1 . [Virgo]Chủ nhật,. . . lại là chủ nhật. Chán,. . . lại là chán. Ước chi ngày nào cũng đi học thì tốt biết mấy, nói vậy thôi chứ không có nghĩa tôi là người chăm học, nhưng hết một tuần rồi, tới chủ nhật là tôi lại nằm dài ra đấy, đơn giản là bởi vì.
2 [Ian]Chủ nhật ư! Lại chủ nhật, tôi lại có khá nhiều thời gian rãnh và tôi lại lướt web (hình như bị không bình thường,^^!), hầu như tôi dành cả buổi trưa, nếu không muốn nói là nguyên ngày để lướt web.
3 Mặc dù có hơi tào lao, nhưng tự dưng lúc này có chút cảm giác mắc……. mắc…… ôi mắc…………. . “MẮC GAME” QUÁ. Đôi lúc cũng tự thấy mình “zô ziên zữ zậy”, tự nhiên đang ghi chép list truyện teen “tốt số” để chuẩn bị đủ “vật tư” ném đá trên fan fage, thì từ đâu đó sâu thẳm trong tận "đáy lòng" trổi dậy cơn “thèm game” kinh khủng, theo cách mà dân gian nôm na hay gọi là “mắc game”.
4 Bóng tối thẳng tấp trải dài thành những con đường vô hình sâu hun hút, không thể xác định được đâu là phương hướng và cũng chẳng biết đâu là điểm dừng của bức tường đen kịt ấy.
5 Nhìn lại quanh mình, cái Lumia “keo dán sắt” nằm cách đó không xa, còn cạnh Trần Thanh là một tờ giấy có ghi chữ chằng chịt. Bất ngờ khi cầm tờ giấy lên, đó là “danh sách đỏ” mà tôi đã liệt kê đây mà.
6 [Virgo]Dragon nest world. - Cạch cạch. . . chíu chíu, bùm bùm. . . knoch out. . . so you win. “Ha ha con boss yếu vãi nồi”- Thế mà mới đầu nest khoe khoang cho lắm zo, nào là “gờ ga gon” (biệt danh nhóc lon ton) “đập chai”, khoai to, bla bla.
7 [Phòng hiệu trưởng]Hiện giờ ở trong cái văn phòng rộng “chăm mết” vuông này, với đầy đủ các trang thiết bị tối tân tầm cỡ quốc tế này đang có hơn chục con mắt nhìn chằm chằm vào hai thí sinh đang ngồi run bần bật ở giữa phòng.
8 - Na ni!!! Địa chỉ nhà không có, quê quán cũng không, ba mẹ tên gì cũng không biết. . . Các em đang đùa giỡn với tôi đấy à!– Sensei đứng hình nhìn chúng tôi mà tức trào máu họng.
9 Trần Thanh kéo tôi ra khỏi tình trạng bán bất động thanh sắc, mặt uể oải theo nó lên lầu. Tội cho con Trần Thanh, cứ tưởng thi tuyển đậu rồi sẽ được vào cái trường ngon nhất nhất thế giới, được học phòng học siêu cấp hiện đại, thầy cô siêu cấp hốt.
10 [Ian]"Con Trần Thanh có lẽ đang vui vẻ nhỉ!" Tôi âm thầm cảm thán nhìn sang phía bên kia của căn phòng, nó với "thèng" cha Đỗ Tường Như Nam đang nói chuyện ríu rít bên kia kìa, thiệt là vui quá đi mà!.
11 ------------- [Giờ ra chơi]Ra khỏi phòng cho rãnh nợ, chứ lẫn quẩn gần cái nhà kho ấy không khéo tức nhỏ lớp trưởng quá => hoá điên => phóng hoả đốt nhà kho => thiêu sống nguyên đám ấy trong nhà kho -> hoặc chúng không có chỗ học => mang hoạ ==”.
12 “Pịch” Cú va chạm diễn ra trong nháy mắt, 3s sau, tôi ổn định lại tinh thần ngẩn người nhìn lên xem đứa nào dám va phải bà. "Trời đất, “cố nhơn” đây mà, là thèng cha chảnh choẹ ban nãy chứ còn ai nữa.
13 - Cũng không đến nổi tệ. Cô gái vừa xoa xoa bên gò má đang Sưng phù lên, vừa thì thào nói đủ cho những đứa ngồi gần đó nghe. Cô nàng này chẳng ai khác chính là Vô Phương Thiên An, người hồi nảy choảng nhau với Ian.
14 [Virgo]- Á á á. . . Tôi hét lớn và lập tức choàng người tỉnh dậy, trên người đẫm ướt mồ hôi có lẽ là do sợ quá hay là do chưa bật quạt cũng nên. - Điên rồi sao hả mậy, mới sáng sớm mà đã la làng như vậy.
15 Tia hy vọng cuối cùng trong tôi sớm vụt tắt khi màn hình chờ sau vài lần nhấp nháy bỗng dưng tắt hẳn, không hiện lên một câu thông báo có sự cố gì đã xảy ra.
16 Nói là ngủ chứ thật ra thì chỉ nhắm mắt để đó mà thôi, trằn trọc cả đêm cũng có ngủ được tẹo nào đâu, chắc tại lạ chỗ nên không quen, lại thêm có nhiều chuyện bất ngờ xảy ra khiến cho tôi đến bây giờ vẫn chưa định thần lại được đây này! [02:00 AM]- Dậy! Dậy! Tôi cựa người tỉnh giấc, mắt hơi nheo lại rồi từ từ mở ra, miệng thì không ngừng càu nhàu khi nghe có tiếng ai đó đánh thức mình dậy, - Thằng nào dám gọi anh vào giờ này, muốn chết hay sao đó… mà… hơ hơ…- Dậy mau lên! Giọng nói đó vẫn tiếp tục vang lên, lúc này tôi mới giật mình nhớ ra đó là tiếng của chú bảo vệ đây mà, chẳng biết có chuyện gì nữa.
17 [Ian]“Reng…”Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi vang lên trong sự mừng rỡ của mọi người. Thiên An duỗi tay rồi vặn vẹo một cái ra chiều mệt mỏi do học tập quá độ, nhưng thật ra suốt tiết cô nàng chưa hề liếc nhìn tấm bảng lấy một lần.
18 - Tổng cộng bao nhiêu người - Người đàn ông trung niên ngồi trên vị trí trung tâm hội nghị, vẻ mặt nghiêm nghị nói. Đáp lại lời nói của ông ta, một thanh niên phân vị có lẽ thấp hơn, ngồi phía bên dưới đứng lên, cúi đầu với ông ta một cái rồi mới cất giọng nói:- Lần này phát hiện tổng cộng có hơn hai mươi người thiệt mạng, bị thương vượt hơn năm mươi, toàn bộ xung quanh đó đều bị thiêu hủy không để lại bất cứ bằng chứng nào cả.
19 [Virgo]- Yo! Mina. (Chào các bạn)Tôi cũng chẳng biết chuyện gì đang xảy ra dạo gần đây nữa, khi chợp mắt ở thế giới này lại xuất hiện ở thế giới khác, cứ như thế lập lại sau mỗi lần tôi lên giường ngủ.
20 - Vậy biết chơi cái gì, đừng nói ngay cả bóng rổ cũng không biết đấy nhá! – Thiên An bắt đầu hết kiên nhẫn nói. - Ừ! Không biết luôn. – Tôi thành thật nói.