101
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Bị Phương Sơ Dương dùng ánh mắt lên án nhìn chằm chằm, Địch Thần kêu oan: "Mợ nó, chú nhìn anh làm gì? Thật đúng không phải là do anh dạy mà.
102
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lầm bầm lầu bầu ngông ngốc, nghe tới độ trong lòng Địch Thần đầy chua xót.
Cả tháng nay, anh vẫn cứ luôn lảng tránh.
103
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lúc này Địch Thần không có cách nào trách móc rằng thật ra Cao Vũ Sanh mới là người hôn anh trước, nếu để cho người này biết mình không ngủ mà còn để hắn tuỳ ý hôn, vậy thì càng nói không rõ.
104
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Cao Vũ Sanh cứng đờ một lát, tuỳ ý để cho Địch Thần mút nhẹ môi mình, không hề làm chút gì phản ứng lại.
105
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lúc Phương Sơ Dương bước vào, thấy bầu không khí hơi là lạ.
Sắp tới trưa rồi, hai người lớn già đầu còn đang dính dính ngấy ngấy ăn đồ ăn sáng.
106
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lần này Phương Sơ Dương đi là cả mấy ngày, trong lúc đó thì không có tin tức gì.
Địch Thần có chút lo lắng, không hiểu ở Ngũ Đồng thì có chuyện gì quan trọng đến độ cần phải điều Phương Sơ Dương què một cánh tay đi.
107
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Cao Văn Tranh tức đến độ mặt tái mét: "Cậu tin hay không cũng được, chị không thuê người giết cậu. "
Cao Vũ Sanh chỉ im lặng, không nói tin cũng không nói không tin.
108
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lúc Địch Thần đẩy Cao Vũ Sanh đến thăm mẹ nuôi lần thứ hai thì bà đã tỉnh, đang ngồi trên giường được y tá trông coi ăn uống.
109
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
"Đừng nhìn!" Địch Thần ôm đầu Cao Vũ Sanh, chôn trong ngực mình, "Để anh đọc giùm em, đọc xong rồi nói em biết.
110
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Những công nhân mỏ bị nhiễm phóng xạ năm đó không nhận được bồi thường đầy đủ. Lúc trước Cao Chấn Trạch có nói qua, ông đã bán một căn nhà để giúp Diệp Dung, bồi thường cho người cầm đầu làm loạn.
111
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Đòn sát thủ che giấu nhiều năm của Cao Chấn Trạch vừa tung ra, tất cả nghi ngờ đã được đập tan ngay lập tức.
112
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lời kia vừa thốt ra, vốn Cao Vũ Sanh không biết "Triệu Bân" là ai cũng hiểu được. Triệu Bân, chính là bạn trai của Địch Tê Nguyệt, là người cha ruột một đi không trở lại bốc hơi trên thế gian của Địch Mông Mông.
113 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Câu nói chen vào này, tâm tình thương cảm gì cũng bị cuốn mất, Địch Thần dở khóc dở cười ôm Cao Vũ Sanh vào trong lòng xoa nắn.
114
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Bệnh tật bẩm sinh, ngoại trừ di truyền tác nhân bên ngoài, không thì chính là có quan hệ với hoàn cảnh tiếp xúc lúc người mẹ mang thai.
115
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Thủ pháp gây án tương tự, xâu chuỗi đến chuyện diệt môn nhà họ Phương, nổ sòng bài, hoả hoạn ở phòng tắm rửa.
116
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
"Cạch," xe khởi động, cửa xe tự động khóa lại. Địch Thần lái xe ra khỏi hẻm nhỏ, cười nhạo một tiếng: "Khách sáo như thế làm gì, người một nhà cả mà.
117
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
"Cô nhi trong vụ tai nạn khai thác mỏ rất nhiều, hầu hết đều lớn lên ở viện phúc lợi Cao Viễn, giữa chúng tôi đều có liên lạc với nhau.
118
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
"Anh tin tưởng những điều mà Triệu Tử An nói không?" Quay về bệnh viện, Cao Vũ Sanh dựa lên cửa phòng bếp, hỏi Địch Thần đang hừ hừ hát dân ca.
119
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Địch Thần sinh ra một loại bực mình "Quả nhiên là thế": "Anh biết mà, chẳng có câu nào của tên khốn khiếp này là thật cả.
120 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Đội trưởng Phạm bị bỏng quá nặng, chịu đựng không tới ba ngày đã không được nữa.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 14