1221 Mấy buổi tối ngày này hầu như đều có người tới, ai tới cũng muốn tiền vào trong Đường phủ trộm quyển trận pháp, nhưng dưới sự thủ hộ của các Dược Thi căn bản không ai có thể tiếp cận được Đường Phong, mỗi một lần xuất hiện đều bị đánh cho bầm dập rồi ném ra ngoài.
1222 Đường Phong nhân cơ hội này tung người lên điểm ra một chỉ phong kín toàn bộ huyệt đạo của hắn. - Bịch. Một tiếng vang lên giống như bao tải rơi xuống, đôi tay người này đau nhức đành phải buông bỏ ba khối lệnh bài ra.
1223 - Đừng mong chạy trốn, nếu như ngươi có dấu hiệu chạy trốn thì ta sẽ trực tiếp giết chết ngươi. Đường Phong nói xong một tiếng liền mang Linh Khiếp Nhan rời đi.
1224 - Phong ca ca làm sao vậy? Linh Khiếp Nhan nhìn thấy Đường Phong chau mày không khỏi mở miệng hỏi. - Không có việc gì, chỉ là cảm giác có chút kỳ quái.
1225 - Thú vị, cuối cùng cũng đã nổi lên mặt nước. Đường Phong khẽ cười một tiếng. Hắn làm ầm ĩ nhiều ngày như vậy ở Loa Thành để cho chuyện tình về quyển trận pháp sôi sục lên, nhưng mà người đi tới Loa Thành cũng chỉ có cao thủ Linh Giai trung phẩm thôi, rốt cục lúc này cũng có một cao thủ Linh Giai thượng phẩm xuất hiện.
1226 Nhưng nếu cứ đứng chặn ngoài cửa như vậy thì có chút không hợp tình hợp lý. - Mời! Đường Phong suy nghĩ trong chốc lát rồi dịch thân thể sang một bên.
1227 Loại chuyện tình vô căn cứ này làm sao Đường Phong có thể thừa nhận, mặc dù sự thật là vậy nhưng phải giả vờ không biết. Dù sao đi nữa người của Tư Đồ thế gia đến linh mạch chi địa đều đã chết hết, trong khoảng thời gian đó không thể truyền ra bất cứ tin tức gì.
1228 Kiếm kỹ này cùng cấp với Vô Cấp Kinh Mang Kiếm, bản thân người tu luyện không cần mang theo binh khí trên người, khi tu luyện kiếm kỹ này thì trong cơ thể sẽ hình thành một thanh cự kiếm, chính là kiếm ảnh vô cùng lớn mà Đường Phong vừa thấy trước mắt, tu luyện càng cao thâm thì kiếm ảnh càng lớn.
1229 Đường Phong cười toe toét, một giật giật truyền âm cho Linh Khiếp Nhan nói: - Nhìn qua tuy Cổ gia chủ này tuổi còn trẻ nhưng thực chất đã hơn trăm rồi.
1230 - Đủ rồi! Tốt xấu gì Tư Đồ Thiên Hà cũng là người lớn tuổi, lại có uy vọng cao thượng hiện tại bị người khác mắng thành như vậy tất nhiên nổi giận lôi đình, hắn cố kỵ bộ mặt và thân phận của chính mình nhưng gặp phải người đàn bà chanh chua khóc lóc om sòm như vị gia chủ Cổ gia trước mắt này làm sao chịu được.
1231 - Ừm. Nói xong việc này Dư Thiên Phách liền quay người rời đi, hắn trở lại chỗ cũ của mình để tiếp tục tham quan học tập hai đại cao thủ đang chiến đấu.
1232 - Phải. Đường Phong gật đầu, vẻ mặt lộ ra đau đớn như bị cắt da cắt thịt. - Người kia là ai, tốc độ thật nhanh! - Đó là Liễu Như Yên của Trảm Hồn Tông.
1233 - Nhưng mà đáp án này cũng không hề rõ ràng, vậy thì phải tìm thế nào? Đường Phong cười khổ không ngớt. Phúc Đồng Tử chần chờ trong chốc lát chỉ nói: - Đồng tử chỉ có thế nói cho Đường công tử biết thủ phạm bắt người mà công tử tìm kiếm đã xuất hiện vào tối nay và chính công tử cũng đã thấy.
1234 - Đường công tử xác thực là một đời kỳ nhân, đồng tử ta sống đã mấy trăm năm lần đầu tiên gặp phải tồn tại như ngươi vậy. Phúc Đồng Tử cười khổ không ngớt.
1235 - Thân thủ của Liễu phó tông chủ quả nhiên rất cao, lão thất phu Tư Đồ kia làm sao có thể đánh đồng cũng người, trên giang hồ ai cũng nói nếu luận về tốc độ thì trong những cao thủ Linh Giai thượng phẩm người là nhanh nhất, buồn cười chính là lão thất phu kia còn muốn đuổi theo người, quả thực không biết lượng sức.
1236 Có một trận pháp như vậy thì tốc độ tu luyện của gia tộc hắn có thể đề thăng vô cùng nhanh chóng, qua thời gian vài chục năm Dư gia có thể áp chế Lục gia triệt để, chân chính trở thành chúa tể Loa Thành.
1237 Việc này quả thực vô cùng thiếu căn cứ, yêu cầu của Đường Phong đưa ra khiến cho Dư Thiên Phách phỉ nhổ không ngớt, chỉ cần không phải thằng ngu cũng không bao giờ bang trợ Đường Phong để mà đắc tội với Trảm Hồn Tông.
1238 - Vạn nhất sự việc bị bại lộ, bị người Thiên Cốc tìm tới cửa thì nên làm thế nào? Dư Thiên Phách liếc mắt dò xét Đường Phong. - Ngươi cứ nói là ta cường thế đưa cho ngươi, người trong Thiên Cốc cũng sẽ không làm ra chuyện bất nhân tính.
1239 Mà đôi linh lung thủ của Chu Tiểu Điệp lại phù hợp với yêu cầu này, sợ rằng vì nguyên nhân như thế cho nên Chu Tiểu Điệp mới bị Liễu Như Yên coi trọng, sau đó là gặp phải chuyện tai ương vạ gió như thế này.
1240 Vị sư đệ kia nghe xong lời nói của sư huynh mình tuy rằng trong lòng không nhịn được nhưng vẫn không làm mất mặt mũi sư huynh, hơn nữa hắn cũng thấy cảnh giới hiện tại của Đường Phong chỉ có Thiên Giai trung phẩm, cho dù trong tâm có ý không tốt cũng không thể làm chuyện gì sóng to gió lớn được, cho nên cũng chỉ nhăn mặt không nói tiếp.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50