41 Dư Chu Chu gần như lao về phía quả bóng.
Có lẽ nhìn từ góc độ của Lâm Dương thì là lao về phía cậu.
“Cảm ơn!” Bé ôm lấy quả bóng bay, cười rạng rỡ, hai mắt híp lại đến nỗi khiến Lâm Dương hoài nghi không biết cô bé có còn nhìn rõ cậu nữa không.
42
Xin hãy mua cho tôi một quả bóng màu vàng
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Dư Châu Châu lập tức mắng cha con công tước Gerry đã luôn mời bé làm nữ hoàng trong lòng mấy câu.
43 Dư Chu Chu, mẹ bạn tặng quà cho cô giáo.
Những lời này như một cây kim, từng chút từng chút đâm thủng những bong bóng màu hồng vất vả lắm mới tụ lại được.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xin lỗi, chỉ có màu đỏ thôi
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Lúc Dư Châu Châu đi vào hậu trường, bốn tuyển thủ còn lại đang ngồi trên ghế, bốn bạn nhỏ đang chuẩn bị lên sân khấu, còn các bạn nhỏ đã kể chuyện, dù tốt hay không tốt đều đã xuống ngồi với bố mẹ ở dưới khán phòng.
45 Hôm đó lúc ăn cơm tối, Lâm Dương vui vẻ khác thường, không ngừng kể chuyện ở trường, đương nhiên, từ khóa then chốt vẫn luôn là Dư Chu Chu.
“Ba ơi, ảnh chụp đã rửa xong chưa ạ?”
“Sao nhanh thế được,” Ba Lâm Dương gắp cho cậu một miếng cá thu đao, “Chắc khoảng thứ sáu là có đấy, gần đây chú Tiểu Lưu của con bận lắm.
46 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lòng bàn tay và tảo ngọt, tảo ngọt và lòng bàn tay”
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Dư Châu Châu gần như lao về phía quả bóng.
47 Ba mẹ tôi không cho tôi chơi với bạn.
Ba mẹ tôi bảo tôi cách xa bạn một chút.
Trước khi Dư Chu Chu gặp được Bôn Bôn, hồi nhà bé còn chưa chuyển đi, là quãng tuổi thơ khi mà ký ức của bé còn rất mơ hồ, hai câu nói này không hề xa lạ.
48 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
[1] Câu này được lấy từ điển cố “Trang Tử không phải là cá, sao hiểu niềm vui của cá”
49 Dư Chu Chu cẩn thận ôm cây cello sử dụng chung có chiều cao xấp xỉ cô vào lòng, đứng trong góc của kho nhạc cụ, nhìn mọi người chen chúc, đùn đẩy nhau để giành lượt cất nhạc cụ của mình về chỗ cũ.
50 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bé vẫn luôn biết mình là yêu quái”
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Bữa cơm tối, Lâm Dương vô cùng hưng phấn, cậu luôn miệng nói chuyện về Dư Châu Châu.
51 Lâm Dương há hốc mồm, cậu cúi đầu nhìn thoáng qua, chợt cảm thấy cái gói nhỏ nhỏ mềm mềm trong tay bắt đầu nóng lên.
Tôi lấy cái này về làm gì?!
Thế nhưng đầu lưỡi ríu lại thế nào mà lúc lắp bắp mở lời lại biến thành: “Tôi… cái này phải dùng thế nào…”
…
Sau sự kiện đó, đám con trai lớp 5/7 yên ắng hẳn, còn Lâm Dương thì biến mất khỏi tầm mắt của Dư Chu Chu rất lâu, rất lâu.
52
“Ai cũng nói dối hết”
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Ba mẹ tớ bảo tớ cách xa cậu một chút.
53 Trò chơi khăm nho nhỏ của Dư Chu Chu khiến đám Từ Diễm Diễm phải ở lại phòng đoàn đội luyện tập tiếp. Thiện Khiết Khiết và cô thì được đặc cách cho về lớp —— phần lớn các bạn học đều đang tập luyện trong đội kèn trống và đội vẫy hoa dưới sân trường đầy nắng, vậy nên lớp học vắng vẻ rất thích hợp để hai người trải qua một buổi chiều nhàn nhã.
54 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Năm tháng trôi qua hời hợt.
55 Sau cùng, Dư Chu Chu cực kỳ buồn phiền đóng hộp sắt lại.
Cô xem lướt qua tất cả những bảo bối ngày bé, có một ít giấy ghi chú trên đường đến trường, thiệp chúc mừng, huy hiệu, chợt thấy rất ấm áp, tựa như trong lòng không còn khoảng trống nào nữa —— sau đó liếc sang quả bóng bay đỏ đã teo quắt lại.
56 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cậu chỉ biết bắt nạt tớ thôi”
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Lâm Dương há miệng, cậu cúi đầu nhìn bọc màu xanh trong tay mình, cậu cảm thấy cả người mình nóng rần.
57 Những người quan trọng thường hay tới muộn, chẳng hạn như lãnh đạo.
Cuối cùng, vào lúc 10 rưỡi, các vị lãnh đạo tươi cười chào hỏi, nhún nhường nhau một hồi ở bàn chủ tịch rồi mới ngồi xuống, người dẫn chương trình tuyên bố, đại hội chính thức bắt đầu.
58 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tại sao bọn họ lại là người yêu trước?”
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Trò chơi khăm nho nhỏ của Dư Châu Châu khiến đám Từ Diễm Diễm phải ở lại phòng đoàn đội luyện tập tiếp.
59 Dư Chu Chu cực kỳ không thích tháng mười một.
Bởi vì tháng mười một về cơ bản là không có ngày lễ, vậy nên cũng không được nghỉ học.
Học kỳ đang tiến vào giai đoạn giữa buồn chán nhất, khí trời lại chuyển lạnh khiến người ta chỉ muốn ăn chứ chẳng muốn cựa quậy.
60 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Liên quan gì đến tôi?”
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Cuối cùng Dư Châu Châu chỉ có thể buồn bực đóng hộp bánh bích quy kia lại.