61 Trong xe, Cận Phi Ngữ ngồi phía sau đang cười đến sáng lạn, làm Mạc Phỉ không hiểu mô tê gì, cậu mờ mịt hỏi: “Sao vậy?”
Cận Phi Ngữ thu hồi nụ cười trên mặt lại, mang theo vẻ nhẹ nhõm.
62 “Mọi người đều gọi bọn tôi là đại viện lục quân, nhưng bọn tôi còn một danh hiệu khác gọi là Z. ”
Chữ Z này đánh trước một đòn cảnh cáo cho Mạc Phỉ, lại nhớ đến, khi đám người bọn họ đang nổi lên xung đột với lão đại trong sân thể dục, người tên Z này đã đến nơi ẩn nấp của bọn họ, giết ba mẹ Trần và một đám trẻ con.
63 Bôn ba cả một buổi tối, mọi người đều thấy mệt mỏi. Kim Thuần sắp xếp cho mấy người trực vào tối qua đi nghỉ ngơi. Đinh Vĩ và Hồng Tỷ đã xuất phát từ sáng sớm để đi tìm Mạc Phỉ, bọn họ đã ước định, bất luận là kết quả ra sao, sáng mai nhất định phải trở lại, bọn họ sẽ tập hợp trong cái thôn trang nhỏ kia.
64 Trong ký ức của Địch Hạo Tuấn, anh chỉ sâu sắc nhất với người cha của mình. Ở trong gia tộc, trong đám anh em bọn họ, anh hai được bồi dưỡng thành người thừa kế, anh ba chỉ quan tâm đến kinh tế, riêng Địch Hạo Tuấn, rất nhỏ đã đến quân doanh, trưởng thành trong quân đội của quốc gia.
65 Sau khi nói lời tạm biệt với Mạc Phỉ trước cửa cung, mấy người Lại Minh dùng xe gắn máy chạy đến đại viện của Lưu Tông Minh.
Khi đến gần nơi phòng ngự của đại viện, Lại Minh suy nghĩ thầm.
66 Ánh sáng xung quanh vòng bảo hộ nhàn nhàn phát ra, vòng bảo hộ cũng không còn có thể bảo hộ toàn vẹn cho Đường Sĩ Miễn nữa. Mà trên mặt đối phương, một bên là thi ban, một bên là da dẻ bình thường cũng không ngừng thay đổi.
67 Lái xe chạy trên con đường trống trải, bốn phía giăng đầy sương sớm, bốn phía cũng không có ai. Mạc Phỉ cảm thấy rất may mắn khi ở Nguyệt Cung sơn chỉ gặp được một tên địch, nếu không bằng trình độ giảo hoạt của bọn chúng, bọn họ khó có thể trốn thoát.
68 Mắt mũi của Đinh Vĩ sưng bầm, trong lúc nhất thời Trương Khánh không nhận ra y là một thành viên đã bị hắn ta đặt tên trong danh sách đen của hắn. Sau khi nhìn thấy Đinh Vĩ, Trương Khánh gật gật đầu nói với Phong Thiệu Huy: “Cậu làm tốt lắm, lát nữa tôi sẽ thông báo bọn họ thưởng cho cậu.
69 Chỉ có Lăng Ba và Mạc Phỉ ngồi trong cùng một chiếc xe.
Mạc Phỉ nhớ đến thời điểm lần đầu cậu gặp được Lăng Ba, Lăng Ba suýt chút nữa coi cậu là người của sân thể dục, hai người còn xung đột.
70 Lần đầu tiên tiếp nhận hạng mục khoa học này, Mạc Phỉ đã điều tra rất nhiều mặt. Khi đó trên thị trường cũng bắt đầu tung ra bình thuốc màu lam ấy, giá cao chót vót nhưng chỉ người đặc biệt mới có thể với đến nổi, thì đại đa số chưa từng tiếp xúc qua loại thuốc này.
71 Trong cuộc đại chiến với Đường Sĩ Miễn, Địch Hạo Tuấn tiêu hao quá nhiều tinh lực. Tuy may mắn sống sót sau trận nổ lớn, nhưng do trường kỳ mệt nhọc, hơn nữa còn bị thương nặng, khiến anh hôn mê hết ba ngày mới tỉnh lại.
72 Ô tô của Địch Hạo Tuấn đi từ Bàn Sơn chạy về thủ đô, đoạn đường này xung quanh đều là vách núi, bốn phía lại không có lan can bảo hộ, chỉ cần một chút không để ý sẽ lộn nhào xuống vách núi như chơi.
73 Thôn trại nhìn có vẻ an lành, nhưng lại ẩn giấu điềm sát cơ.
Nhóm người Mạc Phỉ đã thông thạo đường đi, bọn họ nắm bắt thời điểm đối phương thay ca để vạch ra kế hoạch hành động cho mình.
74 Vì để dễ dàng cho ban đêm tác chiến, mấy vị trí rõ ràng trong ngõ hẻm đều được Mạc Phỉ dùng đuốc làm ký hiệu. Kẻ địch xấu số nào xông vào khu vực sáng này, ắt hẳn sẽ bị bên mình thủ tiêu dễ ăn cháo.
75 Đoàn xe một đường chạy như bay, cách Nguyệt Cung sơn càng ngày càng xa. Sau khi rời xa nơi Zombie tụ tập, tất cả mọi người đều buông lỏng cảnh giác.
Đoàn xe rất nhanh chạy đến ngã ba, cách đó không xa, có vài vệt sáng mờ nhạt lóe lên, đấy chính là phe địch đang dùng súng ống cùng đạn dược công kích bầy Zombie.
76 Sau khi từ biệt ở Hoàng cung cũ, đội của Mạc Phỉ rốt cuộc cũng một lần nữa tụ hội đầy đủ. Đại Bàn chết rồi, Đinh Vĩ cùng Hồng tỷ chưa rõ tung tích, Lăng Ba thì mất chân… Mạc Phỉ cũng đã biết hết tất cả mọi việc phát sinh trong đại viện không quân, đối với chuyện Địch Hạo Tuấn lừa gạt cậu, mãi đến khi đi tới đại viện không quân, cậu vẫn còn vô cùng tức giận.
77 Đứng ở đầu bầy Zombie kia, bất ngờ trông thấy thân ảnh của Trương Khánh.
Sau khi trở lại đại viện lục quân, hắn liền tự giam mình trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất, toàn tâm toàn lực dồn tâm sức vào cuộc thí nghiệm.
78 Một đợt đại sóng Zombie biến dị xuất hiện ở ngay trước mắt mọi người, bọn chúng đều có cùng một đôi mắt màu đỏ như nhau, còn cơ thể của chúng, vừa nhìn liền biết chuyên về chiến đấu, một số ít còn am hiểu về phòng ngự.
79 Thời điểm tất cả mọi người đang chiến đấu kịch liệt, Lăng Ba lê chân tàn phế của mình, từ từ đi ra ngoài. Lửa đạn kịch liệt đến thế nhưng trong lòng cậu lại vô cùng bình tĩnh.