461 Trương Dương hỏi như vậy, là vì hắn biết rằng Kim Sa cũng có một phần đầu tư của Tra Tấn Bắc, là người hợp tác trong việc làm ăn ở Tra Tấn Bắc, Khưu Phụng Tiên đại diện ra mặt cũng là việc bình thường.
462 Trương Dương từ bỏ ý định tìm lại chiếc túi, sắp đến 10 giờ rồi, nên về nhà ngủ thôi, sáng mai đi làm lại mấy thứ giấy tờ đã mất, việc này cũng không thể trách người khác, nếu có trách chỉ có thể trách chính bản thân mình không cẩn thận mà thôi.
463 Khi biển hiệu của hộp đêm Kim Sa đổ xuống rầm rầm trước mặt mọi người, Khương Lượng đang dẫn đội cảnh sát giữ trật tự ở hiện trường, giờ đây hiện trường có quá nhiều người đến xem, gã không thể ngăn được Trương Dương, chỉ có thể cố gắng hết sức không để tình hình hiện trường trở nên xấu hơn, vì thế ở bên trong và bên ngoài Kim Sa xuất hiện một cảnh rất kì quặc, Trương Dương dẫn đám nông dân công đập phá đồ đạc ầm ầm, cảnh sát thì lại ở ngoài giữ kín hiện trường, làm cho tất cả dân tình không được lại gần.
464 Mã Ích Lượng bởi lẽ phạm tội làm ảnh hưởng đến danh dự của người khác, mang tội phỉ báng, nên đã bị cảnh sát bắt giam, còn Trương Dương, người đã đập phá Kim Sa một cách trắng trợn lại không hề bị tổn thất gì, ông chủ đằng sau của Kim Sa là Hải Sắt phu nhân, cũng chính là em gái của thính trưởng thính công an Bình Hải, Vương Quân Dao cuối cùng cũng đã lộ diện, ngày thứ hai sau khi Kim Sa bị đập phá, bà ấy đã xuất hiện ở quảng trường Nam Lâm Tự, nhìn hộp đêm Kim Sa như một mớ thảm hại trước mắt mình, Vương Quân Dao không hề có một chút thái độ bực mình nào trên nét mặt.
465 Trương Dương và An Ngữ Thần đứng sóng vai nhau bên công trường trống trải, trăng sáng sao thưa, ánh trăng mềm mại phát ra ánh sáng bạc, An Ngữ Thần nhìn mảnh đất rộng, nhẹ giọng nói :" Sau này từ HongKong đến Giang thành, sẽ đáp máy bay xuống chổ này"Trương Dương cười nói : "Đến lúc đó khẳng định sẽ có chuyến bay đến thẳng HongKong, cô đến Giang thành chúng tôi cũng gần hơn"An Ngữ Thần nói : "Xảy kịp năm 97 không?"Trương Dương gật đầu nói : "Nhất định có thể"An Ngữ Thần thở dài nhẹ giọng nói :" Không biết tôi có cơ hội đến xem hay không?" Trong giọng nói tràn ngập sự cô đơn.
466 Kỳ kinh bát mạch tất cả đã đâm xong, Trương Dương chuyển đến trước người của An Ngữ Thần, một chưởng ngưng tụ toàn bộ nội lực chậm rãi đánh lên đan điền của An Ngữ Thần, nội lực của hắn giống như sông to nước lớn rót vào trong đan điền của An Ngữ Thần, từ đan điền của An Ngữ Thần mà đổ ra các kinh mạch đã được hắn dùng kim châm và nội tức đả thông, đây là thời khắc hung hiểm nhất, cũng là thời khắc mà An Ngữ Thần đau đớn nhất, đôi mắt đẹp của An Ngữ Thần mở to ra, môi đã chảy ra một tia máu, cái mũi đáng yêu bởi vì đau đớn mà di chuyển liên tục.
467 Trương đại quan nhân ý thức được bản thân mình đã có rất nhiều thành phần dối trá bên trong rồi, trong lòng nghĩ cái này, nhưng ngoài miệng thì lại không thể nói, vất vả lắm mới thành lập được hình tượng huy hoàng thì mình cũng không thể nào làm hỏng nó một cách đơn giản được, Trương đại quan nhân làm vẻ mặt trịnh trọng nói : "Cái này.
468 Đôi mắt đẹp của Thì Duy trợn tròn lên : "Anh không phải đang toan tính điều gì chứ?"Trương Dương nói : "Tôi từ xa xôi chạy đến đây, tình cảm của chúng ta là tình cảm, nhưng mà mấy người cũng không thể bắt tôi làm không công được, cái này.
469 Sáng sớm Trương Dương rời giường mở rèm cửa sổ ra, thấy Kiều lão mặc một bộ đồ lao động giống ngày hôm qua đang ngồi xổm trong hoa viên cắt cành tỉa lá, nhìn bóng lưng của Kiều lão, thật sự rất khó tưởng tượng một ông già thoạt nhìn có vẻ bình thường này lại chính là một nhân vật đã quát tháo nhiều năm trên chính đàn trong nước.
470 Từ sau khi Lương Thành Long đột nhiên bỏ quyền cạnh tranh trong sân bay mới Giang thành, thì cũng đã ít liên hệ với Trương Dương luôn rồi, sau này truyền ra tài chính của tỉnh được dùng để ủng hộ chính cho sân bay mới Giang thành, Lương Thành Lông mới ý thức được việc lâm trận bỏ chạy đã làm cho hắn mất đi một cơ hội tốt, hắn không khỏi cảm thấy hối hận, lại thấy không còn mặt mũi nào gặp Trương Dương, cho nên trong khoảng thời gian này hắn cũng không dày mặt không biết tốt xấu chủ động liên hệ với Trương Dương.
471 Khi Cố Giai Đồng rời khỏi khách sạn, Trương Dương cũng thu xếp chuyện của mình đi đến trường đảng tỉnh, chương trình học của hắn đã tiến hành xong, hắn đi đến khoa để lấy bằng tốt nghiệp chính quy, nói ra thì xấu hổ lắm, bài học của Trương đại quan nhân có không ít công lao của Thường Hải Tâm, chỉ có vài cuộc thi, mà trước đó cũng đã làm đủ công tác, bài vở thì có thể nhờ người khác, nhưng mà bằng cấp thì phải tự đi lấy về, bởi vì lúc trước công tác bận rộn, cho nên hắn không tham gia vào trong lễ tốt nghiệp được.
472 Trần Thiệu Bân cười đến nổi thiếu chút nữa đã sặc nước mắt nước mũi ra, chỉ vào mặt Trương Dương nói : "Thật không phải là thứ tốt, tên nhóc cậu đang đố kị người ta, bởi vì chủ nhiệm Trương không đề bạt cậu.
473 Lâm Thanh Hồng nói : "Tôi hận bản thân đã nhiều lần chọn sai đường, chọn sai người!"AI nói gì Lâm Thanh Hồng cũng không nghe, chỉ một lát sau liền uống say đi, nhìn Lâm Thanh Hồng say gục mặt xuống bàn, Trương Dương thở dài nói : "Cô ấy ngủ như vậy thì không ai có thể đưa về nhà được cà!"Cố Giai Đồng trừng mắt liếc hắn, nói : "Em ít nói bậy đi, Lương Thành Long bị cái gì thế, có một người vợ tốt như vậy cũng không muốn? Các người làm bạn mà cũng không biết khuyên nhủ hắn à?"Trần Thiệu Bân nói : "Chúng tôi thật ra cũng muốn khuyên lắm, chỉ là người ta không muốn nghe!"Đinh Triệu Dũng nói : "Có cần gọi điện cho Lương Thành Long không, kêu hắn đến đón cô ấy!" Những lời của hắn là hợp tình hợp lý nhất không thể nghi ngờ rồi, dù sao thì chỉ cần chưa ly hôn, Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng vẫn còn quan hệ vợ chồng.
474 Trương Dương ngắt một hột đậu bỏ vào trong miệng, hắn cười nói : "Em còn tưởng rằng chỉ có em là thích ăn quán ven đường thôi, không ngờ cấp bậc cao như chị cũng thích"Lưu Diễm Hồng nói : "Con người thường hay bị những thứ phù hoa hấp dẫn, cho đến khi bình tĩnh lại, thì mới phát hiện ra là càng đơn giản thì càng chân thật"Lưu Diễm Hồng nói rất có đạo lý, làm cho Trương Dương tự suy ngẫm một hồi lâu.
475 Trương Dương trở về khách sạn thu dọn một chút, rồi nói một tiếng với Cố Giai Đồng, Cố Giai Đồng gần đây bận rộn chuyện thuốc men, cho nên cũng không có nhiều thời gian tiễn hắn, căn dặn hắn là không nên làm việc quá cực khổ, qua vài ngày nữa sẽ đến Giang thành thăm hắn.
476 Trương Dương cười cười đi đến hướng Đông Tú Tú, đến trước mặt cô gật đầu nói : "Lá gan không nhỏ, trộm đồ còn dám công khai đi đến chổ chúng tôi diễu võ dương oai"Đông Tú Tú tỏ vẻ không sao cả nhìn bốn phía một chút : "Anh làm việc ở chổ này à, tôi còn tưởng rằng phó thị trưởng hẳn là phải làm việc bên trong tòa thị chính chứ, thì ra chỉ là một quản đốc thôi"Trương Dương nói : "Đồ đâu?"Đông Tú Tú nói : "Tôi từ xa đến đây đưa đồ cho anh, một chút đạo đãi khách mà anh cũng không hiểu, nói thế nào cũng phải mời tôi uống trà chứ?"Trương Dương cười ha hả, hắn bắt đầu nghĩ chuyện này có chút thú vị.
477 Tôn Đông Cường còn chưa kịp nói gì, thường vụ phó thị trưởng Trần Gia Niên đã mở miệng trước tiên : "Tâm tình của bí thư Triệu không nên kích động, chúng ta nhìn người cần chú ý thực tế, có khuyết điểm phải đối mặt, thành tích cũng không thể bỏ qua được, Trương Dương đến Phong Trạch tuy rằng không lâu, nhưng mà thành tích thì mọi người đều thấy, trong công tác chiêu thương, công tác giáo dục có thành tích nổi bật, thật ra bí thư Triệu hẳn là cũng rõ ràng, lúc trước Lưu Cường không phải là cục trưởng cục giáo dục sao?" Quan hệ cá nhân của Trần Gia Niên và Trương Dương không tồi, nhưng cái này cũng không đủ trở thành lý do để ông công khai ủng hộ cho Trương Dương.
478 Trương đại quan nhân đã từng nói qua, chỉ cần ngày nào mình còn ở Giang thành, thì trên mặt đất Giang thành sẽ không có hai chữ Kim Toa, chỉ là chuyện này còn chưa qua được bao lâu, thì hai chữ Kim Toa lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
479 Đêm về khuya, Tần Manh Manh dỗ cho Tần Hoan ngủ xong, rón rén rời khỏi phòng, đi lên sân thượng, bây giờ Trương Dương đang đứng một mình ở đó, nhìn những gợn sóng trên sông nhỏ trước cửa đến ngơ ngác xuất thần, Tần Manh Manh đi qua, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, mới làm cho Trương Dương giật mình tỉnh lại từ trong trầm tư.
480 Sau khi Tô Tiểu Hồng tiếp nhận Thủy Thượng Nhân Gia, một lần nữa đổi tên ở đây thành Ngư Mễ Chi Hương, Kiều Mộng Viện cũng giao quyền quản lý của Tân Đế Hào cho bà ta, dưới sự kinh doanh của Tô Tiểu Hồng, hai khách sạn này đã thay đổi tư thái cạnh tranh lúc đầu, trở thành quan hệ kinh doanh hỗ trợ, sinh ý của Tân Đế Hào không bị ảnh hường chút nào, mà sinh ý của Ngư Mễ Chi Hương cũng phát triển không ngừng, đây là kết quả song doanh.