41
Trên đời này, bất kể người tao nhã hay kẻ thô tục đều mang trong người bản năng mong đợi hạnh phúc.
Hôm nay, niềm mong đợi đó của Triển quân trưởng càng tăng lên gấp vạn.
42
Người phía Bạch Tuyết Lam đã chuẩn bị xong mọi việc trong phòng bệnh tầng ba.
Các hộ binh mai phục trong phòng bệnh, Bạch Tuyết Lam đỡ Tuyên Hoài Phong ngồi trên giường, thứ thuốc độc chỉ cần một giọt cũng khiến người ta ruột thủng bụng nát được đút trong túi Bạch Tuyết Lam.
43
Hôm đó, quả nhiên bóng dáng Triển Lộ Chiêu không xuất hiện lại ở tầng ba.
Tuy phí mất một cơ hội báo thù rửa hận, không biết trong lòng Bạch Tuyết Lam thế nào, nhưng bề ngoài không quá quan tâm, chỉ căn dặn Tôn phó quan tiếp tục lưu ý hành động của quân Quảng Đông, bản thân thì dính lấy Tuyên Hoài Phong trong phòng bệnh, mượn cớ cầm quần áo bệnh nhân mà khúm núm hầu hạ Tuyên Hoài Phong, khiến y vô cùng xấu hổ.
44 Lúc vào phòng khách nhỏ, Tuyên Hoài Phong liền bất giác đi về phía Bạch Tuyết Lam. Bước mấy bước, y nhìn thấy rất rõ ràng, lúc Đới Vân trò chuyện cùng Bạch Tuyết Lam, ánh mắt cô tràn ngập vẻ dịu dàng điềm đạm của con gái dòng dõi thư hương.
45 Bạch Vân Phi thấy mình nói một hồi lại dẫn tới việc này, y quả thực không tưởng tượng được, nghe Tuyên Hoài Phong muốn đi cùng Bạch Tuyết Lam, y bèn cảm thấy không nên ở lại lâu, tạm biệt Tuyên Hoài Phong, nói muốn tới tiệm bồi giấy xem xét việc buôn bán.
46
Bạch Vân Phi rời khỏi Bạch công quán, ngồi lên xe kéo, nói địa chỉ tiệm bồi giấy.
Mặt tiền cửa tiệm bồi giấy y mới mở nằm trên đường Dư Khánh.
47 Trong Bạch công quán, Bạch Tuyết Lam kêu Tuyên Hoài Phong đi thay quần áo, còn mình lại tới thư phòng, gọi người tìm đầy tớ trai tên Trương Nhung đến.
48
Việc nhỏ thế này của đám đầy tớ trai, các chủ nhân đương nhiên không biết.
Hiện tại, địa vị của Tuyên Đại Vân trong Niên trạch đã quan trọng, cho nên vú Trương cũng nước lên thì thuyền lên, tiếng nói trong phòng bếp càng vang dội, nhanh nhảu chỉ hủy ba bốn đầu bếp nữ chuẩn bị đĩa đựng đồ ăn, giúp việc, bận rộn náo nhiệt vô cùng.
49 Tới được trước cửa công quán, Tuyên Hoài Phong đã mất hồn hai lần, tay chân như nhũn ra. Ô tô dừng lại, tài xế đi tới, mắt nhìn thẳng, mở rộng cửa cho bọn họ.
50 Trong Bạch công quán, Tuyên Hoài Phong được Bạch Tuyết Lam ôm lấy một cách hành phúc, ngọt ngào say ngủ. Y nào biết đâu rằng, cũng ngay trong thành phố đó, có người đang cực kỳ hi vọng ngóng trông y.
51 Trong Bạch công quán, Tuyên Hoài Phong nằm trên đệm giường mềm mại mở mắt lên, nhìn mặt trời to lớn ngoài cửa sổ, y biết mình đã ngủ đến muộn lắm rồi.
52 Nằm trên giường ngủ đủ rồi, Tuyên Hoài Phong mới chống mép giường ngồi dậy, xuống giường đi rửa mặt. Bạch Tuyết Lam dựa ở bên giường, tay cầm một tập văn kiện để thẩm duyệt, thấy y tỉnh bèn ném văn kiện lên bàn trà nhỏ, đứng dậy đi cùng.
53
Tuyên Hoài Phong không ngờ sẽ xảy ra chuyện thế này, y bèn lấy làm kinh hãi, đứng dậy khỏi ghế, hỏi: “Cậu làm sao vậy? Mau đứng dậy nói chuyện. ”
Phó Tam mặt như đưa đám nói: “Tuyên phó quan, chắc hẳn ngài chưa nghe được tin tức.
54
Tuyên Hoài Phong thay một bộ quần áo tiếp khách xong liền đi tới phòng khách.
Chưa đến nơi, y đưa mắt qua cửa sổ dò xét vào trong, thấy trong đại sảnh có hai người mặc âu phục đang chờ đợi, chắc hẳn là khách.
55
Tiễn Hàn Vị Ương xong, Tuyên Hoài Phong trở về phòng, nghĩ tới lời cô nói trước lúc đi mà lòng đầy nghi hoặc.
Không biết người ngoại quốc chết trong bệnh viện mà cô nhắc đến là ai, tại sao Bạch Tuyết Lam lại gặp rắc rối? Y suy nghĩ rất lâu vẫn không nghĩ ra được manh mối nào; muốn gọi điện thoại hỏi Bạch Tuyết Lam lại cảm thấy không hay.
56 Nghe Bạch Tuyết Lam nói xong, Tuyên Hoài Phong chỉ sợ hắn có kế hoạch điên cuồng gì, đang định hỏi rõ, Bạch Tuyết Lam lại không chịu bàn sâu vào vấn đề, kéo Tuyên Hoài Phong, muốn ra ngoài giải sầu.
57
Vừa lên ô tô, Bạch Tuyết Lam liền đóng cửa xe, áp cơ thể lên người Tuyên Hoài Phong, cắn trên cổ y một cái, nghiến răng nói: “Thẳng thắn xem nào, thời gian em học ở Anh đã kết bạn với bao nhiêu người bạn tốt rồi?”
Tuyên Hoài Phong hỏi lại: “Bây giờ, ngay cả việc em kết bạn cũng phải chịu sự quản thúc của anh?”
Bạch Tuyết Lam hùng hồn nói: “Đương nhiên phải chịu sự quản thúc của anh rồi.
58
Ở tầng hai, tiểu nhị đã đưa hai người vào căn phòng nhỏ, đương nhiên là gian phòng xa hoa sạch sẽ nhất quán.
Tuyên Hoài Phong liền hỏi Bạch Tuyết Lam muốn ăn món gì.
59
Xuống máy bay, chân đạp lên mặt đất vững trãi, trong đầu Tuyên Hoài Phong liền nghĩ: Rốt cuộc đã đến Pháp.
Paris – thủ đô nước Pháp, là một thành phố nổi tiếng gần xa về nghệ thuật và sự lãng mạn.