41 Tim Giang Phong Nguyệt đột nhiên đập nhanh hơn một nhịp, đây là chột dạ của kẻ trộm.
Chột dạ thì chột dạ, nhưng nếu bây giờ quay đầu bỏ chạy hay trực tiếp xông lên công kích, Giang Phong Nguyệt dám khẳng định, vị trại chủ đại nhân này sẽ xài chiêu lấy thịt đè người ép hắn thành bánh thịt.
42 Hảo hữu thượng tuyến trong trò chơi sẽ không cố ý nhắc nhở, trừ phi thiết lập sẵn.
Thực hiển nhiên, Giang Phong Nguyệt đã thiết định hệ thống thông tri Tiếu Khinh Trần.
43 Tiếu Khinh Trần mười phút trước vừa gặp Mạnh Khinh Hồng, còn Giang Phong Nguyệt thì đã nửa ngày không thấy hắn ta.
“Đứa nhỏ này… các ngươi ai sinh?” Mạnh Kinh Hồng ánh mắt lưu luyến trên mặt hai người một phen, trong mắt đã thay thế bằng sự vui sướng khi người gặp họa.
44 Tiền bị trộm, đó là đại sự.
Hai người Đại Tổng Quản Thời Kì Cuối cùng Tiểu Bạch Lang Cam Sắc chạy vội tới trước mặt Giang Phong Nguyệt, phản ứng của Đại Tổng Quản Thời Kì Cuối mãnh liệt hơn cả Tiểu Bạch Lang Cam Sắc, hắn cầm lấy tay Giang Phong Nguyệt, hai mắt lóe lên ánh nhìn chua xót: “Huynh đệ, ta thực xin lỗi ngươi, ngươi đánh ta đi, ngươi mắng ta đi, ta đánh mất tiền rồi, đống vàng bạc châu báu dưới hầm, đều bị ta làm mất…”
“Ta không phải cố ý, ta phát thệ, ta thật sự không biết sao lại không còn ở đó.
45 “Mặc kệ thị phi đúng sai… Tuân theo quy tắc…
Hàng nghìn năm sau… Ai còn nhớ rõ ai…
…
Nhất thế phồn hoa… Tan thành mây khói…”
“Sai rồi. ” Tiếu Khinh Trần vừa thượng tuyến chợt nghe thấy người nào đó ngâm nga bài ca không thành giai điệu, nghe xong vài câu thật sự nhịn không được đánh gãy hắn ngừng lại.
46 Giang Phong Nguyệt nghĩ, hiện tại là ứng với câu nói “nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến”, không chút miễn cưỡng.
Hắn sở dĩ phán định mấy người kia là Tào Tháo, tất nhiên do trong sáu người này có hai người hắn nhận thức —— Nguyệt Hạ Tiểu Lâu và Nam Phong Thụ.
47 Ba ngày sau, bảng treo thưởng có thêm hai cái tên —— Tiếu Khinh Trần, Quân Lâm Thiên Hạ.
Ra giá: một vạn kim, hai vạn kim.
Người treo thưởng: Nguyệt Hạ Tiểu Lâu.
48 Hoàng Triều.
“Phó bang, ngươi lần này thật là…” Cửu Nguyệt Vân Dã thuộc Hoàng Triều, hành tung khó đoán, là một siêu cấp thích khách thực lực không thể khinh thường, có một đặc điểm lớn: tham tiền.
49 Muốn giết Cửu Triều Phong Hoa, tuyệt đối không phải miệng nói giết là giết chết hắn được.
Giang Phong Nguyệt ngồi trong nhà Tiếu Khinh Trần ngẩn người, đương nhiên, hắn không phải đang tự hỏi nên dùng biện pháp gì để giết Cửu Triều Phong Hoa, mà là tuần tới, Tiếu Khinh Trần có công chuyện, không có thời gian thượng tuyến.
50 Nguyệt Hạ Tiểu Lâu không được để mắt khoảng nửa tiếng, rốt cuộc lần thứ hai chiếm được sự chú ý của lão đại hắn, Giang ca rốt cuộc cũng nhớ tới sự tình lúc nãy anh nhìn thấy.
51 Phản ứng đầu tiên của Tiếu Khinh Trần: làm thịt Cửu Triều Phong Hoa!
Phản ứng thứ hai của y: tên hỗn đản nào đó cư nhiên đi giết Cửu Triều Phong Hoa thật, hắn ta không thể cân nhắc phân lượng bản thân sao?
—— Ngài đã quên ước định lúc trước cùng Giang Phong Nguyệt, người ta thì không ←_←
Sau hai phản ứng này, Tiếu Khinh Trần liền đi mua một vật, trong trò chơi được tung hô là vật phẩm có giá trên trời —— Nhật Hành Vạn Lý phù.
52 Giang Phong Nguyệt cùng Tiếu Khinh Trần đồng thời nhìn về phía thanh âm phát ra, Tiếu Khinh Trần rất quen với giọng nói này, nhưng Giang Phong Nguyệt đích thực là lần đầu tiên.
53 Giang Phong Nguyệt và Tiếu Khinh Trần chính thức yêu nhau rất nhanh bị Dự Chiến Thiên Hạ thậm chí toàn trò chơi biết được, kỳ thật việc này ngoài ý muốn, muốn trách cũng chỉ có thể trách hắn trước mặt vô ý nói cho Đại Tổng Quản Thời Kỳ Cuối, sau đó Đại Tổng Quản Thời Kì Cuối lắm miệng nói cho Tiểu Bạch Lang Cam Sắc, Tiểu Bạch cả kinh, nói cho Yên Chi Triều Tuyết và Hoa Khai Trà Mỹ nghe, sau đó…
Một nữ nhân = ba nghìn con vịt.
54 Giang Phong Nguyệt cùng Tiếu Khinh Trần báo ID, Diệp Thanh Y rất vui vẻ chiêu đãi bọn họ, mời Giang Phong Nguyệt cùng Tiếu Khinh Trần vào phòng cha mình.
55 Tiếu Khinh Trần tuyệt đối không biết khi cùng với người yêu thì cụ thể nên làm cái gì, cho nên y liền đưa Giang Phong Nguỵệt một chuỗi danh sách, cho hắn đi kéo cừu hận.
56 Âm Thư và Nguyệt Hạ Tiểu Lâu đuổi theo Giang Phong Nguyệt cùng Tiếu Khinh Trần ra khỏi thành, đến vùng ngoại ô.
Hiện giờ Giang Phong Nguyệt đã quen thuộc với tuyến đường đi, hơn nữa còn nắm chắc thời gian bộ khoái xuất hiện cùng lộ tuyến đuổi theo, nhóm bộ khoái ngay cả bóng dáng bọn họ cũng chưa nhìn thấy được.
57 Tiếu Khinh Trần đi N thị, Giang Phong Nguyệt thu được một kiện hàng bịt kín mít, bưu tá lúc đưa tới rất cẩn thận, nói là người gửi yêu cầu ký tên.
Giang Phong Nguyệt không hiểu ra sao ký nhận, sau đó nhìn thấy ba chữ người gởi ——
Tiếu, Khinh, Trần!
Giang Phong Nguyệt nhất thời ngũ vị tạp trần, hắn cứ tưởng hôm trước Tiếu Khinh Trần hỏi địa chỉ nhà hắn là muốn qua chơi, không ngờ hôm nay nhận được kiện hàng của y.
58 Tiếu Khinh Trần không lên mạng hai ngày nay, Giang Phong Nguyệt lần thứ hai thể nghiệm cảm giác sống một ngày bằng một năm, cho tới đi Tiếu Khinh Trần thượng tuyến, hắn cơ hồ lệ rơi đầy mặt.
59 Hoàng Thái Tử cùng Giang ca một nam một bắc chầm chậm đi tới.
Vốn là nhân vật phong vật toàn trò chơi, lãnh địa bang phái đồng dạng đóng đô ở Phong Châu thành, nhưng hai người lại chưa từng thấy mặt của nhau.
60 “Không liên quan đến các ngươi, mỹ nhân, chúng ta đi. ” Giang Phong Nguyệt không muốn để Giang ca biết Tiếu Khinh Trần gửi canh tới cho hắn, bởi vì một khi Giang ca biết được, cha của hắn mẹ của hắn cũng sẽ biết, mà cha mẹ hắn mà biết thì… phiền toái tới rồi.