1 Vào sáng sớm, ánh nắng mặt trời êm dịu chiếu xuống khắp nơi, Yến Oanh ca hót, yên tĩnh và thanh bình, không khí mát mẻ trong lành. Vậy mà, trong một biệt thự nép mình dưới những tán cây xanh um tươi tốt ——"Đinh linh.
2 Giữa ộ chính, một chiếc xe thể thao cao cấp hiệu SCK màu trắng bạc nở nóc chạy băng băng từ nội ô thành phố A tới một khu biệt thự vùng ngoại ô. Ngọc Sính Đình xách giò tức giận đùng đùng đi tới một ngôi biệt thự cổ kính rộng khoảng 200m2 cách đó không xa, không thèm nhìn những đám cây xanh hai bên, đạp trên con đường nhỏ trải đầy đá cuội đi tới cửa chính.
3 Trong một biệt thự xa hoa rộng 200m2 tại khu ngoại ô phía Bắc một, một người đàn ông đang ngồi ở xe lăn, tay chân quấn đầy băng gạc màu trắng, vẻ ngoài lạnh lùng kiên nghị, sóng mũi thẳng đứng, bờ môi mỏng khêu gợi, đôi mắt đen sâu như biển, nhìn chằm chằm những người công nhân đang làm việc ở đối diện, đôi môi mỏng mím chặt, thỉnh thoảng cau mày, hình như không hài lòng với những biểu hiện của bọn họ.
4 Ngọc Sính Đình không nhìn thẳng vào anh, nhìn bộ dáng như hiện giờ của anh, dù tức giận như thế nào, anh còn có thể là đối thủ của cô sao?Đôi chân thon dài bước tới một bước, ngồi xuống ghế sa lon, quay đầu nhìn xung quanh.
5 Mạc Thiên Kình nhìn vẻ mặt xinh đẹp nhưng biến sắc của cô, muốn nói gì đó, nhưng lực bất tòng tâm, đau đớn từ miệng vết thương truyền đến thấu tận câm can khiến anh không ngừng đổ mồ hôi, mồ hôi nhễ nhại.
6 "Cô giúp tôi cầm cái bồn tiểu!"Mạc Thiên Kình ho khan mấy tiếng, gương mặt đẹp trailạnh lùng khẽ đỏ ửng, quay đầu tránh tầm mắt của cô, hiện tại vết thương của anh bị nứt ra, anh căn bản không cách nào đi tiểu.
7 "Cái gì?"Sính Đình vừa dứt lời đã nghe thấy tiếng vang từ bụng Mạc Thiên Kình òng ọc òng ọc truyền đến, tiếp theo đó là từng tiếng từng tiếng đánh rắm nhảy ra, hôi thối vô cùng.
8 Sính Đình thở một hơi thật dài, bây giờ hoàn toàn không còn xấu hổ, có còn thì cũng chỉ là sự tức giận của cô. "Anh phải mất thời gian bao lâu mới có thể tự chăm sóc bản thân?"Sính Đình đè nút xả nước, giọng điệu hỏi rất quái lạ, sắc mặt Mạc Thiên Kình không tốt.
9 "Truyền dịch?" Truyền dịch gì?Mạc Thiên Kình nhìn vẻ mặt không hiểu của cô, chỉ vào tủ thuốc bên kia, "Cầm máu! Bên kia có, truyền cho tôi! ’Trải qua chuyện này, hiện tại anh chỉ muốn nhanh khỏi một chút, anh không muốn trải qua chuyện này thêm một lần nào nữa, thật sự là quá kinh khủng!Mặc dù nhập ngũ đã mười hai năm, nhưng anh chưa bao giờ trải qua khổ sở như hôm nay "Ồ!"Sính Đình đi tới, nhìn tủ thuốc chất đầy mọi thứ, tìm chai dịch truyền, thuốc cầm máu và 1 lọ thuốc kháng sinh 500mg.
10 Mạc Thiên Kình không chịu được đau đớn này nữa bèn kêu thảm thiết một tiếng, Sính Đình vội vàng rút kim ra. . "Rất đau sao?"Kỹ thuật của cô không đến nỗi tệ như vậy chứ!Mạc Thiên Kình thật là không còn gì để nói, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô, hỏi rất nhỏ, "Những người trước kia cô chích qua không nói gì sao?"Đau, anh chưa bao giời trải qua đau đớn vì một cây kim như vậy, chỉ có điểu sau cơn đau này thì vết thương có thể khỏi nhanh hơn!"Không có a, họ không nói gì hết!" Bảo bối là chó, làm sao nói được.
11 Ngọc Sính Đình ngừng bước chân, quay đầu lại nhìn Mạc Thiên Kình ngồi trên xe lăn, vẻ mặt bình tĩnh, hai mắt nhìn cô chằm chằm. "Trên lầu chỉ có một cái giường, anh lên ngủ, vậy tôi làm thế nào?"Cô không muốn ngủ cùng anh ở trên một cái giường, nhưng anh là bệnh nhân, bệnh nhân tàn tật, mà cô lại ngủ vô cùng bất ổn, đến lúc đó cô thật sợ ngày mai anh lại biến thành kẻ tàn tật đúng nghĩa.
12 Nói xong không đợi Mạc Thiên Kình nói được hay là không, liền đẩy xe anh đến trước giường. "Anh phải cố gắng không được dùng sức, để tôi đỡ anh lên giường, vết thương mà nứt ra nữa sẽ không tốt!"Giờ phút này Sính Đình hoàn toàn không có quan niệm nam nữ, cô cầm cánh tay không bị thương của Mạc Thiên Kình khoác lên vai mình, sử dụng toàn lực để sức nặng cơ thể anh đều dựa vào mình.
13 Mạc Thiên Kình không ngờ mình bị cô đè mà xuất ra nước tiểu, hình ảnh xấu hổ như thế nếu để cô nhìn thấy, chẳng phải là khiến cô cười nhạo sao. Mạc Thiên Kình đưa tay nhấc cánh tay cô đang gác ở bụng mình dời đi, Sính Đình lại lật người, nằm nghiêng qua phía anh, chiếc áo ngủ in hình chú heo con phim hoạt hoạ tự nhiên trễ xuống, để lộ ra khe hở ở giữa trắng nõn mê người, dụ người ta tưởng tượng xa xôi.
14 Editor: Caoviyen-73 ^^ DĐLQĐMạc Thiên Kình cũng là lần đầu tiên hôn phụ nữ, mùi vị của cô thật sự là quá ngọt ngào, khiến anh không khống chế được nên càng hôn sâu, có người nói, đàn ông đối với phương diện này là trời sanh, không ngờ quả thật như thế, mình lần đầu hôn phụ nữ, nhưng không ngờ lại quen thuộc như vậy.
15 Editor: Caoviyen-73Mạc Thiên Kình gật đầu một cái, nhìn thấy Ngọc Sính Đình sắp hét lên, chỉ biết im lặng, người thua thiệt là anh, cô kích động như thế làm gì!"Ngoài thời gian tắm rửa thay quần áo cho anh, phải giúp anh mát xa, phục vụ anh ăn uống thì tôi còn phải ngủ với anh có đúng hay không?"Sính Đình cơ hồ muốn điên rồi, ông nội sao lại gọi cô tới xem mắt lúc này, cái vị hôn phu có phải quá tệ hay không.
16 Sau khi đỡ Mạc Thiên Kình lên giường, Sính Đình nằm trên ghế sa lon nhưng không hề buồn ngủ, trong đầu đều là những hình ảnh về vật mà mình mới nhìn thấy, tâm trí đều là những cảnh sắc!"Ngọc Sính Đình!" Mạc Thiên Kình nhàn nhạt gọi, Sính Đình chợt lấy lại tinh thần, liền vội vàng hỏi.
17
18
19
20