501 Kiều Mộng Viện vẫn ngồi ở đó, cô ta cho rằng sự yên lặng của ban đêm sẽ giúp mình bình tĩnh lại, nhưng tâm tình của cô ta biến thành càng lúc càng phiền loạn hơn, khiến cô ta cảm thấy kỳ quái là, từ sau cú điện thoại này, đầu óc của cô ta thủy chung hiện ra khuôn mặt của Trương Dương, cái khuôn mặt vô tâm vô phế đó.
502 úc Kiều Mộng Viện thức giậy thấy mình không ngờ lại đang dựa vào đùi Trương Dương, chắc là tối qua mệt quá nên không biết đã ngủ thiếp đi lúc nào. Trương Dương ngôi khoanh chân như lão tăng nhập định, mắt nhắm lại vẫn đang ngủ say, Kiều Mộng Viện cẩn thận rời khỏi người hắn, day day các cổ đã tê rần, mình cứ vậy hồ đồ ngủ một đêm, căn bản không hề suy nghĩ tới nhân tố nguy hiểm mà một nữ tử cô thân phải đối diện, cô ta đột nhiên phát hiện mình hoàn toàn tin tưởng Trương Dương.
503 Trương Dương nói: "Kỳ thực chuyện này không liên quan nhiều tới Phạm tiểu thư, cô tham gia vào làm gì!" Trương Dương là khuyên bảo và cũng là thăm dò, hắn luôn cảm thấy quan hệ giữa Phạm Tư Kỳ và Hứa Gia Dũng có chút kỳ quái, lờ mờ đoán ra được Hứa Gia Dũng có tám chín phần mười là lợi dụng chuyện gì đó để ép buộc Phạm Tư Kỳ, nếu không thì với gia thế và thân phận của Phạm Tư Kỳ căn bản không thể nào nghe lời Hứa Gia Dũng như vậy.
504 Trương Dương chính là muốn Hứa Gia Dũng phải làm liều, có điều hắn không ngờ lần này lại có phát hiện bất ngờ như vậy. Khương Lượng và Đỗ Vũ Phong nghe Trương Dương nói xong chuyện này, hai người đều lộ ra vẻ vô cùng khẩn trương, Khương Lượng nói: "Không được, Trương Dương, cậu tốt nhất tìm chỗ nào đó mà trốn đi, chúng tôi sẽ phái người bảo vệ cậu 24/24.
505 Xe kéo theo thang máy trực tiếp đi xuống bãi đỗ xe ở tầng ngầm, hai người đó mở cửa sau của một chiếc xe ra, bê cái thùng chứa Trương Dương và Kiều Mộng Viện lên.
506 Lúc Kiều Mộng Viện từ trong cục cảnh sát đi ra, cảm giác thấy rất lạnh, cô ta khép chặt bộ quần áo cảnh sát không vừa với người lại, nhìn trăng đêm bị tầng mây bao bọc, cảm giác bên má hơi lành lành, cô ta giơ tay lên lau nước mắt trên má.
507 Trương Dương nói. "Trên chính trị cháu đối với bác Cố là ngước nhìn núi cao, cả đời cháu nếu có thể bò lên được vị trí của bác là cháu thỏa mãn lắm rồi!"Cố Doãn Tri cũng không nhịn được mà bật cười: "Cậu nếu bò lên được vị trí của tôi, tôi sẽ một cước đá cậu xuống!" Nói đi nói lại, ông ta vẫn chỉ giáo cho Trương Dương vài câu: "Trong mắt rất nhiều người, đấu tranh chính trị là đâu đâu cũng có, cho nên cái mà đa số người trong thể chế nhìn thấy trước tiên chính là đấu tranh, nhưng bọn họ lại bỏ qua mục đích của đấu tranh, đấu tranh là vì cái gi?"Đối với Trương đại quan nhân mà nói, vấn đề này rất dễ trả lời, hắn uống một ngụm rượu rồi nói: "Đấu tranh là để đánh bại đối thủ!"Cố Doãn Tri bật cười: "Cậu cho rằng đấu tranh chính trị là hai đứa trẻ con đánh nhau à, nắm đấm của ai lớn hơn thì người đó thắng ư? Không phải đâu! Nếu quan viên chúng ta thủy chung vì lợi ích chính trị và quyền lực chính trị mà đấu tranh, sự nghiệp của chúng ta sẽ tồn tại một nguy cơ rất lớn, tôi đã thấy nhiều cuộc đấu tranh rồi, đó là vì lý niệm chính trị, phát triển kinh tế thời đại này là biến chuyển từng ngày, đối với đầu óc và nhận thức của quan viên cũng là một khảo nghiệm cực lớn, nhậ thức của họ khác nhau, lý giải khác nhau, sản sinh ra mâu thuẫn là khó tránh khỏi, đấu tranh chính trị không chỉ là đấu tranh quyền lực mà còn là đấu tranh quan niệm, tư tưởng, là sản phẩm tất nhiên của sự phát triển cải cách.
508 Trương Dương lái chiếc xe Land Rover mà Dư Xuyên cho hắn mượn tạm tới khu nhà Tích Thúy, tân phòng của Vương Hoa Chiêu không lớn, sồ phòng 301 cửa 2 tầng 12, hai phòng ngủ một phòng khách, cũng có năm năm lịch sử rồi, Vương Hoa Chiêu trước khi kết hôn mới sửa lại.
509 Trương Dương chủ động xách túi đồ cho Tần Thanh, Tần Thanh hôm nay mua khá nhiều, quần áo giày dép mua không ít, hắn hỏi: "Vẫn dạo tiếp à?"Tần Thanh lắc đầu: "Không dạo nữa, em tới từ chiều, từ đó đến giờ đi dạo phố suốt, chân cũng mỏi rồi, buổi tối còn chưa ăn gì.
510 Trương đại quan nhân tuy không phải là người tốt, nhưng trong lòng Thường Hải Tâm hắn cũng không phải là xấu tới mức đó, một người có thể vứt bỏ an nguy cá nhân xông vào biển lửa cứu mình, một người không tiếc hao tổn công lực giúp mình khôi phục dung mạo, làm sao có thể là người xấu được.
511 Lúc Khổng Nguyên đi đến bãi đậu xe, chuẩn bị lên xe, thì thấy Ngô Minh đang đi về hướng mình, cười nói :" Bộ trưởng Khổng, sao trùng hợp quá vậy"Khổng Nguyên nhìn Ngô Minh, lời này vừa nghe liền biết chính là nói láo, trùng hợp cái gì? Tất cả mọi người đều đến Nam Quốc Sơn Trang để uống rượu mừng, ở chổ này gặp mặt cũng là bình thường, con người của Khổng Nguyên có một đặc điểm, đối đãi với cấp dưới rất là dễ chịu, đó là đối với nữ cán bộ, chỉ là đổi lại thành nam cán bộ thì không được cái dạng này đâu, nếu như không phải là Trương Lập Lan nói giúp cho vài câu có ích, thì ông cũng sẽ không ra sức cho Ngô Minh, sau đó trong trận đấu của Thường Tụng với gã ta, trong lòng Khổng Nguyên đã hoàn toàn có khuynh hướng nghiêng về Ngô Minh.
512 Đêm hôm đó bọn họ đã biết đã uống bao nhiêu, đến cuối cùng mọi người đều say bí tỉ, bao gồm của cả Trương đại quan nhân được xưng là hủ rượu cũng không ngoại lệ, say rượu có thể thả lỏng chính mình, Trương đại quan nhân cho rằng mình say, nhưng mà chỉ có bảy phần men say, ít nhất hắn vẫn có thể đi đường được, mặc dù có chút lung lay, nhưng vẫn giúp đỡ người phục vụ mang Trần Thiệu Bân, Lương Thành Long, Đinh Triệu Dũng, Viên Ba bốn người lên phòng.
513 Dư Xuyên nghe thấy mùi thuốc súng trong cuộc nói chuyện của hai người, chỉ là không tiện để chen vào thôi. Lúc Dư Xuyên không uống rượu thì đầu óc rất tỉnh táo, đã sớm trốn qua một bên rồi.
514 Lưu Diễm Hồng rốt cục đã biết vì sao Ngô Minh lại có biểu hiện mất mác như vậy, đối với một quan viên mà nói, đả kích lớn nhất chính là con đường làm quan bị nhục, trước đây bà cũng nghe nói về việc ngô Minh có tiếng hô ủng hộ rất cao trong việc đề bạt lên làm bí thư thị ủy Lam Sơn, người khác thì bà không rõ, có điều Tằng Lai Châu cũng từng muốn tác hợp cho bà và Ngô Minh, còn đặc biệt tiết lộ, lần này Ngô Minh lên làm bí thư thị ủy là chuyện ván đã đóng thuyền, Lưu Diễm Hồng cũng rõ ràng về bối cảnh gia đình của Ngô Minh, cũng biết quan hệ của gã và Tằng Lai Chau, Tằng Lai Châu vì chuyện của Ngô Minh, mà đã bỏ ra rất nhiều sức, chỉ là không ngờ kết quả cuối cùng lại tự nhiên thành như vậy, thảo nào Ngô Minh trông mất tinh thần như vậy.
515 Bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương đưa ra quyết định cuối cùng, Thường Tụng đi đến Lam Sơn làm bí thư thị ủy đã trở thành chuyện chắc chắn, trong hội nghị thường ủy Lam Sơn, bí thư thị ủy Chu Vũ Dương tuyên bố trước mặt mọi người tin tức đến bộ tổ chức tỉnh ủy nhậm chức, ông mỉm cười nói : "Các vị thường ủy, ngày hôm nay hẳn là buổi hội nghị thường ủy cuối cùng do tôi chủ trì tại Lam Sơn, nhận được thông báo của cấp trên, tôi sẽ đổi công tác đến tỉnh" Nói đến đây thì ông dừng lại một chút, cũng không phải là do ông cố ý dừng lại, mà bởi vì tiếng vỗ tay của các thường ủy đã cắt đứt lời của ông.
516 Nhân duyên của Trương đại quan nhân đúng là không tồi, ngoại trừ Chung Duệ Dung biểu thị là mặc kệ ra, thì Tần Bạch cũng giống như vậy, Tần Bạch nói : "Thành phố sao có thể như vậy, cái này không phải là muốn ăn cháo đá bát sao?"Trương đại quan nhân nghe mà cũng không dễ chịu, tên nhóc này đúng là không biết cách ăn nói : "Sao lại nói là ăn cháo đá bát? Nói như vậy là nói thế nào?"Tần Bạch có chút ngượng ngùng : "Em cũng chỉ là kích động nhất thời, không có ý nhằm vào anh, anh nói xem, đám lãnh đạo cấp trên kia dựa vào cái gì? Công trình sân bay mới có thể thuận lợi khởi công cũng là bởi vì có sự nỗ lực của anh, bây giờ xảy ra vấn đề, lập tức đem tất cả công lao của anh gạt bỏ, đổ mọi trách nhiệm lên trên đầu của anh, bắt anh ra làm người chịu tội, việc này thật là đáng giận, nếu như anh mà mặc kệ, em cũng không làm đâu"Trương Dương nói : "Không có ý nghĩa gì cả, em là một công an giữ gìn trị an xã hội, làm loạn theo anh làm gì? Thành thật làm việc đi, đừng xem thường công tác trị an bên này, chổ đó sau này là tiền đồ vô lượng đấy, chờ sau khi sân bay xây dựng xong, em chính là nguyên lão khai quốc, phân cục trưởng sân bay không thể thiếu phần em"Tần Bạch nói : "Em không muốn làm cục trưởng gì cả, lúc đầu tới chổ này cũng là vì thay đổi hoàn cảnh thôi"Trương Dương nói : "Làm cho tốt vào, đừng làm chị của em lo lắng"Nhắc đến chị gái Tần Thanh, Tần Bạch nhất thời im lặng không nói, chuyện tình cảm của hắn không chỉ xúc phạm đến bản thân hắn, mà còn xúc phạm đến người nhà, đến nay cha vẫn không muốn trở về Giang thành, bởi vì chuyện của hắn, đã làm cho cha phải đi đến Lam Sơn ở, rời khỏi mảnh đất mà ông thật tình yêu thương, cha sợ bị người khác cười nhạo, cảm thấy mặt mũi không ngẩng dậy nổi.
517 Lời nói của Kiều Chấn Lương đã làm cho Diêm Quốc Đào rơi vào trong trầm tư đáng kể, ông đã rõ ràng vì sao Kiều Chấn Lương lại để ý đến chuyện của một cán bộ cấp phó xử nho nhỏ như Trương Dương, chuyện sân bay mới Giang thành lần này, theo Kiều Chấn Lương thấy là đã mạo phạm đến quyền uy của ông, đối phương đã vi phạm rồi, Kiều Chấn Lương rất không vui, vô luận là chuyện này nhằm vào ai.
518 Nghe Trương Dương nói muốn đi đến Nam Tích, đám bạn bè Khương Lượng, Ngưu Văn Cường đều xoa tay chuẩn bị mời khách, chỉ là tự nhiên đúng ngay vào lúc này, Trương Dương lại mất tích, nếu người không tìm thấy thì thôi, ngay cả điện thoại cũng nằm trong trạng thái tắt máy, cái đám bạn này thay phiên nhau nhắn tin gọi lại cho hắn, mà Trương Dương cũng chẳng thèm gọi cho bất kỳ ai cả, cái này cũng không phải là do hắn làm giá, mà là hắn không muổn gọi lại.
519 Trương Dương nói : "Nghẹn chết anh là đáng đời, ai kêu anh đi nịnh nọt?"Ngưu Văn Cường nói : "Tôi nịnh nọt bị nghẹn chết thì tôi chấp nhận, chỉ là người ta không nịnh nọt mà bị nghẹn chết chẳng phải là oan uổng sao, cái thời đại này muốn làm một lão bách tính bình thường cũng có, muốn hít thở một ít không khí trong lành cũng là một loại hy vọng xa vời"Khương Lượng cười mắng : "Dừng dừng, anh còn phát tiết bất mãn với xã hội nữa, coi chừng tôi bắt anh vì tội chống đối cách mạng đó nha"Ngưu Văn Cường nói : "Đừng lừa tôi, bây giờ là thời đại tự do ngôn luận rồi"Vinh Bằng Phi khẽ cười, gã nhìn Trương Dương nói : "Nghe nói chủ nhiệm ủy ban thể dụng Nam Tích, là cấp chính xử"Trương Dương nói : "Trong điều lệnh chỉ là chủ nhiệm ủy ban thể dục, còn chuyện cấp chính xử thì không có đề cập đến"Đỗ Vũ Phong nói : "Làm gì có chủ nhiệm ủy ban thể dục nào không phải là cấp chính xử? Chúc mừng nha"Trương Dương cười cười, bộ trưởng bộ tổ chức Từ Bưu đã tiết lộ với hắn, lần này thăng cấp chính xử đã là một việc chắc chắn rồi, nói ra cũng có chút kỳ quái, lúc trước Trương Dương luôn đem cấp chính xử trở thành mục tiêu phấn đấu, nhưng mà khi cấp chính xử đặt ngay trước mắt hắn, sắp biến thành hiện thực rồi, thì Trương đại quan nhân bỗng nhiên cảm thấy rằng, thật ra cũng không có gì khác nhau cả, Trương Dương nói : "Nói thật ra, lúc đi rồi, tôi vẫn còn chút luyến tiếc"Mọi người nghe thấy câu này không khỏi im lặng.
520 Trương Dương đến bộ tổ chức sớm năm phút đồng hồ, chỉ là ngồi đợi đến mười một giờ hai mươi, bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi mới chậm rãi đ vào, thấy Trương Dương, ông mới nhớ ra là đã đáp ứng muốn cùng đi với hắn đến ủy ban thể dục, cười áy náy nói : "Cậu xem trí nhớ của tôi kìa, quên mất chuyện này luôn rồi, xin lỗi, thật sự xin lỗi" Ông ta nói như vậy, làm cho Trương Dương không thể nào nói ngược lại, phải biết rằng người ta dù sao cũng là bộ trưởng bộ tổ chức, còn hắn tuy rằng chuyện cấp chính xử đã được định, nhưng dù sao cũng chưa chứng thực, xem ra con người của Hà Anh Bồi cũng không hề có vẻ kiêu ngạo.