21 Hắn kéo nó đến một ngọn đồi xanh biếc, gió buổi tối hiu hiu làm không khí ở đây thêm phần lãng mạn. Hắn và nó ngồi vào cái ghế đá bằng gỗ. Nó nhìn xung quanh, cũng có rất nhiều cặp đôi đang ngồi ở đây.
22 Sáng hôm sau………
Mọi người đều đã đi học trừ hắn, nó và Hanna. Giờ này cũng đã 8h 58. Hắn, nó và Hanna đang đem hành lí ra xe. Chiếc xe khởi động, điểm đến là tập đoàn của hắn, nơi ba của Hanna đang đợi cô ta.
23 Ở đó chơi một chút thì hắn đưa nó về. vừa về thì mọi người cũng đã ở nhà. Mai và Chi đang nấu cơm, Khánh và Minh thì chơi điện tử. Nó và hắn bước vào…
-Bây đi gì mà lâu thế? _minh hỏi
-Em đi chơi ấy mà!_nó
-we! Tao có chuyện muốn nói với tụi bây!_hắn gằng giọng
Nghe hắn nói mọi người đều bỏ dở công việc đang làm đi tới nghe hắn nói.
24 Nó đọc xong bức thư do hắn viết thì vò lại vứt đi. Chiếc nhẫn do hắn tặng nó cũng quăng xuống đất.
-Vân Nhi? Mày không sao chứ?_Mai lo lắng hỏi
-Vân Nhi! Chắc chắn Bảo sẽ về thăm em mà!_Minh an ủi em gái mình
-Hứ! Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ta.
25 -Con có biết mình đang nói gì không?_mẹ nó
-Con chắc chắn ạ!_nó
-Nhưng tại sao? Chắc chắn phải có lý do gì đó phải không con gái. Nói ba biết đi!_ba nó
-Chỉ là con không thích.
26
Có bao yêu thương anh này cũng trao cho em rồi
Dẫu biết em chưa bao giờ để ý
Cứ loay hoay theo từng cảm xúc mãi xoay vòng
Chẳng thể nào mà thoát ra dòng suy nghĩ
Nụ cười duyên dáng ánh mắt hiền hòa
Cứ mỗi khi cười là anh như chết lặng
Người ở một nơi, anh ở một trời
Tình yêu online nhưng a sẽ thật thà nói với em
Anh muốn bay xuyên thời gian xuyên không gian để tới bên em
Anh muốn bước đi cùng em trên đoạn đường đầy nắng
Hãy để cho anh được yêu em bằng tất cả những gì
Anh đang có và sắp có và sẽ có
Chẳng cần biết em có làm sao thì anh vẫn mãi yêu em
Dẫu ở bên cạnh em bao nhiêu chàng trai hơn anh
Anh chẳng sợ gì đâu vì anh to bằng cả thế giới này
Nơi đó chỉ giành riêng cho em
Anh yêu em
Tiếng chuông điện thoại của Minh vang lên.
27 Cứ thế thời gian trôi qua nhanh. Thoáng đây đã hết năm lớp 12 của nó. Thiên thường xuyên đến quán nó ăn, ai người cũng dần thân thiết.
Chiều hôm đó………….
28 Dẫn nó đi ăn xong thì Thiên lái xe chở nó đến bãi biển.
-Biển?_nó
-Phải!
Không khí buổi chiều ở bãi biển thật mát mẻ. Hoàng hôn rọi xuống mặt nước biển làm nước biển trở thành màu hồng nhạt.
29 Hai ngày trôi qua nó nằm lì ở nhà. Chẳng chịu đến công ty hay đến tiệm bánh gì hết. Mọi người càng thêm lo lắng khi nghe nó kể hết mọi việc.
30 Xin lỗi mọi người vì lâu quá không đăng chương. Một phần vì bận học tùm lum không có thời gian. Và một phần là lười. Mọi người không được bỏ truyện của mình nhá.
31 Từ khi Khánh Bảo quay về đời nó như nở hoa. Hắn dù rất bận việc ở công ty nhưng vẫn dành nhiều thời gian ở bên nó. Còn gần khoảng một tuần nữa là tổ chức 3 cái đám cưới cùng lúc.
32 Chào! Đã lâu gặp mấy độc giả. Do một tháng quá phải gọi là “quá lười”. Cứ nghĩ là “thôi mai viết ngoại truyện cuối cũng được. Hôm nay đi chơi cho thoải mái”.
33 Hôm nay là ngày độc thân cuối của cả sáu người. Nhi, Bảo, Khánh, Mai, Chi, Minh. Họ cảm thấy rất vui lại cảm thấy rất tiếc không sao hiểu được. Cả sáu người đều dành cả ngày để đi chơi cho thoải mái những ngày cuối độc thân của mình.