1 Taoyan.
“Hello, tuy anh đổi máy tính nhưng tôi vẫn vào được (^_^)/”
“Tôi không biết cậu là ai, nhưng tôi không có thời gian đùa với cậu, mau cút khỏi máy tính của tôi đi.
2 “Hi, lại gặp nhau (^V^)/”
Trên trán Cảnh Minh Uy nổi một đường gân xanh, mạnh tay gõ lên bàn phím “Không được gây cản trở công việc của tôi…”
“A, người đang làm việc thực đáng sợ (x___x), vậy đợi chút nữa lại đến quấy rầy anh.
3 “Hôm nay anh trở về thật sớm a, thật hiếm thấy (⊙ o ⊙)”
Cảnh Minh Uy vừa mở máy tính ra, đối phương lập tức nhảy vào, nếu là trước kia chắc chắn sẽ phát hỏa, nhưng mà hiện tại đã tập mãi thành thói quen: “Cậu không phải suốt ngày chỉ ngồi máy tính không có chuyện gì làm chứ…”
“Tôi là hacker otaku a (*^﹏^*)”
“Otaku?” Đối với Cảnh Minh Uy mà nói, đây tuyệt đối là một danh từ mới.
4 Hệ thống internet cả công ty bị xâm nhập, công việc bị bắt đình trệ một buổi sáng, được nhân viên kỹ thuật cứu giúp đúng lúc. Người đầu tiên Cảnh Minh Uy nghĩ đến chính là tên kia, mấy ngày nay đều không nhìn thấy tên kia, “Chẳng lẽ là BO trả thù?” Nhưng cũng không loại trừ kẻ khác.
5 Ra phòng họp, Cảnh Minh Uy một đường đi vào văn phòng, tùy ý quăng văn kiện lên sô pha, thời hạn cuối cùng giao nộp công trình này chỉ còn vài ngày, dưới tình huống không có chứng cớ vô cùng xác thực, không thể kiện lên cấp trên là tập đoàn Tập Diệu đánh cắp buôn bán cơ mật, thời gian giao án kéo dài sẽ tạo thành ảnh hưởng cực không tốt tới danh dự của công ty, hiện tại ngoại trừ việc sửa án, cũng phái người ra ngoài điều tra chuyện này.
6 “≧︿≦ tôi vẫn không làm được, rất xin lỗi. ”
“Rất xin lỗi là được sao? Rất xin lỗi có thể bồi thường tổn thất của tôi sao? »
“≧__≦ vậy anh nói làm thế nào bây giờ?”
“Tôi cho cậu một cơ hội, ngày mai công ty chúng tôi có hoạt động thông báo tuyển dụng quy mô lớn, sẽ có mấy ngàn người tham gia, xác suất lựa chọn trúng tuyển hay không là chia đều, đương nhiên tôi sẽ không tham dự vào buổi tuyển dụng đó, cậu phải đến, nếu không đến… Nói lầm bầm hừ.
7 BO đã thoát khỏi khống chế, “Khá khen cho cậu BO, trái lại lấy mất quân của tôi, xem tôi mà tìm được cậu thì tôi sẽ xử lý thế nào” Cảnh Minh Uy đã sớm nghĩ ra vài trăm loại phương thức tra tấn BO ở trong lòng.
8 Tiêu Dương thay xong quần áo, vo tròn quần áo dưa muối cầm trong tay, Cảnh Minh Uy vừa thấy liền muốn hộc máu, mang những thứ này đến cho cậu ta quả thực là lãng phí.
9 Cảnh Minh Uy mở ngăn kéo lấy thuốc dạ dày, đi vào kho hàng dưới tầng hầm, văn phòng kho hàng bị Tiêu Dương hoàn toàn biến thành nhà mình, đắp đống một chỗ là máy tính không nói, ngay cả cái giường cũ kỹ ở nhà cũng bị cậu mang đến đây.