1 "Bang!"
Một bàn tay nặng nề tát lên mặt nàng, Lâm Sơ Cửu(林初九) phát hiện, chính mình cư nhiên bị đánh bay ra ngoài. . . . . .
Nàng đây là có bao nhiêu yếu nhược?
Mặt bên trái bỏng rát vì đau, toàn thân đau nhức không ngừng, đôi mắt cũng không mở ra được, trong miệng nồng đậm mùi máu tươi, làm Lâm Sơ Cửu nhíu mày.
2 Tuần trước, nàng lén trốn đi.
Sáu nhân viên tình báo nước Z, muốn lấy được một phần tài liệu tối mật về nghiên cứu y tế của quốc gia M. Khi nàng đang yểm trợ đối phương rời đi, bị quốc gia M phát hiện, kết quả.
3 Gả chồng, đối với Lâm Sơ Cửu mà nói, tuyệt đối là một vấn đề rất nghiêm túc.
Đời trước Lâm Sơ Cửu đã sống đến năm 26 tuổi, đừng nói gả chồng kết hôn, ngay cả tình yêu cũng chưa từng trải qua.
4 Lâm Sơ Cửu vốn là bị đánh đến đau cả đầu óc, nhìn thấy đôi nam nữ này, diễn cảnh ân ái ở trước mặt nàng không coi ai ra gì, thiếu chút nữa đã muốn nôn ra.
5 Lâm Uyển Đình căn bản không cam lòng như vậy mà rời đi, chính nàng mang Thái tử tới, cũng không phải là để vấn an Lâm Sơ Cửu, Lâm Sơ Cửu là cái thá gì, mà đáng để nàng tự mình tới xem?
Lâm Sơ Cửu sẽ không thật sự cho rằng, gả cho Tiêu Vương gia chính là bay lên đầu đấy chứ?
Lâm Sơ Cửu thậm chí cũng không quan tâm đến việc lấy một tấm gương chiếu chiếu, nhìn xem bộ dáng như quỷ kia của nàng, sẽ có người thích quỷ mới lạ.
6 Đột nhiên tỉnh lại người phải gả, thật sự làm người rất khó chịu. Hiện tại biết được người phải gả cho, lại chính là thúc thúc của vị hôn phu lúc trước, còn nằm tê liệt ở trên giường.
7 Ta chỉ là để ngươi nhìn cho minh bạch cái gì gọi là khi dễ, miễn cho điện hạ lại bôi nhọ ta?
Nghe nói như thế, Thái tử tức giận đến nỗi toàn thân đều đang run rẩy, đây quả thực chính là giảo biện.
8 Thái tử cùng Lâm Uyển Đình đi rồi, cửa phòng Lâm Sơ Cửu một lần nữa bị đóng lại, lại còn bị khoá từ bên ngoài, phòng ngừa Lâm Sơ Cửu đi ra ngoài.
Lâm Sơ Cửu lúc này căn bản không thèm để ý có thể đi ra ngoài hay không, rốt cuộc nàng vừa đến một cái nơi xa lạ, trên người còn có thương tích, trước lúc chưa rõ ràng mọi chuyện, nàng căn bản sẽ không chạy lung tung, để tránh phát sinh ngoài ý muốn.
9 Lâm Sơ Cửu nằm ở trên giường, cố nén xuống dục vọng ăn cơm, ngẩng đầu nhìn lão bà tử và tiểu nha hoàng đang đứng cạnh bàn, không ngoài ý muốn, nhìn thấy trong mắt các nàng là ý cười trào phúng cùng đắc ý.
10 Editor: Emily Ton
Lâm phu nhân chưa từng nghiêm túc với Lâm Sơ Cửu, nàng căn bản sẽ không đề phòng Lâm Sơ Cửu, tâm sự của nàng tuy không đến mức được viết trên toàn bộ khuôn mặt, nhưng trong mắt lại hiện ra một ít.
11 Lâm Sơ Cửu biết Lâm phu nhân không muốn bỏ cuộc, nhưng hôm nay Lâm phu nhân không thể không đáp ứng. Lâm Sơ Cửu nàng tiếp nhận một thân mình rách nát như vậy, cần phải có một chút bồi thường.
12 Lâm Sơ Cửu rất vừa lòng với cuộc sống mới, đặc biệt là sáng sớm ngày hôm sau, nhìn đến hai quầng thâm trên mắt của Lâm phu nhân, rõ ràng hận đến nỗi muốn giết chết nàng, nhưng lại không thể mà đành phải cố căng lên khuôn mặt tươi cười, trên tay cầm một cái hộp đi tới gặp nàng, Lâm Sơ Cửu lại càng vừa lòng.
13 Mọi người tìm nửa ngày, đều không thể nhìn đến thân ảnh Tiêu Vương gia, chỉ nhìn thấy đỉnh đầu đen nhánh của một cỗ hỉ kiệu đi trước.
Cỗ kiệu kia toàn thân đen nhánh, người thường có lẽ không nhìn ra được đó là cái gì, nhưng người có chút nhãn lực đều biết, đỉnh hắc kiệu rất không bình thường.
14 Người xinh đẹp, cho dù là nam hay nữ đều luôn có nhiều cơ hội hơn so với người khác và cũng sẽ kiêu căng hơn so với người bình thường một chút.
Lâm Sơ Cửu mắt đẹp hơi lóe, ý cười lấp đầy đôi mắt.
15 Muốn chờ mong viện binh tới, đó tuyệt đối là một giấc mơ. . . . . .
Trên trăm tên thích khách có thể lẻn vào kinh thành, có thể lặng yên không một tiếng động lẻn vào Tiêu Vương phủ, điều này không phải đã giải thích được vấn đề sao?
Nghĩ đến những người đã xử lý hôn lễ, tất cả đều do hoàng thượng phái tới, trong nháy mắt Lâm Sơ Cửu đã nhận ra!
Nhìn dáng vẻ tàn phế của Tiêu Thiên Diệu, vẫn không thể loại bỏ được sự đề phòng của người nào đó, chỉ có Tiêu Thiên Diệu chết đi, người nào đó mới có thể an tâm thoải mái.
16 Lâm Sơ Cửu mặc kệ những người này nghĩ gì, chỉ cần bọn họ ngoan ngoãn phối hợp để nàng trị liệu là được. Trong khi thân binh của Tiêu Thiên Diệu còn đang hết sức thất thần, Lâm Sơ Cửu đã lưu loát đâm xuống một kim.
17 Edit & Dịch: Emily Ton.
Lâm Sơ Cửu rất rõ ràng, lúc này sẽ không có người nào đến cứu nàng, nàng chỉ có thể dựa vào chính mình!
Khi thích khách hắc y lại xông lên lần nữa, Lâm Sơ Cửu không hề tránh né, mà là nghiêng thân mình đi, lộ ra vai trái.
18 Edit & Dịch: Emily Ton.
Một kiếm của Tiêu Thiên Diệu tuy rằng không dùng hết toàn lực, nhưng đối thường nhân mà nói, tốc độ của kiếm là cực kỳ nhanh.
19 Edit & Dịch: Emily Ton.
Tuy rằng sau khi trở thành thiên kim Lâm phủ, nàng không cần đối mặt với nghiêm hình khảo vấn. Nhưng, Lâm Sơ Cửu lại phát hiện bản thân mình thời thời khắc khắc đều có nguy hiểm tới tính mạng.
20 Di? Tiêu Thiên Diệu trúng tà?
Lâm Sơ Cửu phát hiện không đúng, mí mắt vừa nhấc, lập tức nhìn thấy bộ dáng cố gắng chịu đựng thống khổ của Tiêu Thiên Diệu.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 39
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47