21
Hừng đông ngày tiếp theo, trong phòng bệnh lặng ngắt như tờ tản ra mùi cồn thoang thoảng. Tuyên Hoài Phong nằm trên giường bệnh chưa tỉnh.
Tống Nhâm mở cửa phòng bước tới, nhẹ nhàng đẩy vai Bạch Tuyết Lam đang nằm trên ghế sô pha.
22 Hai người nằm xuống giường, Bạch Tuyết Lam đưa cánh tay phải ra, để Tuyên Hoài Phong tựa đầu lên vai mình, cả hai cùng ngẩng mặt nhìn trần phòng bệnh trắng muốt như tuyết trên đỉnh đầu.
23
Tầng trên bệnh viện cũng rất ồn ào.
Triển Lộ Chiêu bị Tuyên Hoài Phong đuổi ra khỏi phòng bệnh nên chỉ có thể dẫn Khương ngự y trở lại tầng bốn.
24 Tuyên Hoài Mân ngoan ngoãn đứng dậy khỏi ghế, đến ngồi xuống bên mép giường, vừa đấm chân cho Triển Lộ Chiêu, vừa tìm vài đề tài hắn thích để tán gẫu.
25
Một hộ binh tiến đến báo cáo. “Quân trưởng, Bạch tổng trưởng bên hải quan tới. ”
Triển Lộ Chiêu nói: “Mời một mình hắn vào, những người không liên can đều chặn lại.
26
Vào thời khắc căng thẳng này, Trương phó quan ho nhẹ một tiếng, khom lưng nói bên tai Triển Lộ Chiêu: “Quân trưởng, tôi có thể chen ngài một bước, nói vài câu không?”
Triển Lộ Chiêu đang hứng thú chờ nhìn Bạch Tuyết Lam cắt ngón tay như thế nào nên vô cùng khó chịu khi người ta cắt ngang hưng trí, thế nhưng hắn là phó quan của tư lệnh, chung quy không thể không lưu cho một chút thể diện.
27 Trong bệnh viện, Khương ngự y sắc xong chén thuốc cứu mạng kia cho Tuyên Hoài Phong, nhìn sắc trời không còn sớm bèn cáo từ Triển Lộ Chiêu, quay về hành quán quân Quảng Đông.
28 Khương ngự y thầm sợ hãi, biết rằng chuyện lớn tìm lên đầu song lại nghi hoặc khó hiểu. Việc ông tới chỗ này của Thúy Hỉ đã cực kỳ bí mật, hành tung lại che giấu vô cùng công phu, cả việc tồn tại của Thúy Hỉ cũng không hề nhắc đến với ai ở hành quán cơ mà.
29 Phòng khách gian ngoài, Quân Mã Biện mơ màng mở mắt, ngẩng mái đầu nặng trịch, đứng dậy khỏi bàn, nói: “Ai u, sao lại say như chết thế này? Hai người các cậu tỉnh lại mau.
30
Đêm, Bạch Tuyết Lam xong chuyện trở lại bệnh viện, đến trước cửa phòng bệnh, hắn chưa vội vào mà gọi y tá chăm sóc ra hành lang hỏi: “Bây giờ thế nào?”
Mấy ngày nay ở trong bệnh viện, các y tá coi như đã biết hải quan tổng trưởng, biết tính tình vị đại nhân vật này có liên quan chặt chẽ đến vị trong phòng bệnh, vị ấy có chỗ nào không khỏe thì vị này sẽ giận dữ, hung ác độc địa như muốn ăn thịt người; ngày nào vị kia đỡ hơn thì có thể sẽ nhận được rất nhiều tiền thưởng từ vị này.
31
Một đêm này, đương nhiên chính là đêm thắng lợi của Bạch Tuyết Lam, nhưng mà, cũng là đêm ác mộng của kẻ còn lại.
Kẻ còn lại ấy chính là ông chủ Chu đã từng cùng Bạch Tuyết Lam và Tuyên Hoài Phong đánh bài chung một bàn.
32 Lại nói về tình hình hiện tại. Trên mặt bàn đội trưởng Hồ có tiền mặt rực rỡ màu sắc, lại có vàng thỏi lóng lánh ánh kim, thêm cả hai chuỗi vòng trân châu lấp lánh êm dịu, quả là hình ảnh mê đắm lòng người.
33 Lại nói tới Tiểu Phi Yến, từ khi rời khỏi Bạch công quán, tứ cố vô thân nên cô bé ở tạm chỗ của Lê Hoa. Nơi Lê Hoa ở là một gian nhà nhỏ trong Thư Yến Các, Tiểu Phi Yến tới đây, hai người liền ngủ chung một giường.
34
Đoạt được đơn thuốc cứu mạng của Tuyên Hoài Phong,
Cho dù đánh mất cơ hội quý giá để báo thù rửa hận đối với Triển Lộ Chiêu.
Nhưng người trong tim có thể tìm lại mạng sống từ cõi chết, Bạch Tuyết Lam đã thấy thỏa mãn.
35 Lục Phù Dung đã nhắc tên bệnh viện qua điện thoại, Tiểu Phi Yến trước khi ra ngoài cũng đã hỏi người ta, biết bệnh viện Đức cách Thư Yến Các khoảng mười lăm phút đi bộ.
36
Phía quân Quảng Đông cũng là một đêm ngựa đổ người ngã.
Tin tức Khương ngự y nửa đêm đột tử, Khương sư trưởng đại náo đồn cảnh sát truyền đến bệnh viện.
37
Trong phòng bệnh tầng ba tại bệnh viện Đức, Tuyên Hoài Phong mở mắt.
Hôm qua y trò chuyện với Bạch Tuyết Lam đến tận đêm khuya, chẳng biết bản thân ngủ lúc nào, chỉ mơ hồ cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, sau khi chiến đấu với tàn dư lười biếng cuối cùng của cơn buồn ngủ mới chậm rãi mở mắt.
38 Tuyên Hoài Mân nhận mệnh lệnh quân trưởng chạy tới cục cảnh sát thương lượng một phen. Không ngoài dự đoán, người cục cảnh sát nào dám thực sự bắt một sư trưởng tay cầm binh, chẳng qua biết quân Quảng Đông có tiền nên muốn kiếm thêm vài đồng tiêu xài mà thôi.
39 Nhìn Tuyên phó quan mi thanh mục tú đột nhiên vươn tay vào trong quan tài sờ người chết, gã hộ vệ kia liền hoảng sợ, mắt mở to miệng há hốc. Đây chính là phạm vào đại kỵ, không chỉ xui xẻo, hơn nữa còn đắc tội nặng với người chết.
40
Tầng ba trong bệnh viện Đức, Bạch Tuyết Lam đã làm xong công tác chuẩn bị đón “khách quý”.
Tống Nhâm vẫn thủ ở cửa như trước, kỳ thực phía trong phòng bệnh đã có bảy tám hộ binh mang súng lục mai phục, tất cả đều là những tay thiện xạ do Tống Nhâm đích thân chọn, mỗi người đều là sói Sơn Đông chính hiệu, ra tay vừa nhanh vừa độc, giết người không chớp mắt.