21 Sở Mộ Hành cỡi Khuynh Thành xuống núi, Thương Ưng bay theo trên trời, phát ra những tiếng kêu mạnh mẽ. Đồng Ca nhìn theo thích thú: “Lần sau Sở Mộ Hành đến nhất định phải hỏi hắn bắt con ưng này ở đâu, ta cũng muốn nuôi một con, thật xuất sắc, thật oai!”“Thương Ưng bình thường sống ở sa mạc lớn, tính tình hung hăng, cao ngạo, rất khó thuần dưỡng.
22 Đồng Ca đứng trước mặt Đoàn Thịnh, đôi mắt trong suốt nhìn thẳng vào hắn: “Chàng sẽ phản bội ta sao?”Đoàn Thịnh kiên định nhìn Đồng Ca, “Đoàn Thịnh ta thề với trời, đời này tuyệt đối không phản bội Đồng Đồng, nếu trái lời thề, sẽ chịu vạn mũi tên xuyên tim mà chết !”Đồng Ca cười khẽ: “Được, ta tin tưởng chàng !”Đồng Ca xoay người nói với Tôn trưởng lão: “Tôn trưởng lão, để chàng đi.
23 “Đồng đại ~ Tôn trưởng lão ~” mấy anh em ở võ quan vây trước mặt ba người. “Các huynh đệ có bị thương không?” Đồng Ca hỏi. “Mọi người trong võ quán chúng ta đều anh dũng như thần, thứ việc nhỏ này căn bản không là gì!” một người cười to nói.
24 Đồng Ca nói rất hùng hồn, toàn thân tỏa ra khí thế chiến đấu hừng hực, ngay cả Đoàn Thịnh cũng xém chút bị khí thế đó làm sợ hãi. “Chàng còn huynh đệ nào khác không?” Đồng Ca hỏi.
25 Đoàn Thịnh và Đồng Ca vốn định ở sơn trại thêm mấy ngày, nhưng nghĩ lại, bọn họ giết tướng Lý Trường Thanh do triều đình phái tới, cộng thêm cam kết cuả Đoàn Thịnh để mọi người trong sơn trại được chuyển hộ tịch thành dân lành, hai chuyện này đủ để thái tử lấy cớ đặt điều, cho nên phải sớm về kinh nói rõ sự tình.
26 Đêm xuống đoàn người kiếm chỗ nghỉ tạm. Bên ngoài lều, mọi người đang vây quanh đống lửa nướng thịt. Giang Tiểu Thủy đưa thịt thỏ đã chín cho Đồng Ca, “Đại Đại, thịt chín rồi, muội ăn trước đi!”Đồng Ca nghe thấy xưng hô như vậy, nghiêng đầu nhìn một chút, thấy Giang Tiểu Thủy đang cười hiền lành và thành khẩn, Đồng Ca cảm thấy xưng hô như vậy cũng không có gì không ổn, bèn nhận lấy thịt thỏ mà không có ý kiến gì.
27 Để che giấu tai mắt thái tử, tất nhiên phải cải trang. Khi Đoàn Thịnh đưa một bộ quần áo nữ cho Đồng Ca thì trong mắt hai người còn lại không che giấu được sự mong đợi.
28 Qua mấy ngày, Đồng Ca đã hơi quen việc mặc đồ nữ, đồ dù thùy mị thế nào nàng mặc lên vẫn hiện ra vài phần anh khí. Đồng Ca tuy có khăn che mặt, nhưng khí thế và dáng người tuyệt sắc vẫn khó mà giấu được, khiến hầu như ai cũng quay lại nhìn, làm Đoàn Thịnh buồn vui lẫn lộn.
29 Đêm lạnh như nước, những ngôi sao ẩn về phía chân trời, chỉ còn lại bóng trăng cô đơn. Tiếng vó ngựa quấy nhiễu sự yên tĩnh của kinh thành, trên đường, bốn con ngựa đang chạy vội.
30 Phòng sách phủ thái tử, dưới ánh nến. Đoàn Tác vẻ mặt lạnh lùng ngồi trên ghế, bên cạnh hắn là một nam nhân trung niên đang cung kính đứng, người này tên là Điền Khang, thủ lĩnh tham mưu cho thái tử.
31 Đoàn đế đến gần Đoàn Thịnh, vỗ vỗ vai hắn: “Tất cả giao cho con, ta ủng hộ con vô điều kiện, nhưng hãy nhớ, đừng đánh rắn động cỏ!”Sau khi Đoàn Thịnh đi, Đoàn đế lập tức gọi Lý công công tới.
32 Điện Kim Loan trang nghiêm im lặng như tờ. Khâm sai Ngự Thân Vương mang đến một tin tức nghiêm trọng, Lý Trường Thanh mượn cớ trừ cướp, thừa cơ mưu sát Thân Vương, có mấy vạn binh sĩ làm chứng!Đoàn đế hết sức tức giận, các quan văn võ thì kinh hãi, giết hại hoàng tử tội như giết vua, phải tru di cửu tộc!Đồng thời, Đoàn Thịnh trình lên đơn làm chứng của mấy vạn dân ở huyện Tấn Vân, đây là do từ lúc bắt đầu về kinh Đoàn Thịnh đã bí mật phái người đi làm, đơn này có thể chứng minh Đồng Ca là anh hùng một phương, chứ không phải giặc cướp làm hại dân lành.
33 Đồng Ca bước nhanh lên trước: “Cô nương này, có phải bên trong có người khi dễ cô không? Cứ nói ra, ta sẽ giúp cô xử lý!”Đúng lúc này, có mấy nam tử ngông nghênh tiến vào, bọn họ đẩy Đồng Ca ra, chận trước mặt ba nữ tử kia.
34 “Người đâu, đưa thái tử phi về phủ!”Minh Ngọc Chiếu rũ mắt xuống, giấu tất cả cảm xúc vào trong, cô đơn bước đi. “Mỹ nhân đúng là mỹ nhân, ngay cả bóng lưng nhìn cũng mất hồn!” Giang Tiểu Thủy cảm thán.
35 Tang Vân híp mắt cuời nói: “Đề tài này được, có màu sắc truyền kỳ, mà cũng hợp ý người xem, hơn nữa nếu có liên quan đến tình yêu thắm thiết, sẽ càng được yêu thích hơn!”“Tình yêu?! Ta không thích nổi nhờ tình yêu, rất tổn hại hình tượng, không được!” Đồng Ca bất mãn nói.
36 Đồng Ca tựa như đã biến mất khỏi thế gian, không ai biết nàng ở đâu! Đoàn Thịnh hỏi hết mọi người trong phủ, cũng tìm khắp các ngõ ngách trong phủ, nhưng không hề thấy.
37 Giang Tiểu Thủy nói: “Vậy Đồng Muội thì sao? Hôm nay không cứu?”Mắt Đoàn Thịnh ảm đạm: “Tạm thời Đồng Đồng sẽ không có nguy hiểm, thái tử giải độc cho nàng chứng tỏ tạm thời chưa muốn giết nàng, chỉ sợ.
38 Đoàn Thịnh tìm một thầy thuốc có thể tin tưởng được giả thành thị vệ để dẫn vào cung. Đi trong hành lang được chạm ngọc dát vàng, Đoàn Thịnh nắm thật chặt quần áo trên người, cảm thấy hơi lạnh lẽo, quyền lực là thuốc độc, có thể khiến người ta không để ý đến tình thân, mà giết hại lẫn nhau.
39 “Này! Trà uống rồi, nói chuyện cũng nói rồi, chẳng phải chúng ta nên đi dạo sao?!”Thái tử liếc nhìn rèm giường màu trắng, “Không cần, ta nghĩ ở trong phòng tốt hơn.
40 Cửa Tây viện bị một nhóm thị vệ bao vây, thái tử kiêu ngạo bước vào cửa, nhìn Đoàn Thịnh cười lạnh. Hộ vệ ở Tây viện thấy một thái tử khác hung hăng xuất hiện, lập tức hiểu ra người trước có thể là kẻ giả mạo, bèn nhanh chóng rút kiếm ra giơ về phía Đoàn Thịnh.