481 Chủ ý của Tần Thanh chính là cố gắng làm cho hôn lễ của em trai tiến hành trong yên lặng, nhưng bây giờ chuyện đã phát triển ra ngoài sự khống chế của nàng, nàng phát hiện hôn lễ ngày hôm nay đã hoàn toàn diễn biến thành một hồi hoạt động chính trị, đây cũng không phải là điều nàng mong muốn, trong đám khách đến cũng có một số là bạn bè đồng nghiệp của Tần Bạch cùng Trầm Vi, nhưng càng nhiều hơn là người hướng về phía mặt mũi của nàng mới tới dự, Tần Thanh phát hiện tại trong lúc vô tình, Tần Bạch cùng Trầm Vi ngày hôm nay đã thành dấu hiệu, chỉ là dấu hiệu có ý nghĩa đại biểu.
482 Trương Dương hiểu rõ ràng, Hứa Gia Dũng gọi điện thoại tới đây nói cho hắn biết điều này chính là muốn đả kích nội tâm của hắn, để cho hắn vì chuyện của Tần Bạch mà cảm thấy áy náy.
483 Đêm nay bất luận đối với Trương Dương hay là đối với Sở Yên Nhiên mà nói đều là một đêm dài dằng dặc, đến lúc hừng đông, Sở Yên Nhiên mới mơ mơ màng màng lịm đi, Tần Manh Manh đã tỉnh lại từ lâu đẩy cánh cửa lộ ra khe hở nhìn một chút, sau đó rón ra rón rén trở lại phòng khách, hướng con trai Tần Hoan làm một cái động tác ra hiệu chớ có lên tiếng, nhỏ giọng nói: "Mẹ nuôi của con vừa mới ngủ, đừng đánh thức cô ấy!"Tần Hoan gật đầu, chạy đến cửa số phía trước phòng khách, hướng ra phía ngoài nhìn một chút, mưa vẫn chưa ngừng, Tần Hoan vểnh cái miệng nhỏ nhắn, xem ra ngày hôm nay lại phải ở nhà, nó bỗng nhiên mở to hai mắt, ngạc nhiên nói: "Mẹ, xe của cha!"Tần Manh Manh có chút oán trách trừng mắt nhìn nó, đi tới phía trước cửa sổ, Tần Hoan ngạc nhiên chỉ xuống dưới lầu, Tần Manh Manh đưa mắt nhìn lại, quả nhiên thấy chiếc xe của Trương Dương đứng ở trong mưa.
484 Sau khi rời khỏi Bá Tràng, La Huệ Ninh trở về trung tâm Khang Phục, Trương Dương lại đi cùng với Sở Yên Nhiên, vốn đã đồng ý đi xem thăng cờ với cô ấy, nhưng hôm nay muộn rồi, có điều cũng phải bù đắp một chút, Sở Yên Nhiên bám lấy cánh tay Trương Dương, hai người đi lên quảng trường, vào ngày lễ quốc khánh, nơi đây là có không khí nhất.
485 Cùng với sự chuyển động vào sâu của nội lực, khí đen trên mặt Trương Dương càng lúc càng đậm, một lúc lâu, hắc khí bắt đầu chuyển nhạt, từ chỗ kim châm vào liền chảy ra những dòng máu màu đen, cuối cùng sắc da Trương Dương cũng đã hồi phục lại bình thường, nhưng móng tay trái của hắn lại trở nên đen sì, Trương Dương mở to mắt ta, một tay rút kim châm rồi lại lần lượt cắm vào đầu ngón tay, sự đau đớn càng làm cho hắn tỉnh táo hơn.
486 Mọi chuyện trong bản môn đều giao cho con trai ông ta là Sử Anh Hào xử lí. Sử Anh Hào nhìn thấy tình cảnh trước mắt, kinh ngạc vô cùng, đỡ lấy cánh tay Đông Khai Thái nói: "Nhị sư huynh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?"Hai tay Đông Khai Thái đều đã bị Trương Dương đánh gẫy, khuôn mặt đau đớn không thôi, nhưng hắn vẫn nhịn đau nói: "Ta thua rồi, không phải là đối thủ của người ta.
487 Trương Dương lái chiếc xe của hắn đi lòng vòng xung quanh Bắc Kinh trong buổi tối, hắn lái xe mà không có mục đích. Mở đài phát thanh lên, từ trong đó truyền ra một bản dương cầm ngọt ngào.
488 Lý do mà Văn Quốc Quyền sắp đặt bữa tiệc này là vì Trương Dương và Sở Yên Nhiên, dù hắn với Tống Hoài Minh hiểu rất rõ rằng bữa tiệc này có mục đích chính trị mạnh mẽ nhưng một khi người ta ở vào vị trí của bọn hắn, nhiều việc đều cần phải có lý do, một lý do chính đáng đàng hoàng.
489 Rời khỏi Kim Vương phủ, nghĩ đi nghĩ lại Tra Vi cũng vẫn gọi cho Trương Dương. Cô bình tĩnh lại rồi giả vờ như chưa từng làm chuyện theo dõi đó mà nói chuyện: "Trương Dương à, nghe nói anh đến Kinh Thành rồi, sao không thông báo với chúng tôi?"Lúc này Trương Dương vừa mới ra khỏi phòng làm việc Bình Hải không lâu, hắn cười nói: "Tra Vi, vừa nãy không phải là cô đi theo tôi sao? Nếu cô nhớ tôi như vậy sao còn quay đầu chạy mất thế?"Tra Vi bị hắn vạch trần, không khỏi đỏ mặt, ho khan một tiếng mà nói: "Vừa nãy chỉ là đúng lúc nhìn thấy, trông có vẻ giống anh nhưng nghĩ lại cũng không giống lắm.
490 Trương đại quan nhân nói: "Tôi coi cô là bạn bè nên mới nói ra, cô lại mắng tôi như vậy còn có cấp bậc tình cảm gì nữa không?"Tra Vi đáp: "Mắng anh còn là nhẹ, dựa vào cái gì chứ? Phụ nữ cả thế gian này đều do một mình anh chiếm hữu, anh nghĩ mình là ai chứ? Ngọc hoàng đại đế à?"Trương Dương thở dài nói: "Thực sự tôi cũng hơi ích kỷ, nhưng tôi không thể kiềm chế nổi bản thân, cũng có lúc tôi nghĩ, may mà tôi là đàn ông, nếu không may tôi sinh ra là một phụ nữ.
491 Phòng mà Tần Chấn Đông thuê ở đối diện với tòa nhà của Trang Mạt Mạt, từ trong phòng của gã có thể nhìn thấy tình cảnh trong nhà Tần Manh Manh, Tần Manh Manh mặt không chút biểu tình nhìn căn phòng của gã, sau đó tức giận lườm Tần Chấn Đông: "Vô sỉ, anh không ngờ lại dùng thủ đoạn hạ lưu này để nhìn lén chúng tôi!"Tần Chấn Đông đột nhiên quỳ xuống, gã nói khẽ: "Manh Manh, xin lỗi, anh không phải là người, là anh hại em, những năm nay, anh không ngày nào được sống yên cả, anh là một tên súc sinh!"Tần Manh Manh lạnh lùng nói: "Hiện tại anh nói những lời này thì có ý nghĩa gì? Anh cho rằng một câu xin lỗi là có thể xóa hết tất cả tội nghiệt của anh ư, có thể chuộc lại tất cả sai lầm của anh ư?"Tần Chấn Đông đau khổ nhắm mắt lại: "Manh Manh, anh sai rồi, là anh đã hủy đi tuổi thanh xuân của em, là anh đã hủy đi hạnh phúc của em, nhưng tiểu Hoan vô tội, nó là con của chúng ta.
492 Tần Hồng Giang ngồi trong thư phòng, anh mắt nhìn chăm chú vào bức ảnh ở trên bàn một hồi lâu, bức ảnh đã có chút ố vàng, năm người nhà họ đứng trên Vạn Lý Trường Thành, lúc đó thằng cả Tần Chấn Đông vừa tòng quân, một thân nhung trang, anh khí thập túc, thằng hai thằng ba đang học trung học, con gái Tần Manh Manh thì vừa lên tiểu học, còn đeo khăn đỏ, tất cả như mới ngày hôm qua, nhưng lại xa không thể với, người ở trên bức ảnh đã không còn ở cùng nhau nữa.
493 Thân hình của Trương Dương khựng lại, đạn bay sượt qua đầu vai hắn, làm rách da hắn, máu trong nháy mắt nhuộm đỏ cả đầu vai hắn. Một súng này của Tần Chấn Đường không nhắm vào chỗ yếu hại của Trương Dương, gã gầm lên: "Mày đứng lại cho tao!"Trương Dương chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt sắc bén giống như hai con dao đâm vào trong lòng Tần Chấn Đường, dưới ánh mắt của hắn, Tần Chấn Đường không khỏi có chút hoảng hốt, Trương Dương thò tay ra xoa vết thương trên vai, gật đầu, nói: "Một phát súng này tôi sẽ ghi nhớ!"Tần Chấn Đường lại một lần nữa giơ súng lên, Trương Dương không thèm nhìn gã, tiếp tục bước về phía Tần Hoan, Tần Chấn Đường nắm chặt súng, ngón tay thủy chung không dám nhấn cò.
494 Trình Chí Vĩ nói: "Chúng tôi đã hỏi mẹ của Tần Chấn Đông rồi, bà ta nói là bà ta bảo Tần Chấn Đông tới theo dõi Tần Manh Manh và Tần Hoan, theo bà ta nói thì Tần Manh Manh thường ngược đãi trẻ con, bà ta không nhẫn tâm nhìn thấy cháu ngoại của mình chịu khổ, cho nên mới bảo Tần Chấn Đông tìm cơ hội khuyên hai mẹ con họ về nhà.
495 Hình Triêu Huy nói: "Thanh quan còn khó dứt việc nhà, gặp phải loại chuyện này, khó xử nhất chính là Tần gia, những người ngoài như chúng ta không tiện tham gia vào.
496 Trương Dương nói: "Cha nuôi, nam nhi lập thế có chuyện phải là, có chuyện không thể làm. Con trên lập trường của Tần Hoan sẽ không thay đổi!"Văn Quốc Quyền rất không vui vì sự quật cường của Trương Dương, ông ta nói khẽ: "Người trẻ tuổi huyết khí phương cương tất nhiên là một chuyện tốt, nhưng khi làm gì cũng phải phân rõ quan hệ lợi hại, tính tình thật thà tất nhiên là một chuyện tốt, nhưng làm việc tùy tiện chính là phóng túng đối với bản thân!" Văn Quốc Quyền đứng dậy, nói: "Tôi còn có việc, đi trước đây!"Trương Dương biết những lời nói của mình khiến Văn Quốc Quyền rất không vui, ông ta thậm chí còn không muốn tiếp tục nói chuyện với mình.
497 Trương Dương hiểu rằng những gì mà Thường Lăng Phong nói đều là sự thực, hắn rót thêm một chén rượu, cầm cái chén lắc lắc nói: "Anh là nói, tôi chỉ cần dẫn dắt tốt đội ngũ, đánh thắng trận này, những chi tiết khác không cần phải suy nghĩ tới?"Thường Lăng Phong nói: "Tôi nhớ anh tôi đã từng nói, một cán bộ tốt trước tiên phải đảm bảo không để xảy ra chuyện, lãnh đạo thích nhất là thuộc hạ ít dính vào phiền phức, chuyện không tốt mà anh để xảy ra quá nhiều càng chứng minh năng lực lãnh đạo của anh kém.
498 Gác điện thoại của Trương Dương, Tần Thanh thở phào một hơi, lúc này cửa phòng có tiếng gõ, Tần Thanh nói:"Vào đi". Chính là Thường Hải Tâm tới, cô ta là đặc biệt tới đây nhắc nhở Tần Thanh đi họp thường ủy, thấy vẻ mặt Tần Thanh đỏ bừng, Thường Hải Tâm có chút kinh ngạc nói:"Thị trưởng Tần, mặt cô đỏ quá".
499 Khi Trương Dương gặp Hứa Gia Dũng mới biết mục đích chân chính mà Kiều Mộng Viện gọi hắn đi cùng, Kiều Mộng Viện là muốn mang hắn ra làm lá chắn. Chủ tịch tập đoàn Tinh Nguyệt của Singapore Phạm Tư Kỳ năm nay hai mươi tám tuổi, thân hình thon dài, có lẽ là bởi vì trường kỳ hứng nắng Đông Nam Á cho nên da thịt ngăm đen, có một hàng lông mày đậm rất ít thấy ở nữ giới, mắt rất to, mũi cao, môi dày, đường viền khuôn mặt lộ ra vẻ kiên ngạch, cả người rất săn chắc, anh khí bức người, tuy cô ta cũng để tóc dài, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác với Kiều Mộng Viện cắt tóc ngắn, Kiều Mộng Viện thì ôn nhu và nhàn tĩnh, còn Phạm Tư Kỳ thì lại lộ ra một loại dã tính và quả cảm.
500 Đối diện với tên Hứa Gia Dũng bất chấp thủ đoạn, Trương Dương chỉ đành thật sự phải chú ý, Hứa Gia Dũng quay trở lại Giang Thành nhất định là thiện giả bất lai, giành lại quyền quản lý Hối Thông chỉ là bước đầu tiên của gã, tiếp theo gã không biết sẽ dùng loại thủ đoạn gì để báo thù Trương Dương.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13