Vương Gia Này, Ta Muốn Q.2 - Chương 6: Chương 6
Chương trước: Q.2 - Chương 5: Chương 5
Editor: Melodysoyani.
Vốn tưởng rằng ở lại phủ Vương gia, ít nhiều gì cũng có chút hi vọng làm làm chủ mẫu tương lai. Bởi vì dù sao cũng cùng ở dưới một mái hiên với Vương gia, có thể tiếp xúc gần gũi, có thể có cơ hội xuống tay trước!
Nhưng Tần Uyển Như tuyệt đối không nghĩ tới, nàng ta mới chuyển vào phủ vương gia được một ngày, lúc vừa mới chuẩn bị giáo huấn tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng kia, đột nhiên không hiểu sao mình lại bị ăn hai bạt tay! Hơn nữa còn không biết là bị ai đánh...
Không chỉ có như thế, cả ngày nay nàng ta đã đi vòng quanh hết phủ vương gia, nhưng cũng không thấy được bóng dáng của tam vương gia. Hạ nhân của quý phủ không nhiều lắm, nhưng không ai có sắc mặt hòa nhã với nàng ta, giống như hoàn toàn không để nàng ta vào trong mắt vậy.
Ngay lúc nàng ta cực kỳ buồn bực, không chỗ phát tiết. Mỗ nha đầu kia lại tự động đưa đến cử!
"Ồ! Đây không phải là nha đầu không được phụ mẫu giáo dưỡng sao!"
Mỗ Vũ chỉ trùng hợp đi ngang qua thôi, hoàn toàn không có ý trêu chọc vị thiên kim tiểu thư nào đó. Nhưng vừa nghe được những lời này của nàng ta, bước chân rất không tự giác ngừng lại.
"Ồ! Đây không phải là ảnh hậu X, Tần tiểu thư chuyên môn phụ trách vai diễn bị tát tay đây à!"
Tần Uyển Như nghe không hiểu những lời ở nửa phần trước, nhưng vừa nghe đến ba chữ bị tát tay, lập tức phát nghẹn đến nói không ra lời. Hiện tại đối với nàng ta mà nói, chuyện kia chính là cấm kỵ trong lòng.
Nàng ta không nhắc đến thì thôi, người nào đó còn không biết điều.
Nguyên tắc làm người của Tiểu Vũ rất rõ ràng, người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta nhất định sẽ bị ta coi thường! Thay vì đợi người ta ra tay đánh ta, ta liền tiên hạ thủ vi cường! Khi người tiến đến gần ta, ta nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lời!
Đương nhiên, công dụng của từ “đánh” với từ “mắng” hoàn toàn giống nhau!
"Như thế nào? Không nói ra lời sao? Ta còn tưởng rằng ngươi dám ngang nhiên khiêu khích ta, thì phải có nhiều năng lực lắm chứ! Thế mà cũng cả buổi rồi, sao không lấy công phu mồm mép của ngươi ra dùng đi? À, đúng rồi! Ngươi diễn trò rất lợi hại, về điểm này ta rất bội phục người đó! Nếu không như vậy đi?! Ngày hôm qua ta không có ra tay đánh ngươi, hôm nay ta thử ra tay được không? Sau đó ngươi có thể đi tìm Vương gia khóc lóc kể lễ, nói ta đánh ngươi thế nào, thế nào , sau đó bảo vương gia đuổi ta ra khỏi phủ! Như vậy về sau ngươi có thể hoành hành ở đây mà không sợ bị ai ngăn cản rồi!"
Tiểu Vũ dùng vẻ mặt "Thế nào, chủ ý của ta cũng không tệ đi?" nhìn Tần Uyển Như, cọ xác tay nhỏ bé, rất có xúc động muốn nóng lòng thử áp dụng.
Ngày hôm qua Tần Uyển Như đã bị người ta tát hai bạt tay, còn chưa trấn định lại, vừa nghe Tiểu Vũ muốn ra tay đánh nàng ta, lúc này liên tục lui về phía sau, kích động nói: "Ngươi, ngươi muốn làm gì! ? Ngươi dám đánh ta? ? Ta thiên kim của tả thường tướng đó! ! !"
"Vì biết ngươi là thiên kim nhà thừa tướng, cho nên ta càng không thể không ra tay! Chỉ chờ ngươi lên tiếng thôi! Đến đây, đến đây, khó mà có được lúc ta phát lòng hảo tâm thực hiện nghĩa vụ như vậy! Ngươi đừng khách khí với ta nữa!"
Tiểu Vũ cười tà tới gần Tần Uyển Như, Tần Uyển Như sợ hãi lui về phía sau. Mãi đến khi lưng chống đỡ ở cửa lớn của vương phủ, lúc không còn đường lui mới dừng bước lại!
Nước mắt lóng lánh, thân thể co rụt lại. Chợt , Tần Uyển Như nháy mắt

Xem tiếp: Q.2 - Chương 7: Chao Ôi, Xem Vương Phủ Thành Quán Rượu Rồi À?