81 Nguyễn Kiều Kiều không trông cậy Tô Tầm sẽ dừng lại. Đừng nói “boy đơn thuần” như anh, cho dù là đàn ông bình thường ở thế giới ban đầu, đạn đã lên nòng, cũng không thể dừng được.
82 Ngày ấy, trên đỉnh núi tuyết, Nguyễn Kiều Kiều và Tô Tầm ra về chẳng vui. Thực ra cũng không tính là không vui, cô vẫn rất vui ấy chứ, chẳng qua Tô Tầm không vui lắm.
83 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dọc đường đi, Nguyễn Kiều Kiều đều nghĩ tới một chuyện.
84 Nguyễn Kiều Kiều từng xem không ít truyện xuyên không trọng sinh, nhất là một hai năm gần đây, bàn tay vàng trọng sinh xuyên không quả thực phổ biến một thời, hàng vạn hàng nghìn thiếu nữ thiếu phụ lòng hô to đánh quái ngược tra sở hữu giang sơn mỹ nam đủ kiểu.
85 Nguyễn Kiều Kiều từng xem không ít truyện xuyên không trọng sinh, nhất là một hai năm gần đây, bàn tay vàng trọng sinh xuyên không quả thực phổ biến một thời, hàng vạn hàng nghìn thiếu nữ thiếu phụ lòng hô to đánh quái ngược tra sở hữu giang sơn mỹ nam đủ kiểu.
86 Nguyễn Kiều Kiều là người phương nam, học đại học ở thành phố gần nhà. Ban đầu cô vẫn rất tiếc nuối vì cả đời đều không ra khỏi vòng tròn sinh hoạt từ nhỏ của mình.
87 Trước đây Nguyễn Kiều Kiều thấy cặp tình nhân ôm hôn nhau trên phố, cô luôn luôn che mắt, tránh đâm mù mắt chó của mình. Ghét nhất thấy người ta tình cảm với nhau, ừm, thấy người ta tình cảm, mau chết sớm.
88 Đúng là sợ điều gì sẽ gặp điều đó. Nguyễn Kiều Kiều vừa mới nói heo rừng thù dai, chắc sẽ phát động trả thù, kết quả hơn nửa đêm xuất hiện một đám heo rừng.
89 Trong phòng, sau khi Bạch Đồ đi, bầu không khí có vẻ hơi lúng túng.
Nguyễn Kiều Kiều thêm một ly trà cho Tô Tầm, nghĩ lại vẫn nhịn không được.
“Đại nhân, chỗ này có khoáng thạch à?”
Tô Tầm uống một ngụm trà, thỏa mãn híp mắt.
90 Giống như Tô Tầm từng nói, anh thích Tô Minh và thái tử tự giết lẫn nhau.
Ngay khi họ bị đuổi ra khỏi lều cỏ chưa lâu, Tô Minh lại tới. Đương nhiên, chuyện này vẫn là Tiểu Bạch nói cho họ biết.
91 Nguyễn Kiều Kiều luôn đi theo Tô Tầm, thấy anh bỗng nhiên dừng bước, mày thoáng chau lại nhưng nhanh chóng giãn ra.
“Sao vậy?”
Tô Tầm lắc đầu, “không có gì?”
Tô Minh ngược lại hành động rất nhanh, nguyên tắc làm việc của người nhà họ Tô đều giống nhau, nhanh và chuẩn.
92 Khi thấy thi thể của Tô Minh, Nguyễn Kiều Kiều cảm giác cả người đều không tốt.
không đúng! Mạch truyện đâu phải như vậy! Tô Minh là một trong những nam chính mà! Sao dễ dàng chết tới thế!
Nếu không phải lý trí còn sót lại ngăn cản bản thân, Nguyễn Kiều Kiều rất muốn nhào tới chỗ thi thể của Tô Minh, ra sức lay thi thể.
93 Chẳng qua, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy tỷ lệ hỏi được khu mỏ từ miệng Tiểu Bạch có lẽ như Mèo Đen đitìm một khu mỏ vậy, trắc trở ngang nhau.
Mặc dù Cẩu Bất Lý mềm cứng đều làm, nhưng Tiểu Bạch như tên cô bé, hoàn toàn ngốc nghếch, căn bản không biết bọn Cẩu Bất Lý đang nói gì.
94 Thú vương chưa tới giẫm đạp tam quan của Nguyễn Kiều Kiều. Vì trên đường đi họ bắt gặp Liễu Như Yên suýt bị một đám người qua đường luân phiên x.
Liễu Như Yên được gọi là nữ chính quan trọng nhất quyển sách, mà quả nhiên là nữ chính, hào quang to đùng.
95 Vẻ mặt của Tô Tầm làm Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy rất kinh khủng, lẽ nào bên dưới cô xuất hiện dị hình ư? cô cúi đầu nhìn, không hề phát hiện dị hình nào, trái lại trông thấy một bãi màu đỏ.
96 Liễu Như Yên chạy mất, Nguyễn Kiều Kiều đoán cô ta đi tìm thái tử.
Nhưng Tô Tầm nói xác suất này rất nhỏ, bởi vì Tô Minh mà thái tử đã có ngăn cách với Liễu Như Yên.
97 không biết Thú vương dùng thủ đoạn gì, vết thương trên người Tô Tầm dù đang khép lại, nhưng tốc độ rõ ràng chậm hơn bình thường.
Đợi đến lúc nghỉ ngơi, Nguyễn Kiều Kiều đun nước nóng nhẹ nhàng lau vết thương trên người anh.
98 Quả nhiên, ngày hôm sau, Nguyễn Kiều Kiều tiếp đón một người khách.
“Tiểu thiếu gia, tướng quân sai tôi đến đón ngài về. ”
Vóc dáng người đàn ông cao to vạm vỡ, cung kính đứng trước mặt Tô Tầm.
99 Đến trung tâm thành phố, Tô Tầm đậu xe xong kéo cô xuống xe. Nguyễn Kiều Kiều nhìn trung tâm thương mại lớn trước mặt, trong đầu hiện lên một số hình ảnh quen thuộc.
100 Nguyễn Kiều Kiều vừa nhìn, tư thế này là muốn kết bè đánh nhau à. Tính sao đây, cô bắt đầu có chút hưng phấn rồi.
Tay bị đè lại, Tô Tầm nhìn cô, “Có sợ lật xe không?”
Tô Tầm nói xong, chân hùng hổ đạp chân ga.