1 Chương 1Vào năm tôi thôi việc, tôi đã liên lạc với toàn bộ đám bạn thời còn học đại học để hỏi thăm tin tức của Nhâm Phi. Giả vờ như vô tình nhắc đến, cũng thu thập được chút thông tin về cậu ấy nhưng đa phần đều không đáng tin cho lắm, có thể do cơ chế phân lớp học, tình cảm chẳng thể coi là thân thiết, sau khi tốt nghiệp lại phân tán đi khắp nơi, vì vậy chuyện nhiều người giờ không rõ tin tức cũng chẳng có gì lạ.
2 Chương 2Cuối tuần thứ hai, tôi nghỉ việc, chuyển đến một khách sạn nhỏ mới được xây xong năm ngoái ở thành phố X. Nơi đó được mẹ tôi để ý khá kỹ, cha cũng cho dỡ bỏ bức tường gạch mà ông chủ trước đã xây xung quanh khoảng sân vườn, và thay bằng hai hàng rào làm từ gỗ thông của Nga, phủ kín mặt trước là màu hồng phấn tươi tắn của những đóa tường vi, rực rỡ lấp lánh khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời.
3 Chương 3Trong lúc đi tản bộ tối qua tôi có đi ngang qua quán bán bánh trứng rán, may mà ông chú tốt bụng có nói cho tôi biết là nhà chú ấy có chút chuyện, hôm nay không bán hàng, đỡ cho tôi một chuyến ra về tay không.
4 Chương 4Lúc nhỏ, nhà chúng tôi ở là một tứ hợp viện(*), trong sân có một bồn hoa, bên trên đó là một giàn nho xanh biếc, mùa hè tôi vẫn thường làm bài tập hè ở đó.
5 Chương 5Cái ống đựng bút đó, không thể nghi ngờ việc nó là món quà sinh nhật thần bí nhất mà tôi nhận được trong suốt quãng thời gian học đại học. Gần cuối kỳ thi năm thứ ba đại học, tinh thần mạo hiểm đã khiến tôi với Tiểu An quyết định tới phòng học nổi tiếng bị ma ám của trường lúc xế chiều để tự học.