21 Tô Lam đẩy cửa nhà, để mèo con chạy vào, nhìn bốn phía cũng không thấy người, đi tới thư phòng, liền thấy Tạ Tấn Xuyên đang ngồi trước bàn làm việc giơ một tấm ảnh ra trước ánh nắng, cũng không biết đã ngắm bao lâu.
22 “Anh nói sau này cái gì?”
Tô Lam cầm điện thoại di động gọi cho Tạ Tấn Xuyên, nghe được bên đầu dây bên kia có tiếng anh đang viết, hỏi lại một lần: “Uy, em hỏi anh đó, anh nói với mấy người Mùa hạ cái gì mà sau này sẽ biết? Em hôm nay có gì mà không tiện hả?”
Tạ Tấn Xuyên không yên lòng lên tiếng, “Ngô, không có gì, buổi tối muốn cùng em đi ra ngoài một chút.
23 Một trận tuyết qua đi, toàn thành phố tựa như vạch rõ trắng đen.
Tô Lam ở bên ban công vẻ cảnh tuyết, cúi người xuống vẽ phác họa, lộ ra đường cong đẹp đẽ khiến người ta huyết mạch phun trào, cổ tay áo lông bạc trắng được gấp lên bảy cm, để hở cổ tay trắng nõn, cả người đều có vẻ hoạt sắc sinh hương.
24 Tạ Tấn Xuyên tan tầm trở về ngó trái ngó phải không thấy Tô Lam, hóa ra cậu đang ngồi trên thảm bên giá sách nghịch laptop, đeo tai nghe, không biết đang nghe cái gì mà nét mặt vui hớn hở.
25 Chuyện của Mạc Ly còn chưa kịp đến phiên Tạ Tấn Xuyên giải quyết, ai cũng không ngờ câu đầu tiên Lâu Thư nói lại có thể làm người ta nghẹn chết —– Mạc Ly đã là người của lão tử rồi, đừng có thèm muốn!
Vừa vặn một đám người đều onl YY, Mùa hạ sốc không nhẹ: “Mạc Tiểu Ly ơi, từ khi nào cậu cùng với Lâu thúc bên nhau vậy?”
Hỉ Oa hô to gọi nhỏ: “Thật không logic! Tôi còn nhớ cái topic những CP tuyệt đối không có khả năng! Khi đó thúc với Mạc Ly chính là đứng đầu mà?!”
Tô Lam đối với topic đó cũng có ấn tượng, nó nói rằng Mạc Ly một thân trong trẻo, lạnh lùng, ít nói, Lâu Thư một thân cuồng vọng, lãnh ngôn, hai người này thế nào cũng không thể hợp nhau.
26 Trên đường đã tràn ngập không khí tết, người đi qua lại đông đúc, Tạ Tấn Xuyên cùng Tô Lam đều mặc áo khoác trắng, Tô Lam thoạt nhìn đẹp tinh xảo, Tạ Tấn Xuyên lại là kiểu đẹp quý khí mà tuấn dật, hai người vẻ ngoài đẹp, dáng cũng đẹp, đi giữa dòng người thu hút rất nhiều ánh nhìn.
27 Cố Tích, tôi phải nói cho cậu biết, từ đầu tới cuối, Thẩm Phi chỉ yêu có một mình cậu.
Cố Tích năm ấy mười tuổi, giữa vườn hoa mai nở trắng xóa, gặp Thẩm Phi.
28 Từ ngày offline ấy, Mạc Ly cùng Lâu thư bắt đầu những ngày tháng ở chung.
Mạc Ly nấu ăn khéo tay, sắc, hương,vị đều hấp dẫn, Lâu Thư mỗi lần ăn đều ăn uống cực kỳ tận hứng, thế nhưng lo lắng vị kia nhà mình khổ cực, nên mỗi lần Mạc Ly nấu cơm đều chỉ cho nấu ít thôi, đối với nam nhân không uống rượu mà nói, bàn cơm ba món vậy là đủ, huống chi Mạc Ly sức ăn nhỏ, mỗi lần chỉ non nửa chén cơm đã no rồi.
29 [Đã có chuyện của Tương Tiểu Vũ “Võng phối chi chồng ơi em là fan của anh”]
“Đã trễ thế này hẳn là không có tân sinh viên đâu. Nhan Sâm sư huynh cùng đi liên hoan đi?” Thu Yến chỉ vào đồng hồ đeo tay nói, đã hơn chín giờ tối rồi.