21 2121.
Tưởng Ân vẫn cười mỉm nhưng trong lòng lại có tiếng nói, xem ra cô gái này đã bắt đầu bám vào con trai bà rồi, lại còn tính ở trong nhà của con trai bà nữa, nhưng con trai bà và Tô Ngữ Phù vẫn còn hôn ước, sao có thể như vậy được?
Hơn nữa, cái cô Tô Lạc Lạc này còn là quan hệ chị em với Tô Ngữ Phù, theo lẽ mà nói, Tô Lạc Lạc còn phải gọi con trai bà là anh rể.
22 2122.
Sau cùng, anh chỉ điều tra cô gái trong bức hình, đây là con gái riêng nhà họ Tô, một cô gái tên Tô Lạc Lạc.
Anh cũng biết đêm hôm ấy là vở kịch do nhà họ Tô sắp xếp, ít ra thì tại sao Tô Lạc Lạc lại đến phòng anh, cho anh lần đầu tiên của cô, sau khi sự việc phát sinh anh cũng không muốn biết, nói chung, năm năm nay, Tô Ngữ Phù tìm đủ cách để thân cận hơn với anh đều bị anh cự tuyệt.
23 2123.
Trên xe, Tưởng Ân và Long Sở Hùng tâm trạng vẫn còn kích động, hai đứa cháu khỏe mạnh sờ sờ ngay trước mặt rồi, đây quả là một bất ngờ đáng mừng, thật ngoài mong đợi mà.
24 2124.
"Hay là cô còn có nỗi khổ khác? Sáng hôm đótỉnh dậy bên cạnh tôi là Tô Ngữ Phù, các cô có giao dịch gì hả?" Long Dạ Tiêu muốn làm rõ, nói đến cùng, anh rõ ràng giống người bị hại hơn.
25 2125.
Tô Lạc Lạc nghe xong, lập tức dâng lên thái độ cảnh giác, “Anh muốn xây dựng tình cảm với bọn trẻ, sau đó, tách bọn trẻ khỏi tôi?”
Mục đích của Long Dạ Tước bị cô phát hiện, mặt anh ta cũng không lộ vẻ hoảng hốt gì, anh nheo mắt nói, “Đã là con tôi rồi, không phải nên bồi dưỡng tình cảm với tôi sao?”
Tô Lạc Lạc nhất thời không biết phải nói gì, nhưng thâm tâm cô vẫn như có một sợi dây đàn căng.
26 2126.
Bữa cơm tối, Tô Tiểu Hinh trên người mặc bộ váy đỏ và Tô Lạc Lạc ngồi vào ghế trước, bữa tối phong phú và ngon miệng, đầu bếp ngự dụng của nhà Long Dạ Tước, đều là đầu bếp có giấy phép đầu bếp năm sao, bình thường phụ trách một ngày ba bữa cho anh.
27 2127.
Long Dạ Tước híp mắt, trong mắt vút qua một tia trêu đùa, đến dũng khí nhìn anh còn không có, mà còn dám nói ngủ qua với anh?
Và lúc đó, Tô Tiểu Hinh xoay cái đầu nhỏ qua, nhìn qua cha, rất nghiêm túc mà bảo đảm, "Ba à, con không có tè dầm đâu, ba ngủ với con được không!"
Long Dạ Tước lập tức kềm lại ý cười, dịu dàng xoa xoa đầu cô bé, "Được, ba tin con.
28 2128.
Tô Lạc Lạc vội kéo tay Tô Tiểu Sâm, “Tiểu Sâm, về phòng ngủ thôi. ” Nói xong, lại kéo con gái đẩy cho anh ta, mặt ửng hồng nói, “Dẫn theo con ngủ sớm chút.
29 2129.
Đôi mắt đang nhắm của Long Dạ Tước vội mở ra, bàn tay anh lập tức mò vào, cảm thấy buồn cười, con gái anh quả nhiên tè dầm rồi.
Long Dạ Tước ngồi dậy, bế nhóc con khỏi vũng nước ướt, sau đó anh phát hiện trong phòng không có quần áo trẻ con, anh chỉ có thể cởi bỏ chiếc quần bị ướt của con ra, sau đó thấy chiếc áo cũng bị ướt một mảng, anh phải cởi nhóc con trần truồng, sau đó lấy một cái khăn tắm quấn đứa con gái đang ngủ ngon lành lại, chuẩn bị sang gõ cửa phòng Tô Lạc Lạc.
30 2130.
Tối hôm qua Tô Ngữ Phù dùng cơm ở nhà họ Long, Tưởng Ân cũng không giấu giếm cô sự thật Long Dạ Tước có hai đứa con, lúc ấy cô ta cũng khóc rất thương tâm, vừa khóc vừa mắng nhiếc Tô Lạc Lạc mưu mô thâm hiểm, và cũng cho nhà họ Tô biết rằng cô ta không bị ảnh hưởng bởi sự hiện diện của bọn trẻ, sau này khi gả cho Long Dạ Tước, cô ta sẽ cố gắng nuôi dưỡng con của nhà họ Long, lại nhận được sự khen thưởng đồng tình nhất trí của cả nhà họ Long, Long lão thái thái cũng đã thể hiện rõ quan điểm, sau này sẽ giao bọn trẻ cho cô nuôi dưỡng.
31 2131.
"Mẹ, con đi đây. "
"Nhớ lấy, con là đại tiểu thư nhà họ Tô, đừng làm mất khí chất, cái con Tô Lạc Lạc chẳng qua chỉ là con hoang thôi. "
"Hừ! Cái chuyện này, con vĩnh viễn nhớ trong lòng!" Tô Ngữ Phù giương mắt trả lời, cô là người cao quí, Tô Lạc Lạc là kẻ hạ tiện.
32 2132.
Tô Ngữ Phù thấy cô quả thật không biết điều, sắc mặt lập tức thay đổi, có chút không vui lên tiếng nói, “Tô Lạc lạc, cô đừng nên rượu kính không uống uống rượu phạt, cô tưởng cô chỉ đối mặt với nhà họ Long thôi à? Cô nghĩ nhà họ Tô chúng tôi sẽ bỏ qua cho cô à?”
Tô Lạc lạc ngẩng đầu, ánh mắt không hề khiếp sợ nhìn cô ta, “Tôi lúc trước cầu xin qua các người, hiện giờ, tôi không xin bất kì ai, nhà họ Tô các người muốn cái gì, cứ ra tay đi, đừng tưởng tôi sẽ sợ các người.
33 2133.
Tô Lạc Lạc cắn chặt hàm răng trắng ngần, toàn thân tức run lên không kiềm lại được, nhìn Tô Ngữ Phù ác nhân tiên cáo trạng, lại thấy tay của Long Dạ Tước còn nắm lấy tay cô ta, cô đột nhiên hiểu ra, bọn họ là một cặp! Cô phản bác thế nào, người đàn ông đó cũng sẽ bảo vệ vị hôn thê của anh ta, nên cô chỉ cười nhạt một tiếng, “Đúng, tôi đánh đó, Tô Ngữ Phù, cô nghe cho rõ, tôi tuyệt đối không đem con của tôi giao cho người hiểm độc như cô nuôi dưỡng.
34 2134.
Ánh mắt Long Dạ Tước xẹt qua nỗi lo lắng, xem ra ngữ khí của hai nhóc tì này giống hệt mami của chúng rồi, đây là những đứa con mà cô ta nuôi dạy ra đây sao? Đánh người rồi, có lý rồi sao, còn sống chết không thừa nhận nữa?
“Tiểu Sâm, Tiểu Hinh, ngoan, các con đi chơi đi!” Tô Lạc Lạc cảm thấy chuyện này không thể để bọn trẻ can dự.
35 2135.
"Cô. . "Tô Lạc Lạc nói xong, hướng đến người đàn ông từ trong phòng sách đi ra cảnh cáo, "Long Dạ Tước, nếu như con của tôi có chuyện gì, tôi làm ma cũng không tha cho anh.
36 2136.
“Dạ Tước, em thực sự không quan tâm, đêm hôm đó, kể cả em biết Tô Lạc Lạc làm qua những gì, nhưng mà, em chịu được, em biết đó đối với em tạo thành tổn thương rất lớn, cũng không công bằng, nhưng mà, em thật sự không muốn để anh biết chuyện này, vì vậy, em giả vờ hôm qua người phụ nữ ngủ chung bên cạnh anh là em.
37 2137.
“Không cần ba ôm, con muốn mami ôm. ” Tô Tiểu Hinh lập tức di cái mông nhỏ sang một bên, cái miệng nhỏ tiếp tục chu lên.
Long Dạ Tước vẫn cứ đưa tay ra ôm nhóc con lên, bé con lập tức giãy nảy không chịu, kháng cự vô cùng.
38 2138.
Tô Lạc Lạc cúp điện thoại, Hạ Thấm an ủi nói, “Xong rồi, bọn trẻ nhất định sẽ ngoan ngoãn. ”
“Tô Ngữ Phù đi rồi. ”
“Thực ra, tên Long Dạ Tước chỉ cần không phải ngốc thì sẽ nghĩ đến, hai đứa trẻ là của cậu và anh ta sinh ra, anh ta không thể để cho Tô Ngữ Phù chăm sóc được.
39 2139.
Tô Lạc Lạc vô cùng mừng rỡ, “Thật sao? Vậy tớ muốn đi thử. ”
“Hay là, buổi chiều tớ dẫn cậu đi tìm chị ấy vậy!”
“Ừ, được đó!” Tô Lạc Lạc hớn hở nói.
40 2140.
Bên trong biệt thự.
Hai đứa nhóc lén ăn xong đồ ăn vặt, dọn sạch tất cả chứng cứ đồ ăn đi hết, lau sạch sẽ cái miệng nhỏ, dự tính tiếp tục cùng ba đối kháng, chuẩn bị đánh trận dài lâu.