1881 Chương 1894: Độc hệ pháp tắc. (2) Kể cả thi thể rất nhiều Võ Giả mà lúc trước Lâm Minh giết chết, cũng bị Bạch Cốt kia bắt lấy, theo thanh âm xuy xuy xùy, những huyết nhục này toát ra khói xanh, không quá một lát, toàn bộ bị ăn mòn rồi, ngay cả cặn bã cũng không còn! Vô tận huyết nhục, cứ như vậy hóa thành huyết tương màu đỏ thẫm, một mùi gay mũi phát ra, để cho da đầu người run lên.
1882 Chương 1895: Diệt Vạn Quỷ. Trong tích tắc này, Vạn Quỷ Thiên Tôn đã buông tha né tránh, hắn duỗi quỷ trảo ra đánh vào ngực của Lâm Minh! - Tiểu bối, nếu ngươi muốn chết thì lão phu sẽ bóp nát tim của ngươi.
1883 Chương 1896: Ma Thần rút đi. (1) Tuy tu vị của hắn bị áp chế, nhưng mà giết chết hắn vẫn khiến Lâm Minh hưng phấn run rẩy. Hắn quá khát vọng lực lượng! Đại kiếp nạn sắp tới, Lâm Minh ít nhất phải có được vốn liếng chống lại Thiên Tôn, như vậy mới có thể phát huy tác dụng trong đại kiếp nạn.
1884 Chương 1897: Ma Thần rút đi. (2) Hắn không có ra tay với Hỗn Độn Ma Thần. Hắn không có nắm chắc liên tục đánh chết hai gã Thiên Tôn, nhưng mà trái lại nếu như Hỗn Độn Ma Thần ra tay, cũng không làm gì được Lâm Minh.
1885 Chương 1898: Bí cảnh bảo tàng. Trong rừng rậm cổ xưa này, dường như đã tồn tại trăm triệu năm, mỗi một mảnh lá cây đều to lớn như một gian phòng. Cho dù ánh sáng gì chiếu tới nơi này, đều bị tầng tầng lớp lớp lá cây loại bỏ nên ảm đạm vô quang, chỉ lưu lại quang ảnh pha tạp trên đất.
1886 Chương 1899: Di tích Thái cổ. Hai người chậm rãi tới gần rừng đá, trong lúc nhất thời cả rừng đá như sống lại, có dị động, nhiều đóa hoa đại đạo rơi xuống, hóa thành đạo phù văn kỳ lạ, phong tỏa cả phiến thiên địa này.
1887 Chương 1900: Thánh Chủ trung kỳ. (1) Hắn đưa mắt nhìn qua, nhìn thấy vô số tinh cầu này đều đầy lỗ, tàn phá không chịu nổi. Ánh mắt nhìn xa hơn về tinh ưực mênh mông, nơi đó càng có hài cốt tinh cầu tỏa sáng đang vụt tắt.
1888 Chương 1901: Thánh Chủ trung kỳ. (2) Ngay cả lúc hư ảnh Tu La thôi động Vạn Ma Sinh Tử Luân, giờ khắc này nó có huyết nhục đầy đặn, tản mát khí thế ngập trời, đồng tử vốn trống rỗng đen kịt cũng trở nên sáng ngời như máu.
1889 Chương 1902: Xuất quan. Lâm Minh kinh ngạc, nói: - Ngươi có cái gì muốn nói sao? Lâm Minh cảm giác thiếu nữ áo đỏ muốn nói lại thôi. Thiếu nữ áo đỏ há hốc mồm nói: - Trên người của ngươi ta ngửi được hương vị đặc biệt.
1890 Chương 1903: Một tỷ công huân. (1) - Đa tạ La Đức đại nhân. - La Đức đại nhân chịu xuất thủ tương trợ, đúng là vinh hạnh của Long Nha Phường. - Đó là đương nhiên, thân là Đại Giới Giới Vương, ngay cả Giới Vương ở trước mặt ngươi cũng không chịu nổi một kích.
1891 Chương 1904: Một tỷ công huân. (2) - Gốc Minh Tuyền Thủy Liên này là chúng ta người Tiểu Cực Cung phát hiện ra trước, các ngươi định cướp sao? Giọng của Ngọc Lạc trong trẻo quát đám người chung quạnh.
1892 Chương 1905: Chiến trường cuối cùng. - Đây là nguyên nhân Độc Cô tiền bối trốn không thoát và bị giết sao? Đây là ý niệm cuối cùng của trung niên mập mạp tại nguyên mộng chiến trường, nháy mắt sau đó âm thanh đâm xuyên da thịt vang vọng.
1893 Chương 1906: Thiên Tôn vẫn lạc. (1) - Người Đông Phương gia tộc dám gài bẫy hãm hại. . . Các ngươi rất tốt, thật không ngờ rất ngoan độc! Cũng có chưởng môn nghiến răng nghiến lợi.
1894 Chương 1907: Thiên Tôn vẫn lạc. (2) Bọn họ nhìn thấy lão giả mặc trường bào màu xanh lá, toàn thân bao phủ trong khí tức hỗn độn. Lão giả kia hai đồng tử bắn ra quang mang hỗn độn khủng bố, bắn phá tứ phương.
1895 Chương 1908: Khôn Nguyên thượng nhân. Hung thú là chim đại bàng, hai cánh mở ra rộng chừng trăm dặm, hung sát khí như núi bao phủ toàn trường. Chim đại bàng há to miệng ra.
1896 Chương 1909: Công huân điên cuồng. Nhưng mà theo lời Khôn Nguyên thượng nhân nói, có chút tông môn đúng là chuẩn bị vũ khí bí mật tại nguyên mộng chiến trường, ví dụ như trước đó Tiểu Cực Cung cũng đi sông băng đại hoang tìm "Băng ly".
1897 Chương 1910: Láng giềng Thánh Mỹ. (1) Huống chi Lâm Mục này hơn phân nửa là che dấu tung tích, thậm chí cải biến dung mạo! Dù sao Lâm Mục ở nguyên mộng chiến trường gây thù quá nhiều, hơn nữa hối đoái trang sách màu vàng cao điệu như vậy, hắn không có khả năng dùng chân diện mục gặp người.
1898 Chương 1911: Láng giềng Thánh Mỹ. (2) Ầm ầm! Một đám người phóng tới Đế Vương Thần Bích, bọn họ ở xa nhìn thấy thanh niên áo lam bay về phía Đế Vương Thần Bích, uy áp đáng sợ kia giống như không tồn tại với hắn, hắn càng ngày càng tiếp cận Đế Vương Thần Bích, bước đi thong dong.
1899 Chương 1912: Trang sách màu vàng. - Đúng là đồ vật thần kỳ. . . Lâm Minh cảm nhận được vẻ bất phàm của trang sách màu vàng, hắn chăm chú nhìn qua, chỉ thấy trên giấy có đầy văn tự và phù văn vô cùng phức tạp, trong chút ít phù văn có hai chữ cổ lớn, nó tỏa ra hào quang màu vàng như ánh trăng nhu hòa.
1900 Chương 913: Thánh Mỹ bảy chuyển. (1) Dù sao trong Hồn giới thất trọng vũ trụ, Lâm Minh căn bản không biết Thánh Mỹ đang ở trọng vũ trụ nào, hắn muốn đi gặp Thánh Mỹ rất khó khăn rất khó khăn.