1 Giữa chốn Sài thành đất chật người đông với biết bao biến động, cầm tấm bằng Kinh Tế loại khá trên tay, Nguyên – chàng trai 22 tuổi hãy vẫn còn nhiều bỡ ngỡ và thiếu kinh nghiệm trong cuộc sống.
2 Nguyên trở về phòng làm việc với tâm trạng uất ức và bất mãn, phải làm lại tập hồ sơ mà trước đó mình đã tốn biết bao thời gian và tâm sức để hoàn thành.
3 Buổi họp kết thúc, Nguyên quay về phòng soạn lại bản thảo. Nhờ sự giúp đỡ của anh Bình – Trưởng ban phòng điều hành 2 nên Nguyên đã nắm bắt được quy cách chương trình.
4 Trước ánh mắt sắc lạnh kiên định của Nghĩa, Nguyên càng hoang mang đến toát mồ hôi lạnh:- Anh Nghĩa… Anh nghĩ hơi quá rồi, em đâu có đủ khả năng làm nhiều chuyện như thế chứ?- Hứ! Cậu không cần phải tự đánh giá thấp khả năng của mình.
5 Buổi họp mặt nhân sự trong ban điều hành phiên bản mới bắt đầu. Sếp Tổng đứng trước toàn thể để tuyên bố phân công chức vụ mới cho các nhân viên quản trị mới:- Vì sự chuyển hóa vượt bậc từ phiên bản đầu tiên sang phiên bản X.
6 Trong phút chốc, cảm giác ngột ngạt vì im lặng bao trùm lấy ba người, Nguyên đã chủ động lên tiếng để phá tan cái bầu không khí nặng nề đó. - E…hèm, hình như hai người có quen nhau từ trước? Lâu ngày không gặp sao không chào hỏi nhau mà cứ ngây đơ người ra thế, Huy?- Ơ… dạ… - Huy giật mình nhìn Nguyên, rồi ấp úng ngơ ngác như hồn vừa mới nhập vào xác – Cũng chỉ quen biết nhau sơ sơ thôi ạ!- Thế à? Nhưng sao tôi thấy cậu có vẻ gì lạ lắm? Cái mặt nhìn giống như gặp lại người yêu cũ quá!!!- Sao anh nghĩ thế? Không phải đâu, cô ấy chỉ là… - Huy càng lúc càng lúng túng hơn.
7 Trải qua 6 tháng khởi động với phiên bản X. 02, công ty đã mở rộng mô hình và phát triển mạng lưới truyền thông rất rộng rãi, ngày càng được sự tính nhiệm của khách hàng.
8 Từ khi được bổ nhiệm độc lập, Nguyên bắt đầu chú ý đến nhất cử nhất động của Huy. Cậu luôn trong trạng thái đề phòng vì bất cứ lúc nào mình cũng có thể bị đánh sau lưng rồi trở tay không kịp.
9 Những suy đoán hiện lên trong đầu Nguyên như điện xẹt, ngay lập tức Nguyên hiểu ra mọi chuyện. Tiếng lạch cạch của ổ khóa ập vào đầu, nhận thức cùng lời nói phát ra nhanh ngang với vận tốc ánh sáng, Nguyên quay sang nói với Trinh:- À xin lỗi Trinh nha! Tôi chợt nhớ có chút việc bận phải giải quyết nên không thể ghé nhà Trinh hôm nay được.
10 Nguyên theo Huy lên tầng thượng. Huy quay sang nhìn Nguyên hồi lâu, vẻ mặt nghiêm nghị khác hẳn với sự hiền lành chân chất mà Nguyên thường thấy ở cậu ta…- Anh Nguyên, anh nên xin chuyển sang chi nhánh khác của công ty làm đi!- Cái gì???Nguyên há hốc mồm kinh ngạc, thật không ngờ Huy lại dám nói những lời như vậy.
11 Chỉ còn 3 ngày nữa là Nguyên phải lên đường sang Úc, anh muốn làm rõ mọi chuyện với Trinh để mong cô ấy có thể hiểu và chấp nhận bỏ qua lỗi lầm của mình.
12 Nguyên được đưa vào bệnh viện cấp cứu, Trinh cũng đi theo đồng thời băng bó chân bị trật khớp, và Huy là người đã hộ tống hai người vào từ chiếc xe taxi đó, vì anh vốn có mặt ở trên xe.
13 Để tránh Nguyên nghi ngờ, ông Tổng để ẹ Nguyên vào trước, khoảng 10 phút sau ông mới vào. Rồi giả vờ đến thăm hỏi như sếp thăm lính ruột, như chưa hề quen biết với mẹ Nguyên, ông ra vẻ ngơ ngác rồi chào hỏi bà sau đó ra về.
14 Nhóm người kia nhanh chóng chạy đến “hiện trường”. Dù Nguyên đã cố sức giải thích rõ ràng sự việc xảy ra lúc đó, nhưng vì không ai nhìn thấy nên không thể tin được.
15 Ngày khởi công phiên bản mới đã đến, sếp Tổng cùng toàn thể các thành viên chủ chốt trong công ty đều có mặt đông đủ để khai mở những tính năng đặc sắc trong phiên bản lần này, buổi ra mắt còn có sự góp mặt của rất nhiều các chuyên gia tin học quốc tế đến tham dự.