn khôn thế này, cảm thấy rung động rất nhiều, trong lòng lại sinh ra một cảm giác thân thiết, đây là một loại cảm giác như được trở về cố hương, tổ tiên của nàng dĩ nhiên đã từng trải qua cuộc sống tại nơi này.
112 Trong lòng Đường Liệp mừng rỡ, thấp giọng nói: “ Thỉnh đại ca chỉ giáo!”Đạt Ni Nhĩ Tạp kề sát Đường Liệp một chút, thấp giọng nói: “ Bên trong Mê Huyễn eo biển kỳ thật có giấu giếm một chiến hào, chiến hào dưới biển sâu này cực kỳ hẹp hòi, hơn nữa rất sâu, cho nên cũng không có ai biết.
113 Hải Nộ hiền giả Trác Luân Bố đã đem thi thể Huyền Băng hiền giả Hạ Ngôn Băng mang về, theo vết thương trí mạng trên thi thể, trong ngực Hạ Ngôn Băng chính là một thanh đoản kiếm, chuôi đoản kiếm này đúng là thuộc về Mặc Vô Ngân.
114 Đường Liệp cười nói: “ Căn bản không cần lâu như vậy, sáng sớm ngày mai Hải tộc tiến vào tiếp nhận thành trì, giữa trưa ngày mai chúng ta sẽ gặp mặt!”Lang Uyên tràn ngập cảm xúc nói: “ Ta thực may mắn, ơn trời có thể cho ta gặp được một bằng hữu như vậy!”Đường Liệp dùng sức ôm Lang Uyên một chút, thấp giọng nói: “ Có chuyện ta vẫn không nói cho ngươi biết, ta ở đế đô gặp Mai Thiến.
115 Hai gã hắc y nhân đã sớm chờ đợi liền quỳ rạp xuống trước mặt của hắn, kích động nói: “ Thuộc hạ tham kiến đế quân!” Nguyên lai bạch y nhân này chính là Ma Đế Thu Thiện làm người trong thiên hạ nghe tên đã sợ mất mật.
116 Phó Thiên Nguyệt nói: “ Thời gian có thể thay đổi hết thảy, có văn minh vĩ đại bao nhiêu cũng không cách cùng thời gian chống lại. ”Mặc Vô Ngân ngạc nhiên “ Di!” một tiếng từ dưới chân nhặt lên một mũi tên gãy, Đường Liệp bước tới, chưng kiến chỗ gãy của mũi tên kia là hình thành mới đây, Phó Thiên Nguyệt cũng nhìn thấu điểm này, thấp giọng nói: “ Vừa mới gãy không lâu lắm.
117 Tuyết Viện cả giận nói: “ Quả nhiên là đê tiện!” Thời điểm nói lời này, nàng ta ngay cả chuyện mình phản bội sư môn cấu kết với Liễu Thập Nhị Lang cũng đã quên.
118 Tiệc tối qua đi, Đường Liệp cùng Lý Tạp Độ đi lên trên Phong Hỏa Đài, kể lại những chuyện sau khi chia tay, nghe được những tao ngộ ly kỳ của Đường Liệp, Lý Tạp Độ không khỏi liên tục than sợ hãi, hận không thể chính mình bồi bên cạnh Đường Liệp, cùng hắn sóng vai chiến đấu.
119 Minh Lâm nói: “ Ngươi rốt cuộc lựa chọn trở thành địch nhân của Ma Đế. ”Đường Liệp hỏi ngược lại: “ Ta có lựa chọn sao?”Minh Lâm yên nhiên cười nói: “ Vô luận ngươi có lựa chọn hay không, ngươi hiện tại đang đứng bên chính nghĩa.
120 Sa Hoàng Lý Tạp Độ cùng hắn liếc mắt nhìn nhau, nguyên lai Lý Tạp Độ muốn ở lại thần miếu khiêu chiến Ma Kiếm, nhưng Đường Liệp lại cố tình an bài hắn hiệp trợ Cách Phong hành động, hắn hiểu được động cơ đích thật của Đường Liệp, là muốn để cho hắn giám thị Cách Phong giảo hoạt, đề phòng hắn làm ra hành động gây rối.