21 Chương 21: Không thể nói Anh nói xong, thật sự có một cảm giác khoái hoạt lạ kì, anh có tên, cũng có chị gái. Nhưng là, anh cúi đầu nhìn sườn mặt phá lệ ôn nhu của Hướng Thanh Lam, ánh sáng từ màn hình đang chiếu vào khuôn mặt cô, trong nháy mắt dường như có chút phá lệ mơ hồ: “Chị, sao chị lại không nói lời nào?” Anh thì thào như đang tự hỏi, chị trừ bỏ gật đầu cùng lắc đầu sẽ chưa từng nói với anh bất cứ một câu nào.
22 Chương 22: Ảo giác Thanh cao hứng kéo tay Hướng Thanh Lam, khóe môi cong cong, làm ánh mắt xanh màu nhạt càng có vẻ thiên chân trẻ con. Một nam tử cao lớn đi theo phía sau cô gái kiều nhỏ, tuy rằng không phải trông rất phối hợp, nhưng lại khiến người ta cảm thấy được một loại ấm áp nói không nên lời.
23 Chương 23: Quần áo “Chị ơi, mình ở trong này làm gì? Em muốn về nhà, chỗ này không vui. ” Thanh nhíu mày một chút, không thích ánh mắt những cô gái này nhìn anh, luôn cảm giác nó giống như ánh mắt của anh lúc nhìn thấy chân gà vậy, nhưng anh không phải là chân gà, cũng không thích làm cho người ta ăn.
24 Chương 24: Người cùng xuất hiện Đóng cửa lại, chiếc gương trong phòng thay đồ phản chiếu ra hình ảnh một nam tử dung mạo tuyệt luân, hắn có ngũ quan lập thể của con lai, môi tuy mỏng lại hoàn mỹ vô cùng, chiếc cằm đường cong lưu sướng, nhưng đẹp nhất vẫn là cặp mắt màu xanh lục kia, ở nơi này nó là cực kì hiếm thấy… tự hỏi vì sao một nam tử diện mạo xuất sắc như vậy, đôi mắt lại nhiều mê mang đến thế? Cúi đầu, anh nhìn bộ quần áo trong lòng, khóe môi cong lên, đây là quần áo chị mua cho anh, đã bao lâu rồi chưa được mặc một bộ quần áo mới, anh cũng không nhớ rõ nữa, những là, chẳng phải bây giờ đã có rồi sao? Anh xoay người về phía gương, nhanh chóng thử bộ đồ mới.
25 Chương 25: Hai con dê béo Cô ấy thực yêu anh, anh biết, nhưng trước kia anh luôn cho rằng điều đó là đương nhiên. Không như bây giờ, rõ ràng đang ở cạnh người anh yêu, sao lòng anh lại ngoài ý muốn nhớ tới một cô gái khác, vợ cũ của anh.
26 Chương 26: Người như giá áo (Giá áo trong giá áo túi cơm đó) Đây là sự khác nhau giữa yêu và không thương! Trước kia cô đều một mình đi mua quần áo cho anh, nếu thi thoảng có đi cùng nhau một lần anh cũng sẽ rất thiếu kiên nhẫn, luôn nói không có thời gian.
27 Chương 27: Mây đen “Nhìn đẹp không?” Anh tựa như một đứa nhỏ, kéo kéo tay Hướng Thanh Lam, ánh mắt xinh đẹp màu xanh lục nổi lên một mảnh nhu tình, ánh mắt như vậy trông thật giống như một chú cún con vừa làm xiếc xong, đang chờ chủ nhân vỗ vỗ.
28 Chương 28: Thích không “Thác…” Cung Như Tuyết cảm thấy được thân thể nam nhân đang buộc chặt, khuôn mặt cô đột nhiên trắng bệch ra, có một loại cảm giác nguy cơ cực kì đáng sợ làm cho toàn thân cô từ từ giá lạnh.
29 Chương 29: Nguyên nhân Hướng Thanh Lam đi tới quầy tính tiền, quả nhiên giống như cô nghĩ, tiền mấy tháng nay tích góp đã bị tiêu gần hết. Nhưng khi nhìn nụ cười trên mặt Thanh cô cảm thấy cũng rất đáng giá.
30 Chương 30: Chỉ số thông minh sụt giảm Hai người chỉ ăn uống nghỉ ngơi một lúc rồi đi bệnh viện ngay. Hướng Thanh Lam muốn biết rốt cục Thanh bị làm sao? Là trời sinh hay vì ngoài ý muốn ? Trong bệnh viện, bác sĩ không ngừng hỏi Thanh rất nhiều vấn đề.
31 Chương 31: Thân nhân quan trọng nhất Nói xong, ông thở dài một hơi, quả thật không biết thời gian ấy sẽ là bao lâu, nhưng có lẽ sẽ xuất hiện kỳ tích. Nam nhân này nhất định không phải là một người đơn giản, ông có thể cảm giác được quá khứ không tầm thường của anh ta, bị thương nặng như vậy vẫn có thể sống sót thì ai lại biết được về sau sẽ xảy ra chuyện gì đâu? Hướng Thanh Lam nghe bác sĩ nói xong thì nhắm hai mắt lại, khi mở ra lần nữa thì chỉ thấy trong mắt cô một sự tin tưởng cùng kiên định mà chính cô cũng không hiểu rõ.
32 Chương 32: Thanh dừng lại! Thanh buông tay, ôm lấy Hướng Thanh Lam làm cho chân của cô cách mặt đất, anh rất cao nên luôn thực dễ dàng ôm cô như vậy. “Lam thật tốt.
33 Chương 33: Biểu hiện ngoài ý muốn Lúc Hướng Thanh Lam mang đồ ăn ra thì Thanh đã ngoan ngoãn ngồi ở ghế trên, gắt gao nhìn tay cô, nuốt một chút nước miếng.
34 Chương 34: Nụ hôn đầu Thanh tiếp tục lấy ra một tờ giấy khác, sau đó nhìn thoáng qua, ngón tay gõ nhanh trên bàn phím. Tốc độ của anh cực kì nhanh, khiến người ta có cảm giác anh không cần phải suy nghĩ, chính là phản ứng theo thói quen mà thôi.
35 Chương 35: Cuộc sống u ám Hướng Thanh Lam có cảm giác khóc không ra nước mắt, đứa nhỏ to xác này, hàng ngày xem được những thứ gì không biết. Thật sự cô đang suy nghĩ có lẽ phải bán tivi đi, bằng không ngày mai nếu anh nhìn thấy siêu nhân chẳng phải sẽ học bay theo người ta? Hướng Thanh Lam còn muốn nói thêm điều gì, nhưng là một đôi tay to đã đặt lên mắt cô, che đi tất cả ánh sáng: “Lam ngủ đi, đảm bảo lúc Lam tỉnh lại em đã làm xong việc rồi.
36 Chương 36: Hối hận cái gì? Hướng Thanh Lam, tốt, tốt lắm. Khóe môi của anh cong lên, lạnh như băng, ý cười lại chưa đạt đến đáy mắt. Cô thật đúng là có bản sự, thời gian ngắn như vậy đã kiếm được một người nam nhân.
37 Chương 37: Anh sẽ không hối hận Hối hận, anh chưa từng nghĩ tới, Tô Triết Thác này chưa bao giờ phải hối hận, bởi vì anh chưa từng làm những chuyện để mình phải tiếc nuối.
38 Chương 38: Nỗi lòng trống vắng Kịch liệt tình tự đi qua, nam nhân ngồi ở trên giường, trong lòng ôm cô gái. Anh châm một điếu thuốc, mở hai mắt, quả thật thân thể anh là thỏa mãn, nhưng không hiểu sao trong lòng lại bắt đầu thấy hư không.
39 Chương 39: Khích lệThanh cười, dung nhan tuấn mỹ như có ánh mặt trời ấm áp hạ xuống, xua tan đi một ít se lạnh đầu đông. "Lam nhìn này. " Thanh nheo hai mắt lại, chỉ ra chiếc bàn đã trống trơn.
40 Chương 40: Rất cần có công việc Tất nhiên cô hiểu Thanh nghĩ gì. Thật ra hiện tại Thanh cũng giống như một miếng bọt biển, đang cố gắng hấp thu mọi thứ xung quanh mà thôi.