1 Mặt trời ngã về tây , ánh nắng chiền nhiễm đỏ cả chân trời nhưng vẫn điểm sắc thái hồng. Bất quá , phong cảnh như thế cũng chỉ ngắn ngủi , rất nhanh chóng bị màn đêm thay thế , trong thành thị mọi nơi đều nhanh chóng mở đèn , mọi người thầm nghĩ bận rộn cả một ngày nhanh nhanh chạy về nhà để hảo hảo nghỉ ngơi
Mảnh đất hoàng kim ở nội thành Đài Bắc , tùy ý có thể nhìn thấy ánh sáng muôn màu rực rỡ của các cửa hàng san sát nối tiếp nhau tọa lạc nơi này.
2 Đi trên cầu thang nhỏ hẹp , Diệp Vụ Khuynh dốc hết sức mà đi nhẹ nhàng tránh làm phiền đến chủ nhà Thái Thái , đặc biệt hiện giờ y còn mang theo một con mãng xà ai thấy cũng phải hét chói tai.
3 Ngày qua ngày một tuần cứ thế mà bình thản trôi qua , ban ngày Diệp Vũ Khuynh vẫn đi làm , trước khi đi làm y đều làm đều đánh thức Khải Dực sau đó mới làm điểm tâm cho hắn sau đó mới xuất môn.
4 Nghe được lời hứa của Khải Dực , Diệp Vũ Khuynh mới dám thả lỏng tâm trí đang căng thẳng của mình , trầm tĩnh lại cảm giác thân thể hoàn toàn mệt mỏi làm y hoàn toàn dựa sát vào trong lòng ngực của Khải Dực mà từ từ nhắm mắt lại.
5 “Ừ. . . ”
Thật thoái mái , y chưa từng có giấc ngủ thư thái như vậy. Trước kia y lúc nào cũng sợ hãi. . . tỉnh dậy sẽ đối mặt với sự chửi bới của ba mẹ, hại y không dám ngủ , đến khi toàn thân hoàn toàn mệt mỏi y mới dám ngủ một chút.
6 Ngàn dặm bầu trời trong xanh , ngẫu nhiên mấy đóa Bạch Vân thổi qua , trong không khí tràn ngập mùi hoa la lan thơm ngát.
Ngôi biệt thự tọa lạc ở ngoại thánh Đài Bắc đã chiếm diện tích gần nửa nơi này , bên trong có đầy đủ mọi thứ.
7 Hiểu được người trong lòng mình hoàn toàn không hiểu tình hình hiện tại, Khải Dực nhẹ nhàng hôn lên trán, mí mắt, cái mũi, hai gò má và cuối cùng là trên môi của Diệp Vũ Khuynh, bàn tay to lớn cũng không quên vuốt ve thắt lưng gầy yếu, tiểu gia hỏa này bắt đầu cảm thấy bất an (=.
8 “Uy, ma quỷ, xem ra tên Khải Dực kia cũng là người có tiền a!” Giang Lệ Nhã nhìn thấy bốn phía bài trí tinh xảo, vật dụng đại sảnh hoa lệ làm cho người nhìn phải trợn mắt hốc mồm mà nhìn.
9 Ôm Diệp Vũ Khuynh, Khải Dực nhanh chóng đi về tẩm cung của mình, thoáng nhìn thấy Tây Mông đứng ở phía cửa, lậy tức gọi anh nhưng vẫn bước đi không dừng lại mà càng nhanh hơn.
10 Nhìn Tạp Tây cùng thị vệ tranh chấp không ngớt , Sờ Na tuy rằng cảm thấy đau đầu nhưng vẫn lên tiếng hỏi.
“Xin hỏi , Tạp Tây tiểu thư có chuyện gì sao?”
“Sờ Na , mau lôi hai tên hạ nhân không biết lớn nhỏ này cho ta vào , ta muốn gặp Dực ca ca.
11 “Dực ca ca, chuyện này có thật không?” Thấy Khải Dực thờ ơ, Tạp Tây cũng chỉ có thể âm thầm sốt ruột.
“Chuyện này không liên quan tới ngươi. ” Thanh âm vô tình lãnh đạm như ám chỉ, Khải Dực không hờn giận mà nói
“Chẳng lẽ.
12 Tối này dường như đặc biệt yên tĩnh, trong bầu không khí phiên đãng có thể cảm nhận được sự bất an, gió đên thổi làm cây cối thổi sàn sát vang lên.
Diệp Vũ Khuynh không khỏi nhớ tới lời Khải Dực, hắn đêm nay có một cuộc họp trọng yếu nên buối tổi không thể nào quay trở về.
13 “Vũ nhi, ngoan, hé miệng, mgoan. . . ” Thẳng đến lúc cái miệng nhỏ bé đang nhắm chặt hé mở ra, Khải Dực mới đình chỉ kêu to.
“Đại ca, ngươi. . . ”
Cho dù là vì cứu đại tẩu, đại ca cũng không nên khoa trương như vậy.
14 Ngay lúc Sờ Na muốn động thủ đem Tạp Tây vào kết giới, một đạo thanh âm nhu vang lên.
“Dực”
“Ừ?” Đối với tiếng gọi của Diệp Vũ Khuynh, khải Dực ôn nhu trả lời
“Ngươi muốn đem nàng vào nhân giới sao? Chính là không phải nhà nàng ở đây sao?”
Khi Tạp Tây đem y tới đây, y đã hỏi qua, mà chính là Tạp Tây nói cho y biết đó chính là con đường thông tới nhân loại.
15 Ngôi biệt thự tọa lạc tại ngoại thành Đại Bắc, có một đám nữ nhân có một đám nữ nhân đang trốn ở phía ngoài đại sảnh, mà bên trong đại sảnh lúc này truyền đến thanh âm của đồ vật bị vỡ vụn, bất quá không ai dám ngăn cản cơn thịnh nộ của tiểu chủ nhân.