1 Edit: Mộ PhongBeta: Mộc“Giờ lành đã đến, khởi kiệu!”Sau tiếng hô của bà mối, bên ngoài rộ lên tiếng pháo kinh thiên động địa. Khi cỗ kiệu được nâng lên, Vưu Vũ mất thăng bằng, đụng đầu vào vách kiệu, suýt nữa thì ngã lăn xuống sàn, nàng ổn định lại thân thể một cách khó khăn, vén tấm khăn voan hồng lên nhìn trái ngó phải rồi lại thả xuống, bịt chặt hai tai, móng tay bấm vào lòng bàn tay đau nhói, cuối cùng nàng bất lực ngã người ra sau.
2 Edit: Mộ PhongBeta: MộcNến đỏ chập chờn lay động, ánh nến hắt lên khuôn mặt mỹ nhân rơi lệ, môi hồng hé mở, không nói nên lời làm xiêu lòng người, nhưng dù sao Dương Thượng Bảo tuổi đã cao, lại xem Vưu Vũ như cháu gái nên không có cảm giác gì, chỉ rút khăn tay ra đưa cho Vưu Vũ, ôn hòa nói: “Lau nước mắt đi nào”.
3 Edit: Mộ PhongBeta: MộcVưu Vũ cảm giác được ngón tay Dương Tư Minh xẹt qua lòng bàn tay nàng, móng tay còn hơi gãi nhẹ lòng bàn tay khiến trái tim bé nhỏ của nàng run khẽ, tiểu tử này giỏi lắm, lá gan lớn đấy, dám đùa giỡn bà nội à!Ngón tay Dương Tư Minh chạm được vào lòng bàn tay Vưu Vũ, thật là mềm mại mịn màng, hắn cảm thấy tâm trạng rạo rực, có điều trước mặt bao nhiêu người, không thể để lộ ra bộ dạng ấy nên đành phải nhanh chóng rút tay về, nhìn Vưu Vũ nhấp trà, đưa cho hắn một chiếc hà bao, lúc này mới lui xuống.
4 Edit: Mộ PhongBeta: Mộc“Vậy trả lại cho hắn!”. Vưu Vũ lập tức vào phòng tìm kiếm, lôi ra một cái tráp, mở ra nhìn thì thấy một bộ vòng tay long phượng được chế tác tinh xảo, liền đóng tráp lại, đưa cho Quý phu nhân, thấp giọng hỏi: “Là cái này phải không?”Quý phu nhân mở tráp nhìn một cái, gật gật đầu, thấy Vưu Vũ cúi đầu không nói liền an ủi: “Dựa vào tài mạo của con, sau này chắc chắn…”.
5 Edit: Mộ Phong “Được, sau khi làm trọn đạo hiếu với bà nội và phụ thân, được bọn họ cho phép, ta sẽ đưa nàng đến Giang Nam một chuyến”. Thẩm Dụ Nam thấy khẩu khí Vưu Vũ không có chút ý định nào hy sinh vì mình, càng kiên định rằng không chọn Vưu Vũ làm chính thê là đúng đắn, chỉ là tiểu mỹ nhân như vậy, lại còn từng là hôn thê của mình, cứ buông tha như vậy thật là không cam tâm, vì vậy tiếp tục dụ dỗ: “Nàng cứ nhận lại vật này đi, đợi ta thu xếp xong chuyện với bà ngoại và phụ thân, nhất định sẽ cho nàng một câu trả lời hợp lý”.
6 Edit: Mộ Phong Nghiêm Tam Thế ở phòng khách Dương phủ đợi một lúc lâu, trà qua mấy lần mới có một bà tử đến nói: “Nghiêm công tử, lão gia nhà ta mấy hôm nay mắc chứng ho khan, thái phu nhân đêm qua cũng bị cảm lạnh, do hơi khó chịu nên không tiện gặp khách! Nếu Nghiêm công tử có việc gấp thì hãy nói với Tam công tử nhà ta”.
7 Edit: Mộ PhongBeta: MộcĐợi đám người Quách phu nhân ra ngoài hết, Vưu Vũ trầm tư một lúc lâu, sau đó liền nói với Lam Nguyệt: “Em đi dò la xem hai ngày nay, trừ Nghiêm Tam Thế ra còn có ai từng vào Dương phủ không?”Lam Nguyệt thấy đám người Quách phu nhân niềm nở quá mức, Chu phu nhân thậm chí còn cho Vưu Vũ mượn đồ trang sức đeo để đến tham dự tiệc mừng sinh thần Phùng thái phu nhân cũng cảm thấy vô cùng kì lạ, nghe vậy liền nói: “Hôm ấy lúc kính trà, thái độ mấy người bọn họ đều không cam lòng, hôm nay đột nhiên lại nhiệt tình như vậy, chỉ sợ là có chuyện gì đó!”Vưu Vũ gật đầu, không dưng lấy lòng, không gian tức đạo (không có việc mà bợ đỡ nịnh nọt, không phải kẻ gian cũng là phường trộm cắp), đám người Quách phu nhân muốn nàng ăn mặc trang điểm lộng lẫy đến tham gia sinh thần Phùng thái phu nhân nhất định là có mục đích khác.
8 Edit: Mộ PhongMọi người đều kêu lên sợ hãi, người đứng bên cạnh nam tử cầm cung bắn ra một mũi tên ngay lập tức, dây cung vừa buông ra, một mũi tên như sao băng cũng vọt theo.
9 Edit: Mộ Phong “Tướng quân, tất cả đều là chuyện tốt do tên Nghiêm Tam Thế kia gây ra”. Gã tiểu đồng vô cùng căm phẫn, dùng lời thô tục nhất mắng Nghiêm Tam Thế hai câu liên tục, sau đó mới nói: “Tiểu thư Vưu gia đúng là một người đáng thương, sợ phải làm thiếp của Nghiêm Tam Thế cho hắn chơi đùa, đành phải từ hôn với Thẩm Dụ Nam, gả vào Dương phủ tránh nạn.
10 Edit: Mộ Phong“Tướng quân, ta…”. Vưu Vũ cúi đầu gọi một câu, giọng nói đầy bối rối thấp thỏm, muốn khóc không dám khóc, muốn nói cũng không dám nói, ẩn giấu vô vàn tình ý.
11 Edit: Mộ PhongChuyện thành ra như vậy, thực sự nằm ngoài dự đoán của mọi người, nhưng những người khác đều tặc lưỡi cho qua, riêng Thẩm Dụ Nam và Nghiêm Tam Thế thì không hề cam lòng.
12 Edit: Mộ PhongBeta: Mộc“Vệ Trạng nguyên!” Dương Thượng Bảo nhìn thấy Vệ Chính thì ngẩn người, dựa vào giao tình giữa Vệ Chính và Phùng Yến, nếu Phùng Yến thực sự thích nam sắc, đáng lẽ hắn nên che giấu giúp Phùng Yến mới phải, tại sao lại đứng ra làm chứng?Vệ Chính chậm rãi bước vào phòng, liếc mắt nhìn Thẩm Dụ Nam nói: “Phùng Yến chắc chắn không thích nữ tử, nhưng cũng không có nghĩa là hắn mê nam sắc.
13 Edit: Mộ PhongSau một trận giằng co, đã không tống tiễn được kẻ họa thủy Vưu Vũ đi lại còn phải đón về Dương gia, Quách phu nhân buồn bực không chịu nổi, ngồi trong xe ngựa lẩm bẩm: “Tuy Nghiêm Tam Thế nói sẽ không dây dưa với thái phu nhân nữa, nhưng Phùng Yến thì sao? Lần này khiến hắn mất thể diện như vậy, không phải đã đắc tội rồi ư? Thái gia thật quá hồ đồ!”.
14 Edit: Mộ PhongHiện giờ, người chưởng quản mọi việc trong Phủng phủ là thím của Phùng Yến, Trần phu nhân, bà vừa nghe nói Phùng Yến ép Vưu Vũ ở lại Phùng phủ thì cười nhạo, nói với Mã bà tử: “Không ngờ Phùng Yến lại bị mỹ sắc mê hoặc”.
15 Edit: Mộ PhongLúc Vưu Vũ ở yến hội đã từng gặp Hứa Minh Châu, thấy đối phương chính là nha hoàn bên cạnh Hứa Minh Châu liền hiểu ngay ra chuyện gì, nói: “Eo ta đau, nãy giờ chịu không nổi nữa, phải về phòng nghỉ ngơi một lát đã.
16 Edit: Mộ PhongCuối tháng chín, quả nhiên Vưu Văn Đạo hồi kinh, được phục hồi nguyên chức. Ngày mùng tám tháng mười, Vưu Vũ xuất giá, hôn lễ hết sức long trọng, kiệu hoa lướt qua, mọi người bàn tán sôi nổi:“Eo ôi, ghê thật đấy, lần trước Vưu tiểu thư gả cho Dương đại nhân làm kế thất, lần này lại gả cho Phùng tướng quân làm chính thất kìa!”.
17 Edit: Mộ PhongĐôi môi sưng to của Phùng Yến vừa tê vừa ngứa, bị ngón tay Vưu Vũ xoa nhẹ, khiến cơn tê ngứa đó như chạy thẳng vào lòng, chưa kịp suy nghĩ, đã hé đôi môi sưng đỏ, ngậm chặt ngón trỏ của Vưu Vũ.
18 Edit: Mộ PhongNến đỏ chập chờn, sóng mắt mỹ nhân lưu chuyển, vô cùng hấp dẫn. Phùng Yến bước từng bước, chậm rãi đi đến gần Vưu Vũ. Phùng Yến cho rằng, việc thân thể mình sẽ sưng ngứa khó chịu mỗi khi có nữ tử ở gần không nên để người ngoài biết, tránh bị kẻ địch nắm được nhược điểm của hắn.
19 Edit: Mộ PhongPhùng Yến trước nay không gần nữ sắc, đến tận hai mươi lăm tuổi mới lấy vợ, còn lấy tuyệt sắc mỹ nhân Vưu Vũ, dạo gần đây đang nổi đình nổi đám bởi những tin đồn, các phủ đều vô cùng chú ý đến hôn sự của hai người họ.
20 Buổi tối trở về Phùng phủ, Phùng Yến bất chấp nguy cơ sưng mặt, theo Vưu Vũ vào phòng. Hôm nay Vưu Vũ về nhà mẹ đẻ, ăn mặc trang điểm lộng lẫy, nhìn thấy Phùng Yến theo vào, vội gọi người đi lấy nước rửa mặt, rồi đứng sau bình phong thay áo ngoài, sau đó mới ra ngồi bên án thư, cười nói: “Sao, không sợ mùi trên người ta nữa à?”.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50