21 Đúng rồi chính là nàng ra tay, nàng chính là cao thủ, suýt chút nữa là quên mất. Nhưng mà Cổ Diêu cũng Không để ý thấy rằng Diệp Lâm cũng đang kinh ngạc vô cùng nhìn con phong lang trên mặt đất, nhìn vẻ mặt nghi hoặc kia thì có thể dám chắc Không phải nàng giết con phong lang kia.
22 Kim mao Lang Vương tru lên một tiếng, nhưng không phải là giống như bắt đầu tấn công, nó không thể không cúi cái đầu cao ngạo của nó xuống, hạ lệnh rút lui.
23 "Ha ha, tiểu huynh đệ, ngươi quá khen. " Y Lệ Na mỉm cười nói:"trên đại lục này, những người giỏi hơn chúng ta nhiều như lông trâu. "Nhớ tới trận chiến sáng nay, Cổ Diêu có chút kích động nói:"các vị khiêm nhường rồi, ta lớn như vậy rồi mà vẫn chưa thấy qua ai có năng lực như các người vậy, có thể chống lại một bầy phong lang đông như thế.
24 Hắn đột nhiên dừng lại, không biết phải xưng hô với Dương Phong như thế nào là tốt nhất, nếu được người khác truyền thụ công pháp tu luyện, theo lý mà nói thì phải gọi là sư phụ, và phải làm nghi lễ bái sư.
25 Cổ Diêu cẩn thận nói:"Không có gì, chỉ là did đường dài nên nhàm chán, ta muốn ngủ thôi, không được sao?""Chỉ thể thôi sao? Thật là kỳ quái, vừa rồi ta cảm giác được bên cạnh ngươi có một năng lượng dao động, chẳng lẽ chỉ là ảo giác sao?"Cổ Diêu nghe như vậy thì mừng rỡm chẳng lẽ nhanh như vậy là có thể cảm ứng được thủy nguyên tố sao?Nhưng hắn nhìn thấy khuôn mặt đang cười một cách giảo hoạt của diệp lâm thì liền cảm thấy không ổn.
26 Y lệ Na trừng mắt nhìn hắn:"Đội trưởng là ai, ngươi có thể đem so sánh với mình sao?"Lôi mông vỗ ngực:"qua khỏi Ốc Đốn sâm lâm này thì chún ta sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, trong sâm lâm cho dù có gì đi nữa thì cũng đã có ta và Nặc Địch Lạp rồi, đội trưởng, người không nên lo lắng quá, yên tâm đi!"Dương phong chậm rãi nói:"ta lo lắng không phải là ma thú.
27 Mà kẻ gây ra sự việc chính là tên quái nhân đứng ở trên cây lại tựa như là chưa có viêc gì xảy ra vậy, cái môi đen thùi của hắn nhếch lên, thanh âm the thé của hắn chậm rãi vang lên:"Ngươi hẳn cũng biết, khi xưng hô với ta tốt nhất là bỏ chữ "Gay" kia đi mà phải thay vào đó là hai chữ 'Mỹ Lệ'.
28 Nói xong Clark rút từ trong số các lá bài ra một lá bài, lần này không phải là những là bài rỗng mà chuẩn là lá số 9. Đem ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy quân bài, tay phải của Clark giương lên, quân bài biến thành một lưu tinh với quang mang màu vàng nhạt, vẽ ra một vòng cung quỷ dị trên không bay về phía Nặc Địch Lạp.
29 Diệp Lâm dĩ nhiên cũng rõ ý tứ của Clark, không nhịn được lùi về hai bước. "Thực lực của ngươi so với kỵ sĩ còn mạnh mẽ hơn nhưng ta lại ghét những ai xinh đẹp hơn ta, bởi vậy ngươi không thể tiếp nhận phán quyết của ta, đi chết đi!"Clark lại phát ra một quân bài nhưng lần này là quân bài trống, chỉ có phía sau có đồ án.
30 Hai tay nắm lấy Cổ Diêu và Hàn Đan, hắn cắn mạnh đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó thân thể tăng tốc lên nhanh chóng biến mất, một khắc sau, xuất hiện ở một nơi cách xa vị trí cũ hơn mười thước, rồi lại biến mất rồi lại xuất hiện cách đó mười thước, nhưng động tác của Hàn Đại Hộ khi hiện ra ở vào mỗi lúc đều khác nhau, nhưng những hình ảnh đó lại hợp thành một đường thẳng tắp, nếu như đem các tư thái đó quán lên trên một người thì sẽ trở thành một động tác vô cùng quái dị, nhưng nếu như người là có có trình độ nhất định thì sẽ nhận ra được thực sự đây chính là những tàn ảnh lưu lại do việc di chuyển với tốc độ siêu tốc, các tàn ảnh liên tục xuất hiện xa dần, Hàn Đại Hộ tựa như là biến từ nơi này đến nơi khác.
31 Thiên Ma khí tức phía trước đột nhiên dày đặc hơn, Clark kinh ngạc mở mắt ra. Hắn biết là do Hàn đại hộ phát động Thiên Ma thuấn di, nếu như liều mạng, tên mập mạp kia có thể chống cự một đêm, dựa theo lúc này mà tính thì Hàn đại hộ phải nhanh chóng bỏ xa hắn mới đúng.
32 Nhưng mà tình huống của hắn còn tệ hơn, người khác khi xuất đạo ít nhất cũng có chuẩn bị, mà khi rời đi Thập Lý Trấn Cổ Diêu nào có phải là nguyện ý, hắn là bị Diệp Lâm ép buộc, về sau thảm biến phát sinh, cho nên mọi chuyện càng lúc càng cách xa quỹ đạo của cuộc sống ban đầu của hắn.
33 Chẳng lẽ là rơi rồi, mồ hôi lạnh chảy khắp người Cổ Diêu, lần đầu cưỡi ngựa lại đang chấn động tâm thần, có thể do xóc mà rơi mất lắm chứ. Nhưng mà đây là số bạc lớn nhất mà Cổ Diêu từng có, tại sao ngay lúc sống chết này lại còn gặp nạn.
34 Thấy lão tài chủ bỏ đi, Cổ Diêu mừng thầm trong lòng, mở khóa là một trong những sở trường của hắn, làm đạo tặc đây là một trong những tuyệt kỹ không thể không biết.
35 "Rồi" Cổ Diêu gật đầu hắn không tin dưới tình huống thế này mà Lão tài chủ còn có thể thành công trộm được. "Tiểu tử coi túi tiền của ngươi có còn ở chỗ cũ không.
36 Đói sắp chết là một lý do, mà cũng phải nói đây là lần đầu hắn ăn ở chỗ như thế này. Philip đã trở vể bộ dáng tài chủ, tiền của lão phải nói là nhiều lắm, mà đạo tặc thì có bao giờ keo kiệt đâu, nên hắn cũng không quí trọng kim tệ, kêu ra một bàn thức ăn, toàn là thức ăn thành danh của quán, khiến Cổ Diêu ngất ngây con gà tây.
37 Ăn cơm trưa xong ba người lại lên đường. Philip cũng chỉ là đi ngang qua Thác Việt trấn này mà thôi không có ý thường trú nên hắn tiếp tục đi về phía tây.
38 Khi mà kêu tính tiền hắn đã dự tính sẽ thưởng cho nữ thị giả thật hậu để chứng tỏ sự hào phóng của mình với nữ nhân bên cạnh, nhưng khi mà tay hắn luồn tay vào lòng thì nhíu mày lại, túi tiền không thấy đâu.
39 "Ừ! Đan Đan" Cổ Diêu vuốt đầu một cái :"Ai da, đau quá. "Thấy ánh nắng bên ngoài chiếu vào Cổ Diêu kinh hãi :"Ta đã ngủ một đêm rồi sao?""Không phải một đêm mà là ba ngày hai đêm!"Cổ Diêu kinh ngạc:"Cái gì, ba ngày hai đêm!""Tuy huynh vẫn cứ bất tỉnh, nhưng thân thể đôi khi cứ co giật, hình như là nóng ran lên, có khi lạnh như chết.
40 Cử Vĩ Hồ là ma vật thời thượng cổ, có sở thích tầm bảo, làm dấu hiệu của đạo tặc chính làm thích hợp nhất. Nhưng mà chỉ nhìn qua vật liệu chỉ là đồng thôi, Cổ diêu mỉm cười nói:"Sư phụ thế nào mà giới chỉ của bổn môn chỉ là một giới chỉ bằng đồng vậy, nói thế nào ít ra cũng phải là bạc chứ.