21 Tiếu Khinh Trần thượng tuyến vào lúc 8:50, vừa lên đã nghe thấy thanh âm nhắc nhở có thư.
Y là Phó bang Dự Chiến Thiên Hạ, do phải ứng phó với các tình huống bất ngờ, quyền hạn hòm thư của y luôn để ở trạng thái mở.
22 “Chi ——” Con chuột béo màu xám trước khi chết phát ra tiếng rên rỉ.
Giang Phong Nguyệt yên lặng xoay mặt đi, cự tuyệt thừa nhận người vừa mới truy theo con chuột béo kia là hắn.
23 Tiếu Khinh Trần vẫn tươi cười như trước, nhưng nụ cười này trong mắt người khác có chút phóng túng và kiêu ngạo.
“Ngươi còn chưa có tư cách đại biểu toàn bộ Hoàng Triều.
24 Bài viết được đăng một giờ trước, hiện giờ số lượng kích vào vượt qua hai vạn, phúc đáp hơn sáu ngàn, trở thành chủ đề nóng hổi nhất được bàn tán.
Người đăng nặc danh, nội dung bài viết là vài bức ảnh.
25 Giang Phong Nguyệt rời khỏi Dược Vương cốc, nhiệm vụ chủ tuyến tiếp theo là đi tới Phong Đô thành, tìm hiểu một chút về Hà bộ đầu ở nha môn.
Rõ ràng mới trở về từ Phong Đô thành, bây giờ phải đến Phong Đô thành … Hắn thật sự không có hảo cảm với cái thành tràn ngập bạo lực kia.
26 Từ Dược Vương cốc đến Phong Châu thành cần ba ngày, đây là dựa theo tốc độ của mã xa hồng sắc, nếu đổi thành mã xa khác, có thể gấp đôi thời gian cũng không biết chừng.
27 [Hệ thống bang phái]: Người trong giang hồ, sao có thể không bị chém vài đao… Nguyên lão Âm Thư của chúng ta bị Quân Lâm Thiên Hạ giết chết tại Phục Long thành, các huynh đệ tỷ muội, hãy thay nguyên lão báo thù đi!
Thành viên bang Hoàng Triều hẳn là đã quen với việc nhận được thông báo bang phái, nhưng vấn đề là, bang chúng bình thường bị giết thì không sao, nhưng một tháng gần đây, hai trong ba lão đại của bang đã bị giết chết.
28 “Phó bang chủ!!!” Tiểu Bạch Lang Cam Sắc mới vừa bước ra đại môn Dự Chiến Thiên Hạ, liền thấy Tiếu Khinh Trần “phong trần mệt mỏi” trở về.
Đổi lại là người khác, Tiểu Bạch Lang Cam Sắc có lẽ đã nhào tới rồi, nhưng đây là Tiếu Khinh Trần, có cho hắn mượn mười lá gan hắn cũng không dám.
29 “Buổi chiều hôm nay ngươi ở đây, ta có việc phải làm. ” Tiếu Khinh Trần dẫn Giang Phong Nguyệt tới một gian phòng lớn, thiết trí quyền hạn cho Giang Phong Nguyệt.
30 “Ngươi cứ vậy mà tha cho hắn?” Hoàng Thái Tử hỏi.
“Nếu không thì sao?” Tiếu Khinh Trần cười hỏi lại, “Hắn bất quá chỉ đăng một bài viết mà thôi, thực tế thì chưa xúc phạm gì tới ta, ta không có lý do làm thịt hắn a!”
Hoàng Thái Tử trầm mặc nhìn y nửa phút rồi nói: “Hắn bàn lộng thị phi, châm ngòi ly gián ta với ngươi, ngươi cũng không để ý?”
Nghe vậy Tiếu Khinh Trần lần thứ hai nở nụ cười, “Dù sao ngươi cũng biết rõ ta không có ý định đoạt chức Bang chủ của ngươi là được rồi?”
“…” Hoàng Thái Tử vô pháp nhìn ra nét nhàn nhạt ưu buồn nào trên gương mặt y.
31 “Phanh đông ——” Tiếng vật nặng rơi xuống đất thật rõ ràng.
“Con, con trai à, con mới vừa nói cái gì?” Giang ba lật đật đứng dậy, mắt thấy sao vàng bay quanh quanh.
32 Mộ Dung Bất Lưu Hạ chức nghiệp cũng là nhạc sĩ, là một nhạc sĩ cao cấp, nhạc sĩ cao cấp có một kỹ năng là Ma Âm Quán Nhĩ, kỹ năng quần công chính, có thể công kích địch nhân trong phạm vi nhất định.
33 Cho nên? Còn cho nên cái gì? Nhanh thu dọn đồ đạc rồi cút đi!
Bang chúng bang Đại Phong Vô Úy hai mặt nhìn nhau, vài ngoạn gia cấp bậc cao biết rõ thực lực của Tiếu Khinh Trần đều nhăn mày lại.
34 Lại một lần nữa thể nghiệm nhảy cầu, Giang Phong Nguyệt phi thường bình tĩnh … vờ sợ hãi.
Mục tiêu Tiếu Khinh Trần chọn chỉ có một—— Đại Phong Vô Úy bang chủ.
35 Tiếu Khinh Trần sửng sốt, trong lòng buồn bực: nguyên liệu nấu ăn trong trò chơi đều dựa trên hiện thực, trong hiện thực y gặp qua quả trứng lớn như vậy cũng chỉ có trứng đà điểu, nhưng trong trò chơi đã một năm, y chưa bao giờ gặp qua con đà điểu nào.
36 Hồ ly tinh?
Giang Phong Nguyệt nhìn ba chữ kia tràn đầy hoang mang, thứ nhất, hắn không biết Thỏ Bảo Bảo là ai; thứ hai, hắn vào Giang Hồ chưa đến hai tháng, một tháng đầu ở ẩn, tháng sau luôn cùng Tiếu Khinh Trần một chỗ, hắn có làm chuyện gì khiến người hiểu làm sao?
Tất nhiên không có, cho nên Giang Phong Nguyệt cho rằng Thỏ Bảo Bảo phi bồ câu sai người, tùy ý ném tờ giấy ra khỏi xe ngựa.
37 Hoàng Tử Quyết đến đây không nằm trong dự liệu của Văn Tỉnh, vả lại bây giờ đã trễ rồi.
Văn Tỉnh không cho rằng do y cự tuyệt đi Nghi Thủy cư nên Thái tử gia mới tìm tới cửa, vì thế, nhìn thấy Hoàng Thái Tử cầm trong tay một túi văn kiện đi tới, y không chút nào kinh ngạc.
38 Âm Thư thu hồi kiếm, duy trì thói quen tốt im lặng là vàng, gật gật đầu.
Bọn sát thủ thấy công kích thất bại, tất nhiên sẽ không dừng tay.
Khó là khó ở chỗ, trước mặt Giang Phong Nguyệt xuất hiện một người.
39 Ngày hôm sau Tiếu Khinh Trần không lên mạng, Giang Phong Nguyệt chờ từ chín giờ đến mười giờ, lại chờ từ mười giờ đến mười một giờ… Vẫn không thấy hình avatar của Tiếu Khinh Trần sáng lên.
40 Mặt Mộ Dung Bất Lưu Hạ nhất thời đen thui.
Hắn gặp qua Tiểu Bạch Lang Cam Sắc không chỉ một lần, ngoại trừ lần trước cùng Nguyệt Hạ Tiểu Lâu đi tìm phiền toái với Quân Lâm Thiên Hạ, gặp y chính diện một lần, sau đó tại dã ngoại đánh một trận thì không gặp nhau nữa.