21 "Tôi lại cảm thấy mấy cái từ này, thập phần chuẩn xác để hình dung chị đó".
Con ngươi của thiếu niên hơi cong lên, đôi môi ở dưới ánh nắng sáng lạn vẽ ra một độ cung vui vẻ.
22 Tới trường học, thiếu chút nữa mất Phong Hoa nửa cái mạng.
Nữ hoàng bệ hạ vốn tưởng rằng mặt mình sẽ không đổi sắc --------
Trẫm chính là người đã từng cưỡi hãn huyết bảo mã chính chiến sa trường!
Kết quả, cô lại xem nhẹ thân thể yếu nhược của Hứa Nặc.
23 "Di, nữ sinh kia thật lạ, trước giờ chưa từng thấy qua, hẳn không phải học sinh trường mình đi?".
Tuy rằng chỉ là thoáng nhìn, nhưng không ít ánh mắt nóng bỏng của nữ sinh chú ý nhất cử nhất động của Hứa Khả, khi Phong Hoa tháo mũ xuống, vẫn là thấy rõ gương mặt cô.
24 Phong Hoa thu liễm nụ cười, khuôn mặt trở nên không biểu tình, gằn từng chữ một.
Khăn tay màu trắng lụa mềm mại, ở trên mặt thiếu niên, không tiếng động bao trùm mặt hắn, sau đó khoan thai rơi xuống mặt đất.
25 Phong Hoa:". . . . . ".
Cho trẫm một thanh đao, trẫm có thể bạo đầu của hắn.
Ngươi có tin không?
- ----
Phong Hoa yêu cầu Hứa mẫu là muốn được sinh hoạt như bao cô gái bình thường.
26 Thiếu niên thanh âm mềm ấm như hoa, hai chữ "Nặc Nặc" từ đôi môi phun ra, làm cho người ta một loại ảo giác ân ái, lưu luyến triền miên.
Các nữ sinh ở đây, đều hận không thể hóa thân vào Phong Hoa, chỉ mong được nhiều thêm một cái nhìn ôn nhu, chăm chú, một câu nói lưu luyến.
27 Áo sơmi ren màu trắng, có con bướm đáng yêu màu lam, dưới làn váy ngắn xanh biếc, lộ ra một đôi đùi ngọc nhỏ dài của nữ hài, hai chân giống như bao nữ sinh ngại ngùng trong truyện tranh, sẽ hơi hơi khép lại.
28 Nếu cô gái này thái độ tốt một chút, ngữ khí khách khí một chút, nữ hoàng bệ hạ rất vui lòng nói cho cô.
Chỉ là hiện tại. . . . . . . .
Ha hả.
Trẫm chính là có tâm tình cùng ngươi nói!
Phong Hoa nguyên bản dừng ánh mắt ở trên người Lục Doanh, đang nghe thấy thái độ miệng lưỡi mơ hồ cường nghạnh vấn đề sau, không chúg nào che dấu lậo tức thu trở về --------
Ngươi nghĩ ngươi là ai a?
Khuôn mặt tinh xảo gần như là vô tình của cô gái, đem mấy chữ này viết đến rành mạch.
29 Thật là đồ---------
Tiện nhân.
Tiện nhân tiện nhân tiện nhân. . . . . . .
Lục Doanh yên lặng nghiến răng nghiến lợi.
Nếu Phong Hoa biết Lục Doanh đem cô trở thành kẻ mượn dao giết người, vui sướng khi người khác gặp họa, nhất định sẽ trịnh trọng nghiêm túc sửa lại cho đúng.
30 "Muốn biết quan hệ giữa chúng tôi là gì, vì cái gì không trực tiếp hỏi tôi?".
"Tôi nghĩ, vấn đề này là tôi trả lời, không phải là sẽ tốt hơn sao?".
31 Kết quả là Lục Doanh lại che mặt khóc.
Trước khi bụm mặt chạy ra ngoài, đôi mắt cô ta oán hận trừng Phong Hoa.
". . . . . . . . . . . . "
Phong Hoa vẻ mặt ngây ngốc.
32 ". . . . . . . . . . . Tôi cũng rất thích Khả Khả đó".
"Nghe Khả Khả nói như vậy, trong lòng chị rất vui mừng, cho nên quyết định khen thưởng em. .
33 "Chị nói câu kia, là có ý gì?".
Đáy mắt thiếu niên không mang ý cười, môi cắn nhẹ từng chữ, thanh âm trầm thấp hỏi.
Nghe kĩ, mơ hồ mang theo một sự chăm chú.
34 Đang nói chuyện, khóe mắt liếc thoáng qua nhìn thấy thân ảnh quản gia đi ra nghênh tiếp hai vị tiểu chủ nhân đi học về, Phong Hoa bỗng nhiên nhe răng cười.
35 Tiết thể dục.
Các nữ sinh chậm rãi đi đến phòng thay quần áo riêng biệt.
Cởi ra bộ đồng phục, mặc vào bộ quần áo thể dục màu hồng nhạt.
"Kết bạn", hai chữ này trong từ điển của nữ hoàng bệ hạ --------
Không tồn tại.
36 Cho nên a, tiểu nữ sinh được nuông chiều lớn lên, không rành thế sự với thủ đoạn trả thù này, cũng chỉ được như thế.
Với người từng gặp qua nhiều thủ đoạn máu me, lòng người đen tối như Phong Hoa, Lục Doanh cùng lắm cũng chỉ là tiểu tâm cơ, ở trong mắt cô…….
37 “Nói thử một chút, rốt cuộc độ hảo cảm của hắn ban đầu là bao nhiêu?”
Phong Hoa thổi thổi móng tay, ngữ khí đạm nhiên hỏi.
Trước dâm uy của nữ hoàng bệ hạ, hệ thống cuối cùng vẫn là lựa chọn bo bo giữ mình, run rẩy mở miệng:" -20.
38 Hứa Khả đứng giữa ở trong đám người, là một thiếu niên chi lan ngọc thụ.
Thiếu niên hơi hơi cúi đầu.
Phong Hoa từ góc độ này nhìn qua dung nhan tinh xảo như ngọc của Hứa Khả, mặt mày đạm mạc hiện lên tia kinh diễm.
39 Thấy thiếu niên giương mắt nhìn mình, Lục Doanh hơi ngừng hô hấp, lông mi cong vút được trang điểm nhẹ run rẩy rũ xuống, khuôn mặt hiện lên hai đóa kiều mỹ ửng đỏ.
40 "Diễn!"
" Tôi thấy trò ấy đang diễn! Bất quá mới vài vòng mà thôi, liền giả vờ ngất xỉu để lười biếng, tôi thật muốn nhìn trò đó là ngất thật hay giả ngất --"
Thầy thể dục một bên hoài nghi nổi giận quát, một bên đẩy ra đám người vây xem, đi nhanh vào sân,.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 10
Thể loại: Dị Năng, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 34