21 Bên trong căn phòng màu trắng nhỏ. Tuyết Nhi hết sức chăm chú vẽ thiết kế lễ phục, lúc này Hân Nhi cực kỳ chuyên tâm, cô một lòng chỉ nghĩ nhanh vẽ xong bản thiết kế, rồi tiến hành làm theo yêu cầu, tuy biết anh Phi nhất định đã có nhà thiết kế riêng giúp đỡ, nhưng dù sao cũng là tâm ý của bản thân, mà thật ra Hân Nhi cực kỳ hi vọng anh Phi ở trong ngày lễ đính hôn kia sẽ mặc trên người lễ phục chính mình thiết kế.
22 Ngày hôm sau“Boss, bản thiết kế bộ lễ phục ngài dặn đã làm xong rồi. ” Trong điện thoại truyền đến giọng nói điễm tĩnh của thư ký. “Ừ, đưa qua đây. ” Âu Dương Thần nhàn nhạt đáp lại, nhưng tầm mắt lại nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ, mặt trời hôm nay rất đẹp.
23 Văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Âu thị. “Tổng giám đốc, chuyện ngài dặn dò đã làm xong rồi. ”“Ừ, để xuống đi. ”Cầm lấy đồ trên mặt bàn, nhìn Tuyết Nhi trên chứng minh nhân dân, vẫn là khuôn mặt tuyệt đẹp kia, vẫn là nụ cười khiến người ta ấm lòng, nhớ tớ Tuyết Nhi trong lòng Âu Dương Thần không khỏi ấm áp, từ sau khi Tuyết Nhi trở về, Âu Dương Thần hận không thể lúc nào cũng có thể ngây ngốc ở trong phòng làm bạn với cô, ngày trước với Âu Dương Thần mỗi ngày mỗi đêm đều là công việc, trong con mắt của cấp dưới mười phần là người cuồng công việc, ấy mà mấy ngày gần đây, tổng giám đốc đúng giờ như một kỳ tích thậm chí luôn tan tầm trước giờ, ặc, điều này khiến người ta không khỏi nghi ngờ tổng giám đốc đại nhân của chúng ta rơi vào bể tình, nhưng mà nghĩ lại bên người tổng giám đốc cũng không xuất hiện người phụ nữ nào, hơn nữa ai cũng biết tổng giám đốc đại nhân của Âu thị trước giờ không tiếp xúc với phụ nữ, lại càng ghét chạm vào phụ nữ, điều này cũng làm cho nhóm được gọi là người con gái đẹp và thùy mị đau lòng, càng khiến không ít người hiểu nhầm Âu Dương Thần thích đàn ông, lời này nếu như bị Âu Dương Thần biết được đoán chừng gương mặt lạnh lẽo kia sẽ biến thành màu đỏ tía.
24 “Bây giờ chúng ta đang ở một khách sạn lớn được bảo vệ nghiêm ngặt, hôm nay tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị Diệp Phi tổ chức tiệc đính hôn cùng với thiên kim Lâm thị Lâm Hiểu tại đây, được mời đều là những nhân vật nổi tiếng trong thương giới (giới kinh doanh) chính giới (giới chính trị).
25 "Rời giường, rời giường, con heo lười rời giường a" nghe tiếng chuông êm tai nhớ đến, công chúa giường người trên da thịt trắng như tuyết, một đôi mắt bồ câu chậm rãi mở ra, giống như thiên sứ thức tỉnh ở trên nhân gian, dụi mắt, ấn rơi đồng hồ báo thức, nhìn thời gian đã là sáu giờ sáng, ai nha, hôm nay người nào đó không thể được ngủ nướng, hai ngày trước Tuyết Nhi chuyển sơ yếu lý lịch đến một công ty, tổng giám đốc công ty thiết kế này là nhà thiết kế Lưu Phàm nổi tiếng trong và ngoài nước, nhà thiết kế này có nghe giáo sư nói qua, phong cách của hắn cực kỳ độc đáo, phần phóng khoáng không chịu trói buộc cũng là khuyết điểm của mình, giáo sư có nói thiết kế của mình rất nữ tính, nhưng lại ít đi một phần phóng khoáng, làm Tuyết Nhi có cơ hội học tập Lưu Phàm, nghe nói tính cách của Lưu Phàm giống như phong cách thiết kế của hắn phóng đãng không chịu trói buộc, không để bất luận kẻ nào để vào mắt, nhưng lại vẫn tài hoa hơn người, sau lưng có tập đoàn lớn chống đỡ, đại khái hắn đắc tội rất nhiều người, nhưng vẫn ở trong giới thiết kế đỏ thẫm đó như cũ.
26 Hôm nay là Chủ nhật, Tuyết Nhi cùng San San hẹn cùng đi xem nhà, đã đi làm gần được một tuần, mặc dù trong công ty vẫn thường hay bắt nạt người mới, nhưng có San San chăm sóc, Tuyết Nhi vẫn làm việc rất vui vẻ, nhưng mà, ngôi nhà nhỏ của Âu Dương Thần ở vùng ngoại ô, có thể nói là ở trên núi, mặc dù xung quanh có rất ít người, đối với việc đi làm của Tuyết Nhi cũng không dễ dàng, mỗi ngày hơn năm giờ đã phải rời giường, quan trọng nhất là cô không có xe, mỗi ngày vất vả chen lên xe buýt cũng rất cực khổ, cô lại không quen, cho nên lôi kéo San San cùng nhau đi xem một chút, có thể tìm nơi nào gần thành phố một chút để thuê hay không, đi làm cũng dễ dàng.
27 Vừa xuống máy bay Âu Dương Thần không kịp chờ đợi chỉ muốn trở về gặp người trong lòng, mà hoàn toàn không để ý đến bạn đồng hành, đồng bạn hợp tác kiêm bạn tốt Lưu Phàm, trời mới biết những ngày qua Âu Dương Thần làm thế nào chịu đựng nổi, thậm chí đang làm việc mà trong đầu luôn hiện lên bóng dáng của Tuyết Nhi, thật sự không muốn đi công tác lâu như vậy, thế nhưng đơn đặt hàng rất có lợi đối với mình, hơn nữa còn có bạn tốt Lưu Phàm cơ hội thật tốt, không thể không nghiêm túc đối đãi nha, nhưng mà rất nhớ Tuyết Nhi, cho nên lượng công việc trong hai ngày liền gộp lại làm thêm hai giờ, thảo luận xong các điều khoản, lập tức đặt chuyến bay gần nhất để trở lại.
28 "Rời giường, rời giường, con heo lười rời giường. " Tiếng chuông quen thuộc ở bên tai Tuyết Nhi vang lên, mỗi ngày đúng 5 giờ 30 phút báo thức, bởi vì cách công ty rất xa, cho nên Tuyết Nhi không thể không sớm rời giường để chuẩn bị, mơ mơ màng màng tắt đồng hồ báo thức, cảm thấy vẫn còn buồn ngủ, nhìn thân thể mình trần trụi, dấu ấn ô mai đầy trên ngực kia, trí nhớ tối hôm qua như sóng thần kéo tới, giống như anh Thần rất tức giận chất vấn hỏi chuyện mình muốn chuyển đi, sau đó.
29 "Tuyết Nhi, em đi làm ở đâu. ""Em, làm ờ một công ty nhỏ, gần cao ốc Minh Vũ. Tuyết Nhi ấp úng nói, mặc dù cô không biết Âu Dương Thần là ai, ở trong giới thương nhân có địa vị gì, nhưng cảm giác Âu Dương Thần tuyệt đối không phải thương nhân bình thường, từ phong cách ăn mặc, đến khí chất trên người anh.
30 Hôm nay thứ hai, đến thời gian đi làm, nhưng trong phòng Tuyết Nhi rất lâu không có động tĩnh, bởi vì chuyển đến chỗ ở mới, Tuyết Nhi tắt đồng hồ báo thức, Âu Dương thần làm xong bữa ăn sáng mà chưa thấy Tuyết Nhi rời giường, nghĩ thầm cả ngày hôm qua trang trí xem ra cô đã mệt muốn chết rồi, đến phòng Tuyết Nhi, kết quả thấy người trên giường đúng là vẫn còn ước hẹn với chu công,"Tuyết Nhi", không phản ứng.
31 Những ngày tiếp theo Tuyết Nhi hoàn toàn tập trung tinh thần vào trong thiết kế mới, ở công ty vì lần trước mới lộ tài năng cũng đưa tới không ít phiền phức, nhưng cũng may có San San làm bạn, truyện của L$ê,Q)úy,Đ(ô)n, với lại tất cả mọi người đều bận rộn đơn đặt hàng thiết kế mới, chỉ có Lý Phân là có vẻ rõ ràng làm khó mình mấy lần, nhưng Tuyết Nhi cũng không để vào mắt, ngoại trừ sự việc nhỏ bé này xen vào, cuộc sống của Tuyết Nhi vẫn tương đối thoải mái, mỗi ngày có thể ngủ dậy rất muộn, điều này với Tuyết Nhi mà nói là tốt nhất, thỉnh thoảng là cô làm bữa sáng, thình thoảng là Âu Dương Thần làm bữa sáng, mà thời gian buổi trưa thì ăn đi ăn cơm với San San, vào buổi tối đều có thể cùng Âu Dương Thần làm chung bữa ăn tối, dù cho Âu Dương Thần rất bận cũng không ngoại lệ, hơn nữa bây giờ văn phòng của anh ở phía bên kia ngôi nhà, ở phía trước Âu Dương Thần đã làm trụ sở công ty, cực kỳ thuận tiện, có đôi khi thật sự bận bịu thì ăn cơm xong rồi trở lại văn phòng để làm việc, mà Tuyết Nhi sẽ ở trong phòng chuyên tâm thiết kế, hoặc là đi ăn chút đồ ăn khuya dạo chợ đêm nhỏ với San San, cuộc sống như vậy rất thoải mái.
32 Cúp điện thoại Tuyết Nhi tiếp tục xem kịch trên tivi, chỉ một lát sau, Âu Dương Thần đã về tới. “Anh Thần, anh đã về. ” Tuyết Nhi tiến lên giúp Âu Dương Thần cất áo khoác.
33 "Tiểu Phân, cô Phỉ Tuyết kia và San San đi đâu rồi" Lâm Thanh hỏi. "Không biết nữa, hai cô này chắc không biết đi đâu chơi rồi, thật không biết làm trợ lý như thế nào, cũng đã vào giờ làm rồi, ăn một bữa cơm cũng không chậm như thế.
34 "San San, tặng cho cậu, mặc dù là quà sinh nhật muộn nhưng vẫn chúc cậu sinh nhật vui vẻ. Tuyết Nhi mượn thời gian buổi trưa ăn cơm cùng San San mà đưa quà.
35 "Ngả Mễ, gọi trợ lý Lăng đi vào. " Lưu Phàm bấm gọi nội tuyến cho Ngả Mễ, anh muốn xem một chút xem Lăng Phỉ Tuyết có hình dáng gì. Cốc cốc. "Tổng giám đốc, anh tìm tôi.
36 Khi Tuyết Nhi về đến nhà thấy Âu Dương Thần ở trong thư phòng, đột nhiên có chút đau lòng, anh Thần luôn luôn bận rộn như vậy, lặng lẽ đi đến cửa phòng, thận trọng đi vào, từ từ che kín mắt của Âu Dương Thần, thật ra thì lúc Tuyết Nhi tiến vào Âu Dương Thần đã sớm phát hiện, thân là ông chủ Ám Dạ nếu như ngay cả chút cảnh giác này cũng không có vậy làm sao có thể dẫn dắt người khác chứ, chủ yếu là muốn nhìn một chút xem cô muốn làm gì thôi.
37 Tuyết Nhi trở lại vị trí, muốn cùng Âu Dương Thần chia sẻ tin tức tốt này, nhưng nghĩ đến lời thổ lộ của anh tối hôm qua, gương mặt không khỏi đỏ lên, thật ra anh Thần thật sự rất tốt, vậy….
38 Ngày hôm sau. Tuyết Nhi tỉnh lại cảm giác cả người mình đau đớn, giống như bị xe nghiền qua, nhìn qua vẫn là phòng của mình, mà bên cạnh là…. Anh Thần, cả người mình cùng anh Thần trần trụi, đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại như vậy, Tuyết Nhi cố gắng nhớ lại, ngày hôm qua có vẻ như mình uống rượu cùng Lý Thiến Thiến rồi hẹncùng nhau trở về, nhưng sau đó mình càng ngày càng không thoải mái, bị đưa lên một chiếc xe, trên xe có một người người đàn ông, sau đó ….
39 "Tuyết Nhi, cậu rốt cục đã đến, mình có nhiều chuyện muốn nói cho cậu. " Tuyết Nhi vừa vào công ty, San San cùng một số đồng nghiệp vây quanh lại, trong khoảng thời gian này mọi người cùng Tuyết Nhi ở chung cảm thấy cô là một người rất dễ chung sống, hơn nữa rất có năng lực, cho nên mọi người không bài xích cô giống như trước.
40 “Bác gái, cháu đến dưới lầu rồi, bác ở đâu ạ?”“Bác ở ngay tòa cao ốc ven đường, chỗ xe thể thao màu đỏ ấy, sao bác không nhìn thấy cháu nhỉ?” Trình Tâm nghi ngờ.