21 Một trong hai người là lão giả mạc hôi sam, vóc người lão giả này thấp bé, béo mập, con mắt híp lại tràn đầy vẻ tươi cười. Trong đoàn người tiến vào, cũng chỉ có một mình hắn giữ biểu tình vui cười hớn hở, không nghiêm túc giống như mọi người xung quanh.
22 Đoàn người La Hùng dần dần bước lên đài cao, tiếng nói chuyện, nghị luận xôn xao bốn phía theo chân đám người La Hùng lên dài bắt đầu dần dần yên lặng.
23 Con mắt La Dật trừng lớn, không thể tưởng tượng nhìn về phía La Hùng!
“Này, đây là năng lực gì? Cư nhiên lại mạnh mẽ tới như vậy? Lẽ nào, đây, đây chính là uy năng của Tiên Thiên chi cảnh có thể làm được sao? Hư không nắm chặt, yêu thú khủng bố như vậy cũng không thể nhúc nhích chút nào?”
La Dật thầm hít một ngụm lương khí, một màn trước mắt đã hoàn toàn không thể dùng khoa học để giải thích!
- Trảm!
La Hùng nhẹ giọng quát lớn, một đạo thân hình từ phía sau hắn chợt thoát ra!
Đây chính là La Thiên Phách!
Thân hình La Thiên Phách trầm ổn, hai tròng mắt lãnh tĩnh, toàn thân, toàn thân tỏa ra một cỗ ý chí bá đạo tràn ngập nguy nghiêm tới cực điểm, nhảy phát lên cao đủ hơn ba mươi mét! Chơt, trong mắt chợt lóe lên hàn quang, bàn tay co lại, trong khoảng khắc, một đạo quang mang màu vàng từ trên người hắn tuôn ra, quang mang màu vàng nồng nặc tới cực điểm thình thình ngưng tụ quanh bàn tay hắn, ngay sau đó bàn tay rung động, tại lúc La Dật trừng mắt há mồm, một thanh cự đao hư huyễn màu vàng, dài chừng hơn mười mét chợt xuất hiện.
24 - Hai nhà Đường Tống, tuy rằng cũng là gia tộc truyền thừa nghìn năm, thế nhưng theo lời nói của các trưởng bối, tổ tiên của hai gia tộc này là thuộc hạ của tổ tiên La gia chúng ta! Vạn Ma Vân Gian, Thượng Cổ Ma Vực.
25 Đối với dòng chính mà nói, đây là một ngày quan trọng để củng cố địa vị của chính mình trong lòng các chi thứ. Đối với chi thứ mà nói, đây cũng là ngày quan trọng để bọn họ có cơ hội tiến tu cao hơn! Dọc theo đường đi, khắp nơi có thể thấy được hậu bối La gia khí thế bừng bừng, đầu ngẩng cao, xoa tay, có chút khẩn cấp.
26 Nghe nói trên đại lục còn có rất nhiều gia tộc truyền thừa vạn năm, thậm chí là hơn mười vạn năm. . . Đây mới là những đại gia tộc chân chính. Sinh ra trong những gia tộc như vậy, đan dược như Hổ Long Đan, Linh Động Đan có thể nói căn bản không cần phải lo lắng.
27 La Dật quay đầu, nhất thời không cười nổi. Nói đùa, chính là nhân vật phản diện La Hào bị hắn ngang chân ngày hôm qua.
La Hào cười ha ha, mà các thiếu niên dòng chính đứng cùng với hắn mang theo ánh mắt rất khác nhau.
28 Đang khi nói chuyện, một tia quang mang màu vàng nhất thời từ trên người hắn tỏa ra.
Đôi mắt La Dật chợt lóe, sâu trong đôi mắt thoáng hiện lên hàn mang, bên mép nhếch lên, nở nụ cười nhạt.
29 Nhưng La Dật lại phát hiện ra, đệ tử dòng chính La gia xung quanh, cả đám đều có vài phần lo lắng, tuy nói ánh mắt của mấy người La Hùng đều rất hiền hòa, thế nhưng do ảnh hưởng nhiều năm, bọn họ không dám có một chút lo mãng.
30 Bất quá viên đá này rất kỳ lạ, bản thân có năng lực tự chữa trị. Chỉ cần không phải một chưởng hoàn toàn xuyên thủng, như vậy trong thời gian cực ngắn, vết chưởng ấn in trên mặt sẽ tự động biến mất.
31 - Nhất phẩm sơ kỳ? Yêu thú Tiên Thiên?
La Dật sửng sốt một chút.
- Thế nào yêu thú cũng chia thành Tiên Thiên và Hậu Thiên? Mà đầu Sư hổ thú hôm qua cư nhiên là yêu thú Tiên Thiên?
- Uh!
La Băng Vân gật đầu, sau đó nghi hoặc hỏi:
- Thế nào ngày hôm nay lại đột nhiên có hứng thú đối với mấy thứ này?
La Dật lấy lại tinh thần, nở nụ cười:
- A, không có gì, hiếu kỳ mà thôi!
La Băng Vân kỳ quái liếc mắt nhìn La Dật, thấy La Dật đã quay đầu đi, đôi lông mày của nàng nhíu sát lại, nhưng cũng không nói thêm điều gì, quay đầu nhìn sang lôi đài.
32 La Băng Vân đầu tiên là dại ra, mà ngay sau đó, vẻ dại ra trong ánh mắt liền biến thành kinh hỉ.
“Tiểu Dật!. . . Lẽ nào nói, bí mặt mà nó đã nói là.
33 La Dật đứng trên lôi dài, nhìn những ánh mắt khiếp sợ lẫn không thể tin tưởng xung quanh. . . Trong lòng nhẹ nhang nở nụ cười.
“Trứng không may, thấy rồi sao? Đây là vinh quang thuộc về ngươi.
34 Một người thiên tư bình thường, dùng đan dược, trong vòng một năm, liên tiếp vượt qua năm cấp, loại đan dược như thế này, hiển nhiên trân quý không gì sánh được, nhưng chung quy vẫn có.
35 La Dật biết, điều này là chuyện bình thường. Dù sao La gia tu hành võ đạo, cuối cùng cần phải đối mặt chính là yêu thú! Mà yêu thú hung tàn căn bản không thể nào tưởng tượng nổi.
36 Sau khi bước vào phòng, Xuân di vẫn như cũ kích động không biết nói cái gì. Mà sau khi La Dật trấn an một phen mới dần dần bình tĩnh lại. Lão phụ nhân hài long lau dòng nước mắt chảy dài, thu xếp chuẩn bị bữa cơm tối.
37 La Dật ngẩng đầu, nhìn kiến trúc rộng lớn trước mặt, trong lòng hơi có chút thán phục suy nghĩ.
“Bất quá, ngày hôm qua đã tận mắt chứng kiến thực lực của La Hùng và La Thiên Phách.
38 Tại La gia, La Tam coi như là hạng người quyền thế ngập trời. Tuy rằng quyền lợi của hắn đại thể đến từ sự coi trọng của La Thiên Phách, thế nhưng thân phận của hắn rất cao, điều này không thể nghi ngờ.
39 La Dật đột nhiên thể hiện thực lực mạnh như vậy, tự nhiên không tránh được nhiều suy đoán khác nhau. Trong đó khiến cho mọi người thấy hợp lý nhất chính là La Dật có tâm cơ thâm trầm, nhiều năm qua vẫn một mực ẩn nhẫn, chính là vì có được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện, cũng chỉ có chân chính trở thành đệ tử nội điện, thân phận địa vị của hắn tại La gia mới có thể biến hóa căn bản.
40 Hai mắt hắn như điện, khuôn mặt lạnh lẽo, một tiếng quát này nhất thời vang vọng khắp Tu Võ Ngoại Điện, thanh âm cực lớn, khiến cho một số người từ đầu vẫn chưa chú ý tới bên này đều ngạc nhiên quay đầu sang nhìn chằm chằm, tập trung quan sát sự việc diễn ra!
Một tiếng quát lớn thình lình này của La Dật chính là vận chân khí phát ra, tuy rằng không có khả năng so sánh với những vu kỹ âm ba chân chính, thế nhưng thanh âm đủ vang dội, giống như tiếng sấm nổ vang giữa trời xuân.
Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp
Số chương: 35