21 Hai người đi tới địa phận Mê lộ. Tuyết Cừu bỗng nhớ tới việc Băng Kiên đã dẫn dụ chàng vào một đoạn của Mê lộ và chàng tìm lối ra không rành. Chàng nói :- Theo Băng Kiên, Sầm lão sư đã dẫn các đệ tử vào nơi này.
22 Lã Tuyết Cừu một mình trên bước sông hồ. Đi đâu chàng cũng thu nhặt tin tức của võ lâm, nhất là về Đông Hải Thần Quân và Ngũ Hoa đại sư. Một hôm, tới một ngã ba, chàng dừng lại vì lòng phân vân chưa biết đi hướng nào.
23 Bến Tần Hoài. . . Phong cảnh nơi đây thật trang nhã và thơ mộng. Từ bờ sông nhìn vào, đây là một thị tứ to lớn không khác gì châu thành. Bờ sông đậu san sát các loại thuyền, thương thuyền, du thuyền.
24 Lã Tuyết Cừu nhìn chín cái ghế mà mỉm cười :- Ai bảo rằng chúng vô dụng trong lúc này?Mỗi cái ghế cao chừng ngang đầu gối. Chàng chồng bốn cái làm một, thành được hai chồng.
25 Gia đình Nhã Thư bàn, nên gởi đám khách thương số hàng mua được về Nam Kinh bán, còn thuyền cho chạy về đường cũ để đưa Vương Giải Ngữ về nhà. Ai cũng đồng ý việc này, nhưng Giải Ngữ lộ nét lo.
26 Trời đã vào khuya, nhưng ở nơi này thì khác lạ, càng khuya người dạo chơi càng đông, ngựa xe tấp nập, nam thanh nữ tú dập dìu. Nhã Uyên tán :- Đại ca tài thật ! Đại ca chinh phục phái nữ rất dễ.
27 Quan âm tự sáng nay người thưa thớt. Những ni sư chân tu thì tiều tụy khắc khổ, còn cái đám giả danh lần lượt bay biến. Cuộc xáo trộn này dĩ nhiên làm ảnh hưởng rất lớn về đức tin của khách hành hương và làm khủng hoảng thanh danh của chùa.
28 Lã Tuyết Cừu và Nhã Uyên vừa về tới nhà, đã thấy Nhã Dung và Nhã Ngôn đứng đợi. Tuyết Cừu chào và hỏi :- Từ đêm tới giờ chắc gia đình trông lắm. Nhã Dung nói :- Đi với đại ca thì không sao ? Có bao giờ Uyên muội lêu lổng như vậy ?Nhã Uyên nguýt một cái nói :- Từ nay có muốn đi như vậy nữa cũng không được đâu !Nhã Dung giật mình hỏi :- Có việc gì xảy ra vậy ?Nhã Uyên làm mặt giận :- Việc gì ! Đi xa cũng trông, đi gần cũng hỏi.
29 Lã Tuyết Cừu trở lại nhà Nhã Uyên sau ba ngày. Nhã Uyên sốt nằm mê man. Nhã Dung buồn rượi, nói :- Công tử đi, sáng hôm đó Uyên muội bệnh, không rõ sao.
30 Đầm Vân Mộng hôm nay phong cảnh thật đìu hiu. . . Trong lịch sử, nơi này xưa kia nhà vua nào đó đã ngược đãi một bậc anh tài. Gần bốn trăm năm sử của triều đại đó vẫn còn hoen vết máu chiến công.
31 Hồi giã từ đạo cô Vu Tĩnh ra đi, Tuyết Cừu nghĩ rằng thế nào lão Giang Nam cũng đến tìm Vu Tĩnh để trả thù. Nhưng chàng lại nghĩ, Vu Tĩnh vừa luyện thêm mấy môn công phu nữa và Giang Nam không phải là đối thủ của nàng.
32 Thị trấn Thành Sơn. . . Tuyết Cừu và Băng Kiên vừa tới thị trấn cuối cùng của tỉnh Thiểm Tây thì Châu Ngoạn Cô cũng vừa đuổi theo kịp. Tuyết Cừu ngạc nhiên hỏi :- Tiểu thư đuổi theo bọn tại hạ có việc trọng đại lắm sao?Ngoạn Cô nhìn hai người như dò xét rồi nói :- Vô Tận Tàng cao thủ nhờ ta ra đây có ba việc.
33 Nhắc lại, từ khi Lã Tuyết Cừu bước chân ra Quan ngoại. Bí Tàng cung đã bí mật mời trụ trì chùa Thiếu Lâm tức là Phương trượng Tuệ Đức đi thanh sát để thấy các thế lực có âm mưu làm khuynh loát võ lâm.
34 Vô Nhãn đã đi Quan ngoại rồi mà giang hồ võ lâm không hay. Lại còn một chuyện đáng phiền hơn nữa là Lã Tuyết Cừu đột nhiên bị mất tích. Lã Tuyết Minh vội vàng triệu tập giang hồ võ lâm làm hai nhóm.
35 Châu Tuyết Minh dẫn quần hùng đi tìm Thiên Thủ Vô Nhãn, vẫn nghe giang hồ đồn đại tin dữ như vậy. Tuyết Minh nói với quần hùng. - Đó là tin của kẻ dữ bày ra.