21 Công tử Tây tuyết vẽ tranh nổi danh là thần tốc, bình thường cung nữ đồ ở dưới ngòi bút cao siêu của hắn bất quá chỉ cần nửa canh giờ là xong, nhưng lần này hắn dùng đến gần hai giờ, mới có thể vẽ tranh xong.
22 Phong Tịnh Minh tung một cước thực bạo lực đá văng cửa phòng của Tô Niệm Niệm ra, sau đó đặt nàng ở trên ghế, gọi hai nha hoàn chuẩn bị nước ấm tắm rửa cho nàng, rồi đi ra ngoài.
23 Tô Niệm Niệm lập tức từ trên giường ngồi dậy, đoạt lấy chén thuốc trong tay Phong Tịnh Minh hất xuống đất, khó chịu thở phì phì nói: “Ngươi thật to gan, thứ nước khó ngửi như vậy lại đưa cho ta uống!”Phong Tịnh Minh bị hành động của nàng làm cho sửng sốt, cúi đầu nhìn chén thuốc vỡ thành từng mãnh, thản nhiên nói: “Lá gan của ngươi cũng không nhỏ đâu.
24 Phong Chỉ Nhi cúi người xuống, môi anh đào khẽ mở, thổi tắt nến đỏ trên bánh sinh nhật. “Ok, hiện tại đến bước tiếp theo nào, “ Tô Niệm Niệm lớn tiếng nói, “Mời Phong tiểu thư đi đến trước mặt Trữ tiên sinh, rồi nhắm mắt lại.
25 Tô Niệm Niệm được một tấc lại muốn tiến một thước: “Trang chủ, làm một thành viên của Phong Tam sơn trang, tiểu nhân cho rằng tiểu nhân nên học một ít võ công, như vậy sẽ không làm mất mặt Phong Tam sơn trang a.
26 Tô Niệm Niệm thở phào một hơi, rốt cục bản thân cũng tìm được một cái cớ tự an ủi mình không phải thích Phong Tịnh Minh. Công tử Tây tuyết nhìn bộ dáng may mắn của nàng, cảm thấy rất là thú vị.
27 Khi Tô Niệm Niệm tỉnh lại, thứ đầu tiên mà nàng nhìn thấy, chính là đôi mắt của Phong Tịnh Minh, một đôi mắt đang tận lực che dấu sự lo lắng, trong lòng Tô Niệm Niệm không hiểu vì sao lại cảm thấy cao hứng.
28 Tô Niệm Niệm cảm thấy, chuyện xuyên không này, ưu việt lớn nhất chính là có thể rèn luyện trái tim con người. Bọn họ không nhớ bản thân họ đã gặp phải bao nhiêu trường hợp sống chết trong gang tấc, thế nhưng khi xuất hiện tình huống nguy hiểm tánh mạng, trước khi mất đi ý thức họ vẫn suy nghĩ một điều, nữ chủ xuyên qua chắc chắn sẽ không đoản mệnh, đó gần như là thuyết tương đối a.
29 Trong nháy mắt một tháng đã trôi qua, Tô Niệm Niệm làm tình nhân của Phong Tịnh Minh cũng được một tháng, dần dần cảm thấy Phong Tịnh Minh cũng không phải là người không hiểu đạo lý như vậy, ngoại trừ có vài lần dong dài, song hắn cũng xem như đủ tư cách trở thành người tình mẫu mực a.
30 Ngay khi Phong Tịnh Minh sắp cởi vạt áo của nàng thì nàng đột nhiên hô to một tiếng: “Ngừng!”Phong Tịnh Minh dừng lại, khó hiểu cộng thêm bất mãn nhìn Tô Niệm Niệm.
31 Tô Niệm Niệm gia tăng cưỡng bức, rốt cục thành công khuyên bảo Phong Tịnh Minh cho nàng xuống núi đi chơi một chuyến, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có người đi theo.
32 Khi Tô Niệm Niệm …tỉnh lại đã là ban đêm, bên ngoài tối như mực, đèn đuốc trong phòng có vẻ thực quỷ dị. Nàng ôm đầu ngồi chồm hổm trên giường suy nghĩ lại những chuyện xảy ra lúc ban ngày một lần nữa, càng nghĩ càng nổi da gà.
33 Đại khái tính mạng thường xuyên gặp cảnh chỉ mành treo chuông, Tô Niệm Niệm đã muốn tu thành chính quả rồi, đối mặt với thời điểm sống chết cận kề mà vẫn còn có thể vui đùa.
34 Từ sau sự kiện Tề phu nhân tập kích lần trước, Phong Tịnh Minh ngoại trừ phái người tới trị thương cho Tô Niệm Niệm một lần, thì không thèm để ý tới nàng nữa.
35 Tô Niệm Niệm đã nhịn ăn hai ngày, nàng ăn không vô. Sau khi nàng tuyệt thực hai ngày, Phong Tịnh Minh lại đến một lần nữa. Hắn vừa bước vào, việc đầu tiên là nói với Tô Niệm Niệm đang suy yếu đến mức đứng cũng không vững : “Ngươi định dùng cách này để uy hiếp ta.
36 Lúc trước quan hệ của Phong Ba sơn trang và Hàn Băng môn cũng không ác liệt như bây giờ, trái lại còn rất thân thiết. Trang chủ tiền nhiệm của Phong Ba sơn trang, Phong Cẩn Chi, và chưởng môn tiền nhiệm của Hàn Băng môn, Hình Hỗ Khoan, là huynh đệ vào sinh ra tử.
37 Tô Niệm Niệm và công tử Tây Tuyết du ngoạn trong chốn giang hồ gần hai tháng, trong khoảng thời gian đó công tử Tây Tuyết cũng xem như là một người bạn tâm giao, chỉ thỉnh thoảng đùa giỡn Tô Niệm Niệm một chút.
38 Giữa trưa ngày hôm nay, Tô Niệm Niệm đang ăn cơm cùng công tử Tây Tuyết trong một tửu lâu. Hai người đang ăn uống thoải mái, lại có một người đột nhiên xuất hiện sát bên bàn bọn họ.
39 Trữ Bích Huyền ngừng một chút, đột nhiên lớn tiếng nói: “Ta hiểu rồi!”Thấy Phong Tịnh Minh và Tây Tuyết khó hiểu, Trữ Bích Huyền giải thích: “Trang Vĩnh Mộc quả thật đã ép Tô cô nương uống Lãnh Hương hoàn, chính là, độc tính của Lãnh Hương hoàn lại bị nàng ấy hóa giải.
40 Phong Tịnh Minh nghĩ buổi tối mình nhẫn nhịn thật vất vả. Nhưng mà, còn có chuyện càng vất vả hơn đang chờ hắn. Buổi sáng lúc hắn rời giường, Tô Niệm Niệm bắt đầu chốc kêu lạnh chốc than nóng, đương nhiên cũng liên tục mê sảng.