121 Xe việt dã chạy băng băng giữa lòng Los Angeles, không hề để tâm Kẻ Thu Gặt xa xa. Theo biểu hiện của Kẻ Thu Gặt, bọn chúng cũng không quá mức điên cuồng đuổi theo nhóm Thẩm Dịch, xác thực không phải chính thức đợt đuổi giết thứ hai, chỉ là nhóm Thẩm Dịch quá đen, nửa đường vớ phải mà thôi.
122 Yêu cầu của Chu Nghi Vũ, có thể nói là lỗ mãng hết sức, thậm chí là quá phận. Nếu đổi thành người khác nghe được loại yêu cầu này, chỉ sợ đã sớm hoài nghi Chu Nghi Vũ rốt cuộc có mục đích gì, nhưng Thẩm Dịch lại cảm thấy, người này rất có ý tứ.
123 Một khái niệm cơ bản của trò chạy trốn chính là không cần chạy nhanh hơn truy binh, chỉ cần chạy nhanh hơn người khác. Mạo hiểm giả thân hình cao lớn kia hiển nhiên rất rõ ràng đạo lý này, cho nên đã có chủ tâm muốn lưu Kim Cương lại sau cùng.
124 Cứu xong Kim Cương, xe việt dã tiếp tục chạy như điên. Đạn bay đầy trời truy đến, đánh lên xe phát ra tiếng rang đậu nổ vang, xe việt dã vốn đang ngon lành đã bị đánh cho lồi lõm sứt sẹo.
125 Sắc trời đã hơi tối, lái xe trên đường phố hoang vu, thi thoảng sẽ có vài Terminator ra “xin đểu”, bất quá đều bị bọn Thẩm Dịch đơn giản đánh gục. Nhưng một đường đi tới, bọn hắn không hề thấy một sinh mạng còn sống.
126 “Ngươi tốt nhất đừng để nó lại chạy lung tung, tại đây khắp nơi đều là người máy. ” Marcus nói. “Ngài nói chí phải, vô cùng cảm tạ ngài nhắc nhở. ” Thẩm Dịch gật gật đầu biểu lộ thành khẩn với Marcus, rồi chỉ sang Tập Tiểu Phàm: “Nếu ngài không ngại…”“Đương nhiên.
127 Ý nghĩa chính thức của hình thức nhiệm vụ, kỳ thật chính là một hệ thống cân đối. Huyết Tinh đô thị có thể thông qua loại phương thức này cân đối độ khó của từng thế giới.
128 Cú nhấn vô ý thức của Tập Tiểu Phàm, phảng phất như khởi động bom hủy diệt hẹn giờ, lập tức đưa tất cả thời gian còn thừa tiến vào giai đoạn đếm ngược giây.
129 “KHÔNG!” Kyle Reese thét lên lớn tiếng. Cậu tận mắt nhìn hai bóng người văng ra xa, bên tai là tiếng cô bé Star kêu to thảm thiết. Đúng lúc này, Thẩm Dịch quăng xuống Hỏa Thần Pháo, mạnh mẽ vung Phi Trảo.
130 Xe việt dã thẳng tiến lên cao, một màn này khiến Marcus cả kinh trợn mắt há mồm, ngay cả nổ súng cũng quên, ông hoàn toàn không cách nào hiểu được đây rốt cuộc là tình huống gì.
131 Đây là một trường chiến đấu kinh tâm động phách. Từ đầu đến cuối, Thẩm Dịch tựa như người bay, không ngừng vận động tìm kiếm cơ hội chiến đấu. Đối mặt kẻ địch cường đại đến nỗi căn bản không cách nào dùng lực, cho dù sau này nhớ lại, Thẩm Dịch không thể không thừa nhận, chính mình có thể sống sót được, tuy 80% là nhờ cố gắng của bản thân, nhưng vẫn có 20% may mắn.
132 Chiến đấu chấm dứt. Đại lộ Rodeo vốn đã hoang vu, nay lại vì trận chiến này mà trở nên càng thêm rách nát, khắp nơi đều là phế tích nhà hư. Đi lại trên đống gạch đá vỡ vụn, binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 vẫn đang nghiêm chỉnh tìm kiếm mỗi một người máy có khả năng còn sống sót.
133 Thẩm Dịch lúc trước chữa trị, tiêu hao 100 điểm năng lượng, 8 điểm tinh thần, chỉ đổi được 90 điểm giá trị bọc thép cùng một ít độ tổn hại. Theo tiến độ hiện giờ, còn phải thêm ít nhất 14 lần nữa, mới có thể chữa trị nó toàn diện.
134 Trời đêm u ám, đèn đuốc sáng trưng. Kẻ Thu Gặt vừa mới được lắp ráp hoàn chỉnh, hình thể khổng lồ đứng sửng sững giữa đất trống trung tâm sửa chữa. Thẩm Dịch và Kim Cương vào trong nhà xưởng, Chu Nghi Vũ không nỡ rời xa bảo bối của hắn, chỉ có thể ngồi thủ tại chỗ.
135 Một tiếng sau. Thẩm Dịch đứng trước người Kẻ Thu Gặt. Hắn đã ghi chép lại toàn bộ tư liệu và số liệu về Kẻ Thu Gặt. Mặc dù có rất nhiều nơi vẫn chưa hiểu rõ, bất quá không sao cả, chờ quay lại đô thị, hắn còn có nhiều thời gian nghiên cứu.
136 Hai chiếc mô-tô Terminator nhanh như điện chớp lao đi cứu viện dưới sự điều khiển của Thẩm Dịch và Chu Nghi Vũ. Đèn xe xuyên thủng màn đêm, phương xa truyền đến tiếng pháo ùn ùn, ánh lửa dậy ngút trời.
137 “Khốn kiếp!” Mạo hiểm giả tráng kiện đứng dậy xông tới Thẩm Dịch, nắm tay phải lóe lên một luồng sáng. Gã mạo hiểm giả còn lại bỗng nhào vô ôm lấy đối phương, hét lớn: “Đừng xúc động! Hiện tại chúng ta nên đồng tâm hiệp lực!”Mạo hiểm giả tráng kiện hung hăng trừng mắt Thẩm Dịch: “Khoản nợ này lão tử nhớ kỹ!”Hồng Lãng có chút bận tâm nhìn Thẩm Dịch: “Ngươi không phải bảo chúng ta rút kinh nghiệm từ chuyện Kim Cương, đừng phát sinh xung đột với những mạo hiểm giả khác sao? Giờ tự ngươi lại xúc động như vậy?”Thẩm Dịch thấp giọng trả lời: “Tình huống bất đồng, muốn đàm điều kiện với bọn họ, không thể đối đãi quá tốt.
138 Mỗi một lần quét dọn chiến trường đều là thời khắc vui sướng nhất —— nó có nghĩa mạo hiểm đạt được hồi báo. Mở lồng ngực Kẻ Thu Gặt thứ tư lấy ra tinh thể năng lượng, sau khi xem xét, Thẩm Dịch rốt cục thở ra một hơi thật dài.
139 Khi Ôn Nhu tỉnh lại, Thẩm Dịch đã không còn bên cạnh. Ánh rạng đông chiếu rọi, hóa ra trời đã sáng. Ôn Nhu thình lình ngồi dậy, lúc này mới phát hiện Thẩm Dịch đứng trên một tảng đá lớn cách đó không xa, đang cầm kính viễn vọng của nàng quan sát bên ngoài.
140 Còn dư lại hai T-750, Thẩm Dịch và Ôn Nhu liếc mắt nhìn nhau. “Anh một tên, em một tên. ” Ôn Nhu kiêu ngạo ưỡn ngực nói. “Năng lượng của em chắc không còn nhiều?” Thẩm Dịch hỏi lại.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5