Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Vô Diệm Xinh Đẹp

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 230
Chương mới nhất: Chương 230: Kết Cục
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Truyện Vô Diệm Xinh Đẹp là một truyện khá hấp dẫn và thú vị của tác giả Lâm Gia Thành, đây là truyện lấy bối cảnh xuyên qua tuy không còn gì lạ lẫm những vẫn đầy sức thu hút thông qua ngòi bút của tác giả.

Danh sách chương Vô Diệm Xinh Đẹp


Chương 201: Ba Người

201 Tiếng ngựa phi như nước lũ, tiếng quát như sấm vang!Trong trời đất, chỉ còn lại một âm thanh,” Có Sở quốc Nhược Vương ở đây! Ai dám làm tổn thương tỷ tỷ của ta? tiếng quát vang vọng thật lâu không dứt.


Loading...

Chương 202: Nhược Nhi Hành Động

202 Giờ phút này, Tôn Nhạc cùng Cơ Ngũ vẫn tay nắm tay như cũ. Tôn Nhạc dịu dàng mỹ lệ cùng Thúc tử ngọc thụ lâm phong, cứ như vậy sóng vai mà đến, giống như trời đất tạo nên!Nụ cười trên gương mặt tuấn lãng của Nhược Vương vẫn như trước, hắn gắt gao nhìn chằm chằm hai bàn tay đang nắm nhau, gắt gao nhìn chằm chằm, sau một lúc lâu cũng không chớp.


Chương 203: Thấu Hiểu

203 Ôm một hồi, Nhược Vương cúi đầu nói: “Tỷ tỷ, đi cùng Nhược nhi đi. ”Hắn nói tới đây, cảm giác được thân hình Tôn Nhạc nhẹ nhàng giã hai cái, thoát khỏi lồng ngực của mình, Nhược Vương thuận thế buông ra, lại bổ sung một câu, “Tỷ cùng Thúc tử theo ta quay về Sở đi.


Chương 204: Lại Khiến Thiên Hạ Chấn Động

204 Khánh Ác đi rồi, Tôn Nhạc vẫn chưa an bài xong. Nàng vốn chuẩn bị tới bàn bạn với Nhược Vương, nhờ hắn ra mặt. Hiện tại thấy hắn bởi vì mình không trực tiếp mượn binh mà tức giận, cũng không dám tới thương lượng nữa.


Chương 205: Sở Vương Oai Hùng

205 Cờ lệnh vung lên, Triệu quân vừa lập trận hình liền liều lĩnh lao ra, bụi mù cuồn cuộn bốc lên đầy trời, mang theo sát khí hùng hổ khôn cùng. Triệu đại vương tử giục ngựa đi đầu, hắn vừa điên cuồng vọt tới vừa âm thầm cười lạnh: đám Ngô nhân này nhất định cũng giống như quốc quân của bọn họ, là hạng người nhát gan yếu đuối.


Chương 206: Thề

206 Nhược Vương giục ngựa phi nước đại, tiếng cười to không dứt. Gió quật thẳng vào mặt, tóc bay phất phới. Lúc này, phía trước xuất hiện một triền núi phập phồng, trên sườn núi hoa cỏ màu xanh kéo đến tân chân trời, những bông hoa li ti nở rộ, đẹp không sao tả xiết.


Chương 207: Quay Về Sở.

207 Nhạc quay đầu nhìn về phía Cơ Ngũ, nàng vươn tay nắm lấy tay hắn, sóng mắt dịu dàng nhẹ giọng nói: “Chỉ mấy tháng mà thôi. Ngày người Triệu đại bại, tôi sẽ an toàn.


Chương 208: Trĩ Thị

208 Đội ngũ dừng ở ngoài Sở Vương cung. Giống như các nước chư hầu khác, Sở quốc đã ở xây xong một ít lầu các cách Vương Cung không xa cho các vị hiền sĩ.


Chương 209: Nhược Vương Yếu Ớt

209 Mọi người tiến vào đại điện, theo thứ tự ngồi xuống, Cơ Ngũ thân là Thúc tử, vẫn ngồi trên sập hàng thứ nhất phía bên trái như cũ. Mà Tôn Nhạc thì ngồi trên sập hàng thứ nhất phía bên phải, giữa hai người cách một lối đi nhỏ.


Chương 210: Tranh Giành Trung Nguyên, Bắt Đầu Từ Diệt Sở

210 Một lát sau, tiếng ho khan của Nhược Vương rốt cuộc dừng lại. Đại phu Đầu bạc thu hồi kim châm, quay đầu nói với đám người Tôn Nhạc: “Kim châm có thể khiến đại vương an tĩnh ba canh giờ, các ngươi phái người đi tìm thảo dược đi.


Chương 211: Quyết Định Của Tôn Nhạc

211 Thiên hạ quả nhiên thay đổi bất ngờ! Đám người Tôn Nhạc còn đang vì Triệu thoát đại nạn mà buồn bực thì đột nhiên biết được, Tần liên hợp với Hàn, Ngụy, Ngô, Việt, cùng phát trăm vạn sĩ tốt, hơn năm ngànchiến xa đánh Sở, mục đích muốn hoàn toàn diệt Sở! Loại binh lực này, đã gấp hơn năm lần Sở nhân! Hơn nữa, những quốc gia này đều liền kề Sở, tương đương trong vòng một đêm, Sở đã bốn bề gặp địch, khắp nơi đều là kẻ thù! Đến lúc này, thiên hạ chấn động, Sở nhân kinh hãi! Khi tin tức rơi vào tai Sở quốc, Nhược Vương mới khỏi hẳn không lâu.


Chương 212: Rời Sở

212 Khi Tôn Nhạc đi vào Sở cung thì Nhược Vương đang cùng quần thần thương thảo việc năm nước tiến công. Bọn họ nghe được thái giám vào bẩm Tôn Nhạc cầu kiến thì đầu tiên là ngẩn ra, sau đó tất cả đều mừng rỡ!Tôn Nhạc tiến điện, liền đối diện với một đám ánh mắt vui mừng chờ mong, hơn mười ánh mắt sáng lấp lánh nhìn nàng, những ánh mắt này, đều ở cẩn thận đánh giá nàng, tinh tế nhìn chăm chú vào nàng, mỗi người đều muốn từ trên mặt của nàng nhìn ra chút dấu vết.


Chương 213: Thuyết Phục Ngô

213 Ngô Vương cung dựa vào sông mà xây, kiến trúc cực kỳ thanh tú mẫu mực, toàn bộ kiến trúc được tường đá vây quanh, bên trong là trúc lâu cùng mộc lâu nhiều đến không đếm nổi, những trúc lâu mộc lâu này xây dựng cực kỳ tinh mỹ, ẩn mình trong rừng cây dày đặc, nước chảy róc rách, làm cho người ta vừa thấy liền có cảm giác thoát tục.


Chương 214: Gặp Lại Thiếu Nữ Áo Xanh

214 Đúng lúc này, phía sau truyền đến một trận hô hoán, “Xe ngựa phía trước mau mau dừng lại! Đại vương nhà ta ời!” Tôn Nhạc bĩu môi một cái, Trần Lập rùng mình, sau khi hai người nhìn nhau, Trần Lập nhanh chóng quay đầu nhìn lại, nói: “Là vệ sĩ Ngô cung! Không đúng, còn có vài Kiếm Sư, bọn họ đuổi theo đến đây!”Tiếng nói của Trần Lập trầm xuống, hừ một tiếng, “Người tới còn không ít!” Lúc này, xe ngựa đã chạy đến trên cầu, đầu cầu bên kia là cửa cung.


Chương 215: A Thanh Và Thuật Dịch Dung

215 Thiếu nữ áo xanh xoa xoa tay, đôi mắt dài nhỏ chớp chớp, vui vẻ hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ thật sự đi tới chỗ nào chỗ đó sẽ náo nhiệt lên sao?”Con ngươi nàng đảo một vòng, cười hì hì nói: “Hì hì, muội thích nhất là náo nhiệt!“ “Muội tử thích náo nhiệt nhất sao? Tôn Nhạc lại cười nói: “Vậy hiện tại muội tử đang ở trong thành Cô Tô à?”Thiếu nữ áo xanh lắc lắc đầu, bĩu miệng buồn buồn nói: “Người nơi này nhiều chuyện lắm, đặc biệt thích đánh nhau.


Chương 216

216 Tôn Nhạc về tới Cô Tô thành. Lúc này, nàng vẫn là một hiền sĩ thanh niên hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, gương mặt tái nhợt thanh tú, hai mắt hẹp dài tỏa sáng.


Chương 217

217 May mà hành lý của đội ngũ cũng đơn giản, mọi người nhận được lệnh của Tôn Nhạc liền vội vàng chuẩn bị. Ngày hôm sau trời vừa sáng liền lặng yên không một tiếng động rời đi thành Bình Dương.


Chương 218

218 Đêm hôm đó, Ngụy hầu phái người đưa tới cho Tôn Nhạc một trăm lạng vàng, trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Trần Lập, Tôn Nhạc vui vẻ nhận lấy, sau đó lại đi vào Ngụy vương cung hoàn thành ước định.


Chương 219

219 Tôn Nhạc nhìn thấy Doanh Chiêu đi tới, vội vàng tiến lên mấy bước, chắp tay trước ngực thi lễ, cười vang nói: “Sở nhân Tống Thành gặp qua Vương thái tử!” Vương thái tử? Mắt Doanh Chiêu híp lại, trên gương mặt thanh tú ôn hoà hiền hậu nhanh chóng hiện lên một chút thỏa mãn.


Chương 220

220 Sau khi Doanh Chiêu ngồi lên xe ngựa, sắc mặt buông lỏng một chút, ánh mắt ôn hòa kia cũng khôi phục bình tĩnh, nhưng bằng sự thông hiểu của Lâu thúc đối với hắn, liếc mắt một cái là có thể chú ý tới, bờ môi của hắn gắt gao mím thành một đường, từ động tác nhỏ này, xem ra Tứ điện hạ vẫn bị vây trong kích động cực độ.


Loading...