121 Bữa tối, Thượng Quan Khiêm nhìn thấy thức ăn đặt ở trước mặt, màu sắc mùi vị toàn bộ đều hơn Quân Hành Tuyệt làm, hơn vài phần tinh mỹ cùng tính nghệ thuật.
122 Nhìn thấy Thành vương đã đi xa, Kí Thanh Vân cùng Thái tử Đông Li vẻ mặt giận dữ.
“Thanh Vân, làm sao bây giờ?” Thái tử Đông Li dò hỏi.
“Nguyên quốc xem ra là sẽ không cùng chúng ta liên hôn.
123 “Ta mượn qua sách của nàng. ” Thượng Quan Khiêm thản nhiên đáp, một chút cũng không bởi vì sự phẫn nộ của Quân Hành Tuyệt mà sợ hãi.
Quân Hành Tuyệt ngăn chặn lửa giận của bản thân, hắn biết tính cách của Khiêm, có đức tính trả ơn, có oán báo oán, vì nữ nhân này cho Khiêm mượn qua sách hữu dụng, cho nên Khiêm mới có thể che chở cho nàng một lần.
124 Quân Hành Tuyệt rốt cuộc hoàn thành danh sách trên tay mình, đem đồ vật này nọ giao cho người phụ trách rồi trở lại Ám Cung, giây đầu tiên liền tìm kiếm thân ảnh của Thượng Quan Khiêm.
125 "Chờ một chút. " Thượng Quan Khiêm lại mở miệng. Bởi vì mới trải qua □, thanh âm đã không còn ôn hòa ngày thường mà mang theo một cảm giác mệt mỏi dụ nhân.
126 Quân Hành Tuyệt đi xuống bể, chậm rãi tới gần Thượng Quan Khiêm. Thượng Quan Khiêm phối hợp xoay người, hai tay chống đỡ đặt bên cạnh bể.
Liền ngay cả ở sau lưng cũng đều là một mảnh chi chit ứ ngân màu đỏ, toàn bộ đều do bản thân lưu lại, trong lòng Quân Hành Tuyệt hiện lên sâu sắc thỏa mãn.
127 Trong phòng ngủ hai người trầm mặc nghĩ chuyện của mình, không nói gì. Một người đau lòng, một người suy tư.
Quân Hành Tuyệt nhìn thấy lưng đã được bôi dược tốt, trơn bóng như ngọc, không có nửa điểm dấu vết.
128 Thị vệ ngoài cửa tiến vào trong đại điện, liếc mắt một cái liền nhìn thấy người ở phía trên hoàng tọa không phải là Hoàng đế. Hoàng đế lúc này tự mình cung kính đứng ở một bên, nhìn chăm chú vào y.
129 Ba người Đông Li nhập điện, từ có chút khẩn trương dần trở nên trầm ổn, khí thế có kinh hoàng lắng đọng lại trở thành kiên định, không chút hoang mang rồi lại mang theo quyết tuyệt.
130 Ngày kế tiếp, bởi vì công tác tại đại vị diện cơ bản đều đã hoàn thành, Quân Hành Tuyệt cũng ít đi tới đó. Hắn ở lại Nguyên quốc, cầm sách tư liệu của đại vị diện khổ tâm nghiên cứu, sức mạnh so với trước kia càng thêm thâm sâu, khiến cho sáu huynh đệ Sùng đế bị lọt vào trả thù có kết cục phi thường thê thảm, chỉ là bất cứ ai cũng sẽ không dám cứu bọn họ, chỉ sợ sẽ bị vạ lây gặp họa.
131 Mấy ngày này, bản thân không có tính toán qua, Thượng Quan Khiêm nhìn trận mưa trong không trung. Quân Hành Tuyệt sau ngày đó rời đi rốt cuộc cũng không trở về, không có tin tức gì, nhưng mà y cũng không lo lắng.
132 Quân Hành Tuyệt sẽ không biết, cũng không nhớ rõ, bọn họ đã từng gặp mặt qua. Ngay tại trong kinh thành, ngay tại trong hoàng cung, thời điểm mà hết thảy mọi sự tình còn chưa có phát sinh, bọn họ đã từng gặp mặt qua.
133 Thượng Quan Khiêm đi ở phía trước, Quân Hành Tuyệt ngoan ngoãn đi theo sau, không dám tiến lên, trong lòng thầm nghĩ phải nên giải quyết việc này như thế nào.
134 Nguyên quốc ở tại trên một tinh cầu mỹ lệ màu xanh lam, là tinh cầu lam sắc xinh đẹp tựa như mộng ảo tại trong vũ trụ này, một tinh cầu có sự sống.
Ở trong vũ trụ hắc ám hư vô, Quân Hành Tuyệt đứng tại nơi đó, nhìn về phía những kiến trúc như đảo nhỏ trôi nổi trong vũ trụ.
135 "Căn bản không có tính toán rời khỏi ngươi, không nghĩ tới ngươi thế nhưng sẽ đối với Mộc Linh Hạo ra tay, khiến cho Mộc Cảnh bị thương, làm cho ta quyết định rời đi ngươi.
136 Thời điểm mỗi khi Quân Hành Tuyệt quá phận, Thượng Quan Khiêm chung quy sẽ hạ dược cho Quân Hành Tuyệt, khiến cho Quân Hành Tuyệt không thể không dừng lại những hành động kia, sau đó còn phải cẩn thận để bản thân không bị hạ dược thêm lần nữa.