21 Đưa các sĩ binh nhỏ tuổi đi rồi, cuộc sống của Quảng Điền lại hồi phục sự bình lặng huyên náo thường ngày. Nam Ca Nhi cũng như trước mỗi ngày bị giày vò.
22 Cuối cùng, Nam Ca Nhi vẫn chưa đi hỏi Mạc Thụ chuyện này. Y không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy, có lẽ Mạc Thụ không nhất định hy vọng mình sẽ biết, nếu như Mạc Thụ thật sự cảm thấy mình cần phải biết, vậy thì cho dù mình không có hứng thú, hắn cũng sẽ cưỡng chế nói cho mình nghe…Huống hồ, y cảm thấy cho dù mình biết rõ được bí mật của Quảng Điền này, đối với cuộc sống hiện tại cũng không có bất cứ thay đổi nào, thế nên rất dứt khoát bỏ qua kiến nghị của Quỷ tướng quân.
23 Mùa thu năm nay, Nam Ca Nhi không có bày sạp trà, còn Mạc Thụ cũng không có ra ngoài tuần tra gì đó, thế là, thời gian hai người ở chung nhiều hơn gấp bội lần hai mùa trước.
24 Nói là cùng Mạc Thụ đi tuần tra, thật ra Nam Ca Nhi cũng không thể nào thường xuyên cùng Mạc Thụ ra ngoài, dù sao nha môn còn một đống việc cần phải làm.
25 Một ngày khi mùa thu sắp kết thúc, Mạc Thụ đột nhiên hưng phấn bừng bừng từ công đường đi thẳng tới tiền viện gặp Nam Ca Nhi: “Đi. ”“Đi?” Nam Ca Nhi đang nhổ cỏ dại cho thửa rau xanh, thấy điệu bộ của Mạc Thụ, không hiểu gì cả nhìn hắn.
26 Thu xếp đồ đạt xong, Nam Ca Nhi đi theo Mạc Thụ lên núi. Đương nhiên, những thứ vật tư này toàn bộ đều do Mạc Thụ tiên sinh nhẹ nhàng vác. Nam Ca Nhi đi theo sau, ba bước lại thở dốc chậm rì rì đi lên núi.
27 Vì vậy, nấn ná trên núi ba ngày, quả nhiên, khi gần tối ngày thứ ba, Mạc Thụ tha về một con dã thủ đỏ rực. Quyển sách Nam Ca Nhi xem cũng sắp xong rồi.
28 Sáng sớm hôm sau, hai người kéo di thể thánh thú đáng thương về nha môn. Không bao lâu, người lóc da được truyền tin tới, cùng Mạc Thụ hai người đem con thánh thú khó có thể thấy trên Vân Lộ đại lục ra cắt xé, lớp da lấy đi xử lý, thịt thì bị người lóc da chia nhỏ ra, những phần khác được đem đi cùng thịt heo thịt cá ướp muối làm đồ trữ…Vô luận trong mắt người trên Vân Lộ đại lục, thánh thú có hiếm quý thế nào, thì người ở Quảng Điền vẫn thoải mái xem nó như là loại thú thịt ngon lông mượt dễ săn bắt mà xử sạch…Hai tháng sau, Nam Ca Nhi mặt áo lông dài do lớp da của thánh thú tạo thành___ tuy liên tục nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh, nhưng y thực sự vô cùng rối rắm.
29 Nam Ca Nhi phát hiện, rất không đúng!Chuyện không đúng này không phải là tình trạng trong huyện thành có gì không đúng, mà là thái độ của Mạc Thụ đại gia đối với mình, có chút bất đồng dĩ vãng.
30 Thời tiết hôm nay thật tốt. Nam Ca Nhi ngồi trước bàn tùy tiện cầm một quyển sách lật xem. Ánh mặt trời ngày xuân từ ngoài cửa sổ chiếu vào, ánh lên mặt bàn, cây mai trước cửa sổ đã mọc rất nhiều lá, khiến ánh mặt trời bị chia cắt ra từng mảnh, hễ gió thổi, tia sáng đó cũng sẽ từng mảnh nhảy múa.
31 Một ngày nào đó khi mùa hạ sắp tới, Xuân Kiều cô nương đột nhiên nhờ nha dịch ở nha môn đưa tin, nói muốn mời Nam Ca Nhi đi một chuyến. Vì Mạc Thụ thường xuyên tới phố hoa, cho nên Nam Ca Nhi cũng đã rất quen thuộc với người tại phố hoa, thế là sắp xếp vài thứ ở nha môn xong, y liền đi tới đó theo lời mời.
32 Nam Ca Nhi nhìn nửa ngày, thực sự vô pháp từ trong những đường thêu theo trường phái trừu tượng này nhìn ra được đồ án thích hợp nào, chỉ thấy cả người đều đầu váng mắt hoa, sắp trở thành nhan hung muỗi.
33 Xuân Kiều vào trung tuần mùa hạ, cuối cùng cũng gả đi, giá y đỏ thẫm giống như sự nhiệt tình của mùa này, rõ ràng vô cùng náo nhiệt. Nam Ca Nhi cũng đến tham gia hỷ yến của Xuân Kiều.
34 Có lúc, không cần phải cố ý suy nghĩ xem muốn làm cái gì, chỉ là bất tri bất giác trải qua mỗi ngày, sau đó, vào một ngày, lại đột nhiên phát hiện, tất cả những gì mình đã trải qua, hữu tâm hoặc vô tâm, toàn bộ đều là vì giờ phút này.
35 Mạc Thụ tiên sinh gần đây tâm tình đặc biệt đẹp đẽ, nói chuyện đặc biệt hòa hợp, nhân khí càng lúc càng thịnh vượng. Tuy gương mặt thản nhiên như không đó nhìn không ra một chút gì khác biệt, nhưng khi đang nói lại bất giác xuất thần, lộ ra ánh mắt mang theo ý cười dịu dàng, nên không lừa nổi ai.
36 Nếu đã quyết định phải đi Bắc Quận, Nam Ca Nhi liền lập tức hành động, chuẩn bị cái này chuẩn bị cái kia, tối đó, khi đang rửa mặt, đột nhiên có chút ngưng trệ nhìn sang vị Mạc Thụ hoa si đang ngồi dưới đèn: “Cái kia, mặt của ta.
37 Một tuần sau, Mạc Thụ dắt Nam Ca Nhi tới bên bờ sông. “Từ nơi này đi ra, chính là Quân Diệu. ” Chu Khê ở sau lưng nói. Lang trung quả nhiên chỉ mất một tuần, đã tu sửa gương mặt của Nam Ca Nhi đâu ra đó, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Nam Ca Nhi, một bộ mặt bình thường và phổ biến, so với bộ dáng trong ký ức của Nam Ca Nhi, đã hoàn toàn khác nhau.
38 Không kịp suy nghĩ quá nhiều, Nam Ca Nhi chỉ liều mạng ôm chặt tay Mạc Thụ: “Dừng tay, đừng giết người nữa. ”Không có bất cứ dự báo nào trước, cũng không hề có một chút sát khí, chỉ trong vài phút ngắn ngủi như vậy, Mạc Thụ cư nhiên mắt cũng không chớp giết hơn mười người bình thường tay trói gà không chặt!Đây quả thật chính là….
39 Mạc Thụ chỉ nghĩ Nam Ca Nhi không thích mình giết người, nhưng lại không biết Nam Ca Nhi chỉ sợ hãi thần tình thản nhiên lý lẽ khi hắn giết người. Vì Nam Ca Nhi hai lần đều giãy dụa giữa ranh giới sinh tử, tựa hồ như phải đau đớn tới chết, cũng nhờ tính cách y so với người khác cứng cỏi dai dẳng hơn, chứ nếu đổi lại, chỉ sợ sớm đã tan vỡ.
40 Sau khi cùng Nam Ca Nhi ngủ một chút, hai người đến nhà ăn dùng cơm tối. Vừa bước vào cửa, đã ngửi được vị thơm của thức ăn ập tới. “Đói chưa?” Mạc Thụ nhẹ cười, giúp Nam Ca Nhi vuốt tóc, thấp giọng hỏi y.
Thể loại: Ngôn Tình, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50