41
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lúc mẹ không có ở đó, hắn cứ như bị ma quỷ quấn vậy, ngày nào cũng lẩm bẩm muốn tìm Tinh Tinh ca ca.
"Bọn họ cho là em không nhớ rõ, cứ nghĩ khi đó em bị tự kỷ thì không nhớ rõ được cái gì.
42 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Gần giờ tan việc, cha Cao Vũ Sanh gọi điện thoại đến nói muốn cùng hắn ăn một bữa cơm, lý do đơn giản thô bạo, "Có việc cần bàn.
43
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Địch Thần mơ mơ màng màng sờ sờ vị trí bên cạnh lại thấy trống không, trong nháy mắt giật mình tỉnh giấc.
44
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Phương Sơ Dương bị hành vi mất mặt của Địch Thần làm cho hoảng sợ, vô cùng muốn giả vờ không quen biết anh.
45 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Bởi vì nhiều vụ án trẻ em bị mất tích xuất hiện trong khoảng thời gian ngắn, toàn thành phố liền triển khai kiểm tra an toàn tất cả các khu thương mại.
46
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Địch Thần bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía con gấu bông vẫn còn đang chơi với tụi nhỏ. Con gấu kia vẫn không hề di chuyển, chỉ đứng đó tiếp tục tập thể dục với các bé.
47
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Cao Vũ Sanh quyết đoán vùi mặt anh vào trong lòng mình: "Đừng nói gì nữa. " Sau đó, hắn gọi điện thoại đến chỗ bệnh viện tư nhân mình quen, nói bọn họ cho xe cứu thương đến.
48
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Bộ đồ gấu do khu thương mại phát thì để nhân viên mặc rồi tự mình giặt. Cho nên Lý Siêu có mặc bộ đồ gấu đi ra khỏi khu thương mại thì cũng sẽ không khiến người khác nghi ngờ.
49
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Phương Sơ Dương về nhà chợp mắt một hồi, lại vội vã đi đến đội hình cảnh. Bây giờ vẫn còn chưa đến giờ làm việc, cổng lớn vẫn đóng, nhưng trước cổng của cục công an thành phố đã đứng đầy người.
50
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Bên Phương Sơ Dương bận rộn cả buổi nhưng không thu hoạch được gì. Bây giờ vẫn còn chưa vẽ ra được hình của chị Hà, không thể lộ liễu được, để tránh đả thảo kinh xà khiến cho chạy mất, giờ đành phải rời khỏi Chu Trại trước.
51
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Có một chút rượu trợ ngủ, một đêm này Cao Vũ Sanh ngủ đến vô cùng thoải mái. Sáng sớm, báo thức trong điện thoại vang lên, chưa đợi đưa tay ra mò thì đã được người bên cạnh tắt đi.
52 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Địch Thần thấy Phương Sơ Dương không để ý đến mình, liền thức thời không đuổi theo.
53
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Nhà trong khu dân cư nghèo là nhà tự xây, bình thường đều không có kế hoạch gì, nghĩ muốn xây thế nào thì xây thế đó.
54
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Muốn gì đó thì phải tự mình đi tranh thủ, mà còn phải dùng hết sức của mình để tranh thủ, Cao Vũ Sanh đã biết đạo lý này từ lúc còn nhỏ.
55
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Archi nhìn thấy Địch Thần mặc đồ như thế, xoay quanh anh nhìn hồi lâu: "Ây, Địch, sao anh lại mặc như thế?"
"Để giữ chung một phong cách với anh đó.
56
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
"Làm gì thế! Làm gì thế!" Một bác gái đội mũ nhân viên màu xanh xông đến, dùng một tay kéo Địch Thần ra ngoài.
57
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
"Ai da, bên trong không có gì mà. " Người phụ nữ bất đắc dĩ nói, tìm chìa khoá mở cửa ra.
Cầu thang tối om nối thẳng đến tầng một, lúc mới mở ra thì mùi ẩm ướt mốc meo phả vào mặt trong nháy mắt.
58 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Xúc cảm mềm mại lành lạnh, như một giọt nước ngọt ngào êm đềm, khiến cho người chết chìm trong đó, Cao Vũ Sanh không khỏi nhắm chặt mắt lại, ép buộc mình đã có chuyển biến tốt thế này thì đừng nên đi quá trớn.
59
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Xác nhận trong phòng này ngoại trừ mấy đứa bé ra thì không còn có ai khác, Trần Chiếu Huy kê một miếng nhựa vào dùng làm một tấm rèm cửa che sáng nhân tạo, Phương Sơ Dương thì "cạch" một tiếng mở đèn trong phòng lên.
60
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
"Thầy Địch, có phải con đang nằm mơ hay không?" Dao Dao ngẩng đầu hỏi Địch Thần.
Địch Thần nghe thấy mà xót xa trong lòng: "Không phải là nằm mơ, chúng ta sẽ nhanh đến đồn công an thôi.